" Đỉnh Thánh Thời Kì " mới trải qua được vạn năm, " Đại chiến vũ trụ lần thứ hai " lại bắt đầu nổ ra, khơi mào cuộc chiến chính là những kẻ đứng đầu thuộc Hắc Ám Phái, vì trải qua thời gian tu luyện cực khổ cùng sức mạnh hắc ám, chúng tin chắc rằng có thể đánh lại những kẻ thuộc Quang Minh Phái, huống chi cuộc chiến cũng ở trong giai đoạn " Đỉnh Thánh Thời Kì ", cộng thêm việc tấn công bất ngờ, bọn chúng tin chắc rằng có thể đánh bại được những kẻ thuộc phái đối diện, chiếm được vũ trụ.
Đại chiến nổ ra, máu me, xác chết tràn ngập trên rất nhiều hành tinh, thậm chí chiến trường ngoài không gian còn kinh khủng hơn ngàn lần, nỗi tuyệt vọng bao trùm khắp nơi, cảnh tượng ấy hệt như những gì đã xảy ra trong " Đại chiến vũ trụ lần thứ nhất ", không, cảnh tượng ấy còn kinh khủng hơn vạn lần so với cuộc đại chiến trước. Cái cảm giác " ghê rợn " khi phải giết người, giết cả những người mình yêu thương đã hiện hữu rõ rệt trên khuôn mặt từng người, dù là Quang Minh Phái hay Hắc Ám Phái.
Nhưng lần này, mặc dù đa số kẻ thuộc Quang Minh Phái vẫn còn sợ cảnh giết những kẻ mình từng coi là bạn nhưng bên Hắc Ám Phái lại hoàn toàn đảo ngược, những khuôn mặt sợ hãi của những kẻ bên Hắc Ám Phái trong " Đại chiến vũ trụ lần thứ nhất " giờ đã được thay thế bằng khuôn mặt hạnh phúc, vui sướng rên rỉ khi nghe thấy tiếng máu rơi xuống, nụ cười ma quái hiện lên trên khuôn mặt họ mỗi khi được nhìn thấy cảnh tượng thảm khốc ấy.
Dừng những cảnh tượng đau buồn đó lại, giờ hãy nhìn những " Người Kế Thừa Thánh Thần " đang đứng trên chiến trường, toàn bộ đều đang chiến đấu với nhau mặc dù kiếp trước có một thời họ từng là chiến hữu. Trong số hàng ngàn " Người Kế Thừa Thánh Thần ", một người, chỉ duy nhất một người thuộc Quang Minh Phái, một thủ lĩnh mạnh mẽ, chín chắn, nghiêm túc, không bao giờ để cảm xúc cá nhân chen vào những lợi ích lớn lao, đó là người duy nhất có thể nhớ về toàn bộ kiếp trước của mình.
Ở kiếp trước, ông được biết đến với cái tên Vũ Tiêu Lôi, không phải một " Thần Bảo Hộ " quá nổi bật, nhưng lại là người chứng kiến nhiều đau thương nhất, trong đó có cả việc Lãnh Phong Chiến, Lệ Bá Thiên và hắn là ba người bạn tốt đang giết hại lẫn nhau, cảnh tượng đó đã khắc sâu vào trong tâm trí ông, như một lời thề được lập ra trong vô thức: " Dù là người tốt hay kẻ xấu, dù đang trong hoàn cảnh như thế nào, thì họ cũng là sinh vật có ý thức, có sự sống, vì lẽ đó, không được để những đau thương mất mát như chiến tranh xảy ra ".
Một lần nữa, lịch sử đã được lặp lại, đứng đầu hai phe, Vô Minh Thần ( kiếp trước chính là Vũ Tiêu Lôi) và người mạnh nhất thuộc Hắc Ám Phái - Cự Vô Tuyệt, đã giao chiến với nhau, cuộc chiến nổ ra, tuy rằng Hắc Ám Phái đã có lợi thế hơn rất nhiều so với " Đại chiến vũ trụ lần thứ nhất ", nhưng những người thuộc Quang Minh Phái cũng không phải là yếu, thậm chí người đứng đầu hai bên có thể nói là ngang tài ngang sức.
Cả hai đã chiến đấu với nhau đến mức gần như tắt thở mới dừng lại, máu cứ chảy xuống như thác nước trên cơ thể hai người, động mạch tĩnh mạch vỡ nát không còn gì, duy chỉ còn một chút ý thức còn sót lại, chắc chắn một điều rằng, vài phút nữa, hai người sẽ lên thiên đàng. Ngay lúc này, hai người đang nằm cạnh nhau, không ai còn muốn chiến đấu nữa, vì ai cũng biết rằng, họ sẽ không sống được bao lâu nữa.
" Có vẻ như trận chiến đã đến hồi kết rồi nhỉ "- Vô Minh Thần bất chợt nói, giọng ông khàn khàn, giống như ông đã dùng hết sức lực vào câu nói này vậy.
" Có vẻ như là vậy " - Cự Vô Tuyệt đáp lại, miệng vẫn thở hồng hộc vì kiệt sức.
" Thật không ngờ trận đấu này lại giống với trận chiến cuối cùng trong " Đại chiến vũ trụ lần thứ nhất " đến như vậy, cứ như việc ngươi sử dụng " Bá Nguyệt Lan Toả " đã được định trước vậy.
