- Nhưng mà các ngươi đừng hiểu lầm ý ta nói. Dù Thanh Thủy Thiên Tôn này là giả hay thật thì lão quái bà cũng chết mà thôi, vì đây là ở bên trong Đối Ảnh Kính.

Đối Ảnh Kính ngay từ đầu đã là một linh cụ, pháp cụ thuộc cấp bậc Phá Giới cảnh. Cho nên cũng có thể hiểu, Thanh Thủy Thiên Tôn trước mặt Nhược Gia Thủy không phải là một vật sống có thể tự ý di chuyển theo mong muốn của nó mà là đã được Đối Ảnh Kính lập trình mọi cử động, hành vi và chiêu thức từ trước.

Nhược Gia Thủy muốn chiến thắng là đều dường như không thể.

Đó cũng là lý do vì sao Thái Bất Đẩu đã từng căn dặn hai người tốt nhất là nên “chạy và chạy”, tiến đến lối thoát sau lưng đối thủ, cũng là ngay cạnh tháp bậc thang mà rời khỏi Đối Ảnh Kính.

- Im mồm đi.

Nhị ca vừa nói xong, Thái Bất Đẩu cũng bỗng lạnh mặt quát lên. Khiến tất cả mọi người đều lặng im, kể cả Nhị ca.

Cuộc chiến hoặc cuộc chạy trốn giữa hai người Nhược Gia Thủy và Thanh Thủy Thiên Tôn đã sắp diễn ra, hắn lúc này đang rất cần sự tập trung để theo dõi chứ không phải nghe những âm thanh vo ve quấy nhiễu bên tai, nhất là từ người đã không còn là Nhị ca ngày xưa của hắn.

Tất cả người trong phòng một lần nữa nhìn vào màn hình, nhìn vào trong diễn biến của Đối Ảnh Kính.

- Vụt.

Nam tử hay còn được gọi là Thanh Thủy Thiên Tôn vừa có sự sống, hắn liền đạp nhẹ bước chân bay đến vị trí cũng giống Nhược Gia Thủy là cách trung tâm cung điện nghìn mét, đối diện nhìn nàng.

Cả hai bắt đầu rơi vào thế đối nhãn.

Một cuộc chiến xảy ra giữa hai tu luyện giả được xem là cường giả chân chính thông thường sẽ có ba loại tình huống.

Tình huống thứ nhất. Không đánh nhưng đã phân ra thắng bại, người sống, kẻ chết.

Nhờ vào khả năng cảm ứng, cảm nhận được trời phú cho tu luyện giả, thật dễ dàng để một tu luyện giả thông minh, không ngáo cần dạng như gặp người là lao vào đánh như đúng rồi nhận kịp ra rằng bản thân mạnh hay yếu hơn đối thủ.

Mạnh thì hiếp.

Yếu thì chạy.

Tình huống thứ hai. Chỉ cần bằng nhau hoặc xấp xỉ, đánh nhau không cần tính toán.

Đối với tình huống này, hai bên tu luyện giả sau khi đã phát hiện một sự “ngang cơ” giữa hai người, họ sẽ lập sử dụng toàn bộ những gì họ có thể làm được để diệt sát kẻ thù trước mặt.

Cách chiến đấu này hay còn gọi là chiến đấu theo bản năng thô sơ. Thắng bại thường được phân ra ngay khi kẻ địch lộ sơ hở hoặc hết linh lực.

Tình huống thứ ba. Thắng bại, sống chết chỉ bằng một chiêu thức.

Đây là tình huống chiến đấu được xem là cao thâm, đỉnh cao nhất trên thế giới. Nó là bằng chứng cho cuộc đụng độ được diễn ra bởi hai cường giả khủng bố về mọi mặt trí tuệ, kinh nghiệm cũng như sức mạnh.

Tại tình huống này, kẻ địch hoặc bản thân chỉ cần hành động sai một nhịp thì mọi thứ sẽ ngay lập tức kết thúc mà không có cách nào có thể cứu vãn được trừ phi có người mạnh hơn ở bên ngoài giúp đỡ.

Hành động giữa hai người Nhược Gia Thủy và Thanh Thủy Thiên Tôn lúc bấy giờ chính là đang chiến đấu trong tình huống thứ ba.

Bề ngoài trông họ dường như chỉ đứng bất động nhìn nhau nhưng trên thực tế thì lại không chỉ đơn giản như vậy.

Họ nhìn nhau lần một là để xác định địch nhân là người yếu hay kẻ mạnh.

Họ nhìn nhau lần hai là để cảm ứng địch nhân có Tâm Đan loại gì, nghiêng về thuộc tính nào.

Họ nhìn nhau lần ba là để phân tích những khả năng có thể của địch nhân.

Lần bốn là để lập kế hoạch tấn công.

Lần năm là để tính toán bước đi của bản thân.

Và lần sáu chính là thời điểm xuất kích, giết về địch nhân.

Tuy nhiên đối với trường hợp của Nhược Gia Thủy và Thanh Thủy Thiên Tôn, hai cường giả tuyệt thế thuộc hạng bậc nhất Nhân giới thì lúc họ chiến đấu sẽ là chiến đấu ở trong ánh mắt của hai người chứ không phải hành động của cơ thể hay là sức mạnh linh lực như bao cường giả khác. Cho nên là từ đầu cho đến cuối hai người ở trong mắt những người quan sát đều chỉ đứng yên một chỗ, không hề cử động.

Người duy nhất ở bên trong và cả bên ngoài Đối Ảnh Kính có thể nhìn thấy được họ đang chiến đấu như thế nào có lẽ chỉ có một mình Vô Thường.

Vô Thường lúc này đang đứng ở một nơi cách Nhược Gia Thủy tầm 500m. Một bên đưa bàn tay vừa mới gãi mông xong lên mũi ngửi ngửi rồi gật gù hưởng thụ, một bên theo dõi không bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào của cuộc chiến giữa hai người Gia Thủy và Thanh Thủy, Mmà nếu gọi đúng hơn thì là của cuộc chiến diễn ra chỉ vẻn vẹn trong một giây ngắn ngủi và người chết không ai khác hơn là Nhược Gia Thủy.

Ở bên ngoài, nhóm người Thái Bất Đẩu vì vốn chẳng biết thông tin gì về Nhược Gia Thủy nên mới cho là nàng rất mạnh nhưng sự thật lại không phải vậy. Nàng kêu gọi được đối thủ Thanh Thủy Thiên Tôn chỉ là bởi sức mạnh linh lực của nàng sau khi được Vô Thường cải cách đã trở nên vô cùng mạnh, nhờ đó nên tổng thể chiến lực của nàng được nâng cao, gián tiếp xui xẻo giúp nàng triệu hóan được Thanh Thủy Thiên Tôn làm đối thủ, chứ nàng không ghê gớm như lão quái bà được họ đồn thổi.

Kiếp trước Nhược Gia Thủy vốn là Thiên Nhân cảnh Phong Hệ, không phải Băng Hệ nên đối với sức mạnh Băng Hệ trong người, nàng nào có cảm ngộ thâm sâu? Cho nên cũng thể nói nàng ngay từ đầu đã chẳng có cơ hội nào để thắng được Thanh Thủy Thiên Tôn cả về chiêu thức lẫn Lĩnh Vực.

Nàng đứng đối nhãn nãy giờ với Thanh Thủy Thiên Tôn chỉ là do nàng đang lợi dụng Thanh Thủy Thiên Tôn là hàng giả, được lập trình sẵn nên giả bộ cao siêu để Thanh Thủy Thiên Tôn tuân theo, tạo thời gian để nàng tìm cách bỏ chạy, thoát đến lối ra ở nơi xa tận bên phía tòa tháp bậc thang kia.

Mãi cho đến khi hai người đối mắt được 2 giây, cũng là Vô Thường gãi mông rồi tự sướng ngửi, nàng mới thành công suy diễn lối thoát thân và thực thi. Lần đối mắt thứ 6 giữa hai người chính thức được bắt đầu.

Đứng ở một bên quan sát, Vô Thường hoàn toàn có thể thấy rõ Nhược Gia Thủy âm thầm tỏa ra một tia linh lực cực kỳ mỏng xuất phát từ chân nàng rồi nhập vào đất, nhanh chóng di chuyển đến vị trí Thanh Thủy Thiên Tôn đang đứng.

Cùng lúc đó, nàng ở trước mặt Thanh Thủy Thiên Tôn huyễn hóa bản thân từ một thành bảy người. Mỗi người ngay sau khi xuất hiện liền cùng nàng tạo ra một đóa băng liên (hoa sen băng) rồi tụ hợp chúng lại một chỗ với nhau, tạo thành một quả cầu gồm bảy băng liên lóng lánh xoay chuyển do Nhược Gia Thủy chính gốc cầm, điều khống.

Sáu Nhược Gia Thủy bên cạnh nàng xong việc liền hóa ra một thanh băng kiếm nắm trên tay, cùng nhau xông thẳng đến tấn công Thanh Thủy Thiên Tôn.

- Băng Sương!

Đồng lúc họ vừa cất bước chân, Nhược Gia Thủy cũng thi triển một loại chiêu thức diện rộng, hóa băng thành sương mù trắng xóa che phủ người nàng, sáu Nhược Gia Thủy đi, rồi dần dần lan rộng đến chỗ Thanh Thủy Thiên Tôn. Biến một vùng không gian xung quanh hai người trở nên không thể nhìn rõ vật gì, đưa mọi cảm ứng, cảm nhận của Thanh Thủy Thiên Tôn giảm xuống một mức đáng kể.

Hành động của nàng đến đây cơ bản là hoàn thành, thời gian chỉ trong tích tắc nửa giây và vô cùng thông minh trong tính toán.

Từ hành động của nàng, Vô Thường có thể thấy mục đích sau cùng của nàng đơn giản chỉ là muốn đưa được luồng linh lực cực mỏng đến dưới chân Thanh Thủy Thiên Tôn. Còn những hành động như phân thân, tạo sương mù bất quá chỉ là công cụ để nàng đánh lười nhận thức của Thanh Thủy Thiên Tôn, khiến hắn lơ là với linh lực của nàng bên dưới lòng đất.

Chỉ cần thành công nàng liền có khả năng thoát, còn không thành, hậu quả chỉ có một.

Kế hoạch nàng theo Vô Thường thấy thì rất hoàn mỹ để đối phó với hàng dõm Thanh Thủy Thiên Tôn, nhưng thật đáng tiếc cho nàng, Thanh Thủy Thiên Tôn trước mặt này mặc dù là hàng giả thì cũng không phải dạng phế nhân dễ đùa. Âm mưu của nàng, Thanh Thủy Thiên Tôn có lẽ không phát hiện được nhưng sự chênh lệch sức mạnh về chiêu thức, về Lĩnh Vực do khoảng cách lĩnh ngộ giữa hai người là quá lớn, thế nên…

- Vút!

Một đường kiếm bạch ngọc nhìn như rất bình thường được Thanh Thủy Thiên Tôn chém ra đã mạnh mẽ, quỷ dị phá tan lớp sương mù trắng xóa, tiêu diệt sáu cỗ phân thân và chia đôi thân thể của nàng ra làm hai nửa. Bảy băng liên trong tay nàng và tia linh lực trong lòng đất cũng vì thế mà mất kiểm soát, tan biến ngay sau đó.

- Phụt!

Tại bên ngoài không gian cung điện, Nhược Gia Thủy sau một hồi đối nhãn với Thanh Thủy Thiên Tôn liền phun ra một ngụm máu lớn, ở ngực cũng kỳ lạ xuất hiện một đường máu bắt chéo từ vai đến eo nàng nhưng không phân đôi cơ thể nàng ra như trong ánh mắt.

Từ đó cũng thấy được Thanh Thủy Thiên Tôn quả nhiên là một bậc cường giả khủng bố. Một nhát chém của hắn vậy mà xuyên thẳng từ không gian trong ánh mắt của hai người chuyển đến bên ngoài và chém cơ thể Nhược Gia Thủy, khiến nàng bị thương không hề nhỏ.

Nếu nàng trực tiếp nhận một nhát chém này như trong ánh mắt, mạng có lẽ đã vong ngay lập tức.

Bất quá thì nàng không chết bởi một chém vô ảnh đó, thì nàng cũng phải chết do một kiếm ngay lúc này đây của Thanh Thủy Thiên Tôn.

- Vụt…

Cường giả quyết chiến, sống chết chỉ cách nhau một sợi tóc. Nhược Gia Thủy đã thua, thân thể cũng bị thương, Thanh Thủy Thiên Tôn tất nhiên không để vụt mất cơ hội lấy mạng của nàng.

Hắn chỉ trong một cái chớp mắt liền đã biến mất tại chỗ, khi xuất hiện thì đã ở ngay sau lưng của Nhược Gia Thủy.

Cùng lúc đó, Nhược Gia Thủy lập tức bị một luồng lực lượng kỳ lạ mà nàng không thể chống cự dù bằng mọi cách vây hãm lấy thân thể nàng, ép buộc nàng phải đứng bất động để nhận lấy án phạt dành cho nàng.

Không gian xung quanh phạm vi vài trăm mét giữa hai người bắt đầu trở nên bị cô lập.

Đây có lẽ là Công pháp mà cũng có thể là Thần thông Vô Hình Độc Ảnh Bạch Kiếm Lưu, “người mất, kiếm mất tựa vô hình - người hiện, kiếm hiện địch nhân vong” mà người đời đồn thổi của Thanh Thủy Thiên Tôn.

- Kẹng.

Thời điểm đến, Nhược Gia Thủy không lối thoát, Thanh Thủy Thiên Tôn cũng đưa tay phải lên nhàn nhạt kéo bạch kiếm ra khỏi vỏ.

Xung quanh nơi “hành hình”, một bầu không khí âm u, lạnh lẽo tựa như “đầu trâu mặt ngựa” đi đến nhân thế để chuẩn bị lấy hồn Nhược Gia Thủy cũng lập tức xuất hiện, tăng lên phần quỷ dị nhưng đầy cảm giác chết chóc của Vô Hình Độc Ảnh Bạch Kiếm Lưu.

- Một chiêu thức không lối thoát, khiến người cảm thấy bất lực.

Nhìn Nhược Gia Thủy sắc mặt trắng bệch trong án tử, Thanh Thủy Thiên Tôn đã lấy kiếm ra khỏi vỏ, Vô Thường nhàn nhạt một tiếng liền cũng bắt đầu di chuyển, dần dần tiến gần hơn đến nơi hành hình.

Tính mạng tiểu Nhược Thủy của hắn, hắn tất nhiên không để một ai cướp đi, dù là sẽ vi phạm luật lệ củ chuối của Đối Ảnh Kính.

Bên này, Nhược Gia Thủy sau một lúc làm hết sức nhưng không có cách nào di chuyển được thân thể thoát khỏi vị trí, nàng cũng tự khắc biết rằng mạng mình đến đây đã kết thúc, an phận xuôi tay để mọi thứ an nhàn diễn ra.

Trong đầu nàng bất chợt hiện lên một tia ý niệm ao ước được gặp lại người thân, gia đình yêu quý thêm một lần nữa trước lúc ra đi, và nói những lời thật lòng, xấu hổ nhưng cũng cực kỳ hạnh phúc đã được nàng chôn giấu trong lòng những ngày qua với Vô Thường rằng.

Em yêu anh!

Nhược Gia Thủy mắt ướt lệ nhòa gượng gạo, cố gắng hết sức để xoay cổ nhìn về phía Vô Thường, mong muốn nhìn thấy hắn một lần nữa, nhìn thấy người nàng yêu chỉ một lần nữa thôi rồi nàng sẽ mỉm cười.

- Không!

- Đừng qua đây!

Thế nhưng là khi phát hiện hắn đang tiến đến chỗ nàng cùng với một ánh mắt hiền hòa, dịu dàng yêu thương nhìn nàng, nàng đã lập tức phát hoảng mà kêu lớn lên, dường như là gào thét với hắn vì nàng biết hắn đang có ý định làm gì, nó nguy hiểm và rủi ro ra sao.

Trong một linh cụ, những kẻ phá hoại luật chơi tất bị phạt nặng hoặc chết ngay lập tức. Bên trong Đối Ảnh Kính, nàng mặc dù không rõ hình phạt sẽ là gì nếu như Vô Thường phá luật, nhưng nàng không muốn hắn làm điều đó vì nàng, bởi hắn sẽ có phần lớn là chết dưới hình phạt đã được người tạo ra linh cụ quy định khi có kẻ phá luật.

Nàng có thể chết tại đây, nhưng nàng không muốn làm liên lụy hắn. Nàng tuyệt đối không muốn điều đó xảy ra, nàng không muốn người nàng yêu, mối tình đầu của nàng phải chết chỉ vì chính nàng vô dụng.

- Không! Không! Vô Thường, muội cầu xin huynh đừng đến đây, đừng làm vậy!

Nhược Gia Thủy khóc, khóc đến thương tâm, khóc đến đau đớn kêu gào trong khi Thanh Thủy Thiên Tôn đã vung kiếm lên trời, chỉ một nhịp thở nữa là sẽ chém chéo xuống cổ nàng, tiễn nàng trở thành vật vô tri, không có ý thức.

Còn Vô Thường, hắn nhìn nàng đau đớn, rơi lệ không ngừng vì lo lắng cho hắn mà vừa mũi lòng, xúc động trước tình cảm của nàng giành cho hắn, lại cũng vừa bó tay, không biết nói lời nào đối với nàng cho phải khi mà mãi cho đến bây giờ, hắn vẫn đang dùng nàng làm con cờ thí.

Cứu nàng là điều hắn phải làm cho cả hắn và cho kế hoạch. Còn hình phạt, bố mày chấp!

- Vô Thường! Vô Thường! Vô Thường! Hư hư… hư…

- Haizzz…

Thở dài một hơi tự trách bản thân vì đáng lẽ ngay khi Thanh Thủy Thiên Tôn rút kiếm ra khỏi vỏ ở nửa giây trước, hắn nên đá đít tên này đi chỗ khác chơi ngay lập tức chứ không phải chờ đến tận lúc này, nhìn thấy nàng khóc xướt mướt như thế.

Gương mặt Vô Thường biến lạnh lùng, hắn khẽ đảo cặp mắt liếc nhìn về phía Thanh Thủy Thiên Tôn một cái.

- Phập.

Ngay tức thì, một ngọn giáo lửa màu xanh lục trong tư thế không hề báo trước bất ngờ từ dưới lòng đất ngay tại vị trí Thanh Thủy Thiên Tôn bỗng chồi lên, đâm xuyên qua người hắn một cách cực nhanh và treo cả cơ thể hắn lơ lửng lên trên không trung.

- Vụt.

Thanh Thủy Thiên Tôn chết rồi hóa thành làn khói tan biến, pháp tắc của Vô Hình Độc Ảnh Bạch Kiếm Lưu cũng vì thế biến mất khiến Nhược Gia Thủy và vùng không gian xung quanh nàng được trả tự do. Vô Thường tranh thủ thời gian trước khi hình phạt thi hành liền phóng nhẹ thân thể đến bên cạnh Nhược Gia Thủy, ôm tiểu mỹ nhân yếu đuối này vào lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play