Người Cự Vô Tuyệt như cứng lại, hắn quá bất ngờ trước lời nói của Vô Minh Thần, vì sau hàng trăm triệu năm, " Bá Nguyệt Lan Toả " đã được cải tiến hơn rất nhiều, cộng với sức mạnh cường đại của Cự Vô Tuyệt, khả năng của nó có thể lan ra cả một dải ngân hà, đồng thời, nó cũng có khả năng thực hiện vô hình mà không ai có thể biết được.
" Đáng sợ thật, không hổ là người đứng đầu Quang Minh Phái " - Cự Vô Tuyệt vẫn thản nhiên cười, tuy rằng hắn biết sức mạnh của mình có thể đứng đầu vũ trụ, nhưng hắn cũng không hề trông chờ vào việc một ma pháp có thể qua mắt được một kẻ ngang sức mình.
" Kể cả ngươi có biết được điều đó, nó cũng không thể thay đổi được gì, phải không? "
Ma pháp hắc ám chính là hiến tế sinh mạnh để đổi lấy sức mạnh, cũng chính là vượt qua cảnh giới bình thường, diệt sát những ma pháp cùng cấp. Cự Vô Tuyệt biết rằng, tuy sức mạnh của mình có thể đánh bại được Vô Minh Thần, nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng đánh bại, mà dù có thắng đi chăng nữa, hắn cũng mất đi rất nhiều năng lượng, gần như không thể để lại gì cho những thế hệ sau của Hắc Ám Phái.
Vì thế, hắn quyết định lặp lại lịch sử, một lần nữa sử dụng " Bá Nguyệt Lan Toả ", giúp năng lượng hắc ám tràn ngập ra toàn bộ vũ trụ, để lại những hậu quả tàn khốc cho những vũ trụ mà Quang Minh Phái sở hữu, đồng thời cũng giúp tăng sức mạnh của toàn bộ Hắc Ám Phái, một ma pháp có thể giúp cho Hắc Ám Phái thống trị vũ trụ, cái giá phải trả chỉ là sinh mạng của kẻ mạnh nhất bấy giờ, vậy thì tội gì mà không làm.
Nếu giết được được Vô Minh Thần hiện tại, thì Vô Minh Thần thứ hai, thứ ba... sẽ xuất hiện, mà sức mạnh của Hắc Ám Phái cũng tăng giảm không ổn định, làm sao có thể thực hiện được khát vọng thống trị vũ trụ.
Chính Vô Minh Thần cũng biết những ý định mà kẻ đối diện hắn đang suy nghĩ, hi sinh một sinh mạng nhỏ để có được lợi ích lớn lao, nếu là hắn trong hoàn cảnh đấy, hắn cũng sẽ chọn như vậy.
" Xem ra những kẻ thuộc Hắc Ám Phái cũng bắt đầu biết đoàn kết rồi " - Vô Minh Thần thầm nghĩ nhưng vẫn cười khẽ.
Trong trận đại chiến đầu tiên, những kẻ thuộc Hắc Ám Phái vẫn không biết thế nào là đoàn kết, một mình đơn độc chiến đấu, hi sinh chà đạp lẫn nhau, vậy mà vẫn có thể chiếm được 3 vũ trụ, nếu bây giờ chúng đoàn kết lại, liệu kết quả có khủng khiếp hơn không? Tuy rằng hi sinh lẫn nhau theo chúng cũng là một cách tăng sức mạnh, nhưng nếu chúng biết cách hi sinh và hợp tác cùng lúc, có khả năng lúc đó bọn chúng sẽ thống trị được vũ trụ.
" Trận chiến này, các ngươi thắng rồi... " - Vô Minh Thần mở miệng nói, giọng bình thản.
" Đó là điều tất nhiên, chẳng bao lâu nữa, Hắc Ám Phái của ta sẽ thống trị vũ trụ, hahaha " - Cự Vô Tuyệt gắng sức cười to.
Tuy hắn biết trận chiến này Hắc Ám Phái dành được lợi thế, nhưng hắn cũng luôn lo rằng Quang Minh Phái có những lá bài tẩy chưa dùng đến, chỉ khi nào đối phương chấp nhận mình thua, điều đó mới khiến hắn thoả mãn, bây giờ hắn chết cũng mãn nguyện rồi.
" Đáng tiếc phải để ngươi thất vọng " - Vô Minh Thần chen vào nói, vẻ mặt nghiêm nghị
Cự Vô Tuyệt cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn dừng cười lại và im lặng nghe tiếp.
" Ngươi có biết, " Công thức tính vũ trụ " không? " - Hắn từ từ nói, một câu nói cũng khiến Cự Vô Tuyệt trầm lại.
" Công thức tính vũ trụ ": Nắm trong mình quy luật vạn vật, vĩnh hằng bất diệt, một bước tính toán, ngưng tụ vạn vật, vũ trụ thay đổi, chém vỡ không - thời gian.
Đây không phải là truyện cổ tích, cũng không phải người đời chém ra, đây chính là lời nói của Đấng Tạo Hoá khi ngài ban sức mạnh cho những " Thần Bảo Hộ ", nhưng chưa từng có Thần Bảo Hộ nào nắm trong mình được công thức đấy, không ai biết được công thức đấy như thế nào, dần dần, câu nói của Đấng Tạo Hoá được ghi lại qua sổ sách bởi chính những Thần Bảo Hộ, hi vọng một ngày có người có thể lĩnh ngộ được ý nghĩa trong câu nói của ngài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT