Đối diện hơi lệch sang bến trái một chút so với Vô Thường, thiến niên cầm quạt nghe hắn nói thế liền kinh ngạc hỏi ngược.

-Ngươi thật sự không tham gia, muốn rời nhóm để hai người chúng ta tham gia?

Ba người thiếu niên cầm quạt cùng tiến đến Châu Nam thành, nhưng trên thực tế thì chỉ có hai người họ là cần có nhóm, còn Ngâm Vĩnh Thương thì đã may mắn sắp được đưa lên tổng bộ Dược Các nên đã không còn cần phải tham gia Nam Hải Môn như lúc trước bàn bạc với Thanh Bạch lão giả, do vậy thiếu niên cầm quạt không lo và cũng không có lý do để lo cho Ngâm Vĩnh Thương có được tham gia nhóm hay không.

Về phần nguyên nhân vì sao với thiên phú ngút trời, thực lực dù có đồng cảnh giới vẫn hạ được Ngâm Vĩnh Thương dễ dàng mà hai người lại không tham gia các tổ chức lớn như Dược Các, điều này chỉ có hai người mới biết được.

-Dĩ nhiên, vì ta sẽ đến Dược Các tổng bộ bên trên để học tập.

Vô Thường thẳng thắng trả lời, tiếp đó hắn quay sang ba người Lý Âm Tiên nói.

-Hai vị này với thiên phú xuất chúng, tu vi cao cường nên chắc chắn sẽ trợ giúp được rất nhiều cho ba vị, nhờ đó ba vị sẽ tăng cao tỷ lệ đậu cuộc sát hạch nên cứ tự nhiên, đừng lo lắng cho tiểu đệ nhỏ tuổi đây.

-Xong rồi,thế có ai còn ý kiến gì về tiểu đội mới nữa không?

Đảo mắt nhìn năm người thuộc tổ đội tiến đến Nam Hải Môn thi tuyển đệ tử, Vô Thường hỏi lần cuối.

-…

Đơn nhiên trả lời hắn là sự im lặng bởi lẽ đôi thiếu nam thiếu nữ chẳng có điều gì muốn nói, còn ba người Lý Âm Tiên xem như cũng đã hiểu tính kỳ dị phách lối của Vô Thường nên không lên tiếng, vả lại có hai thành viên thuộc thiên phú 87, 88 sợi xích gia nhập vào nhóm thì quả thật tốt hơn rất nhiều so với tên tiểu tử mắt lé chỉ biết tự cao, tự đại, ta đây nói sao nghe vậy.

-Đã không có thì các vị rời khỏi phòng đi, sự tình về sau của cuộc sát hạch Nam Hải Môn chính là tự các vị bàn luận lấy với nhau.

-À mà hai vị, khi ra ngoài giúp ta mời năm vị Tông cảnh hộ tống tên này vào phòng giúp nhé.

Lời này Vô Thường vừa bật thốt ra, chớp mắt liền làm chấn động tâm thần đôi thiếu nam thiếu nữ, khiến họ trong lòng có một trận lạnh lẽo.

Từ đầu cho đến cuối khi vào Châu Nam thành, nếu như theo ba vị Tông cảnh Mộng Hương Lâu tiếp đón bọn họ đã tâm sự thì Vô Thường và ba người Lý Âm Tiên lúc nào cũng ngồi trong phòng lớn có cách âm rất tốt này để đợi chờ họ đến, vậy, tên tiểu tử mắt lé này rõ ràng chưa từng bước ra ngoài thì làm sao biết được chính xác đoàn hộ tống Ngâm Vĩnh Thương có năm vị Tông cảnh?

Linh Nhân cảnh có năng lực cảm nhận được Tông cảnh thực lực?

Không, chắc chắn là không thể! Thế thì chỉ có một khả năng duy nhất, tên tiểu tử mắt lé này chắc chắn không phải tiểu tử và cũng chẳng phải Linh Nhân cảnh, mà ít nhất là Tông cảnh siêu cường hoặc thậm chí là Tướng cảnh trở lên.

Biết được điều đó, đôi thiếu nam nữ không kiềm nén được sự sợ hãi quấn lấy thân khi vừa rồi, họ còn âm thầm truyền âm trao đổi chuyện mật trước mặt một vị tiền bối cao nhân. Nội dung bên trong chắc hẳn đều đã bị lộ.

-Hửm, còn đứng đó làm gì, không ra ngoài hội họp cùng họ?

Vô Thường nhìn ba người Lý Âm Tiên đã bước cửa nhưng đôi thiếu nam thiếu nữ thì vẫn ngẩn người một chỗ sau khi nghe hắn nói lời kia, hắn cười tà hỏi.

-…

Nghe hắn nói, hai người tức thì đánh cái rùng mình, sau đó liền bước nhanh đến ngoài cửa cùng ba người Lý Âm Tiên mở cửa bước ra ngoài. Bên trong phòng chỉ còn Vô Thường ngồi kiểu ông chủ lớn, sếp và Ngâm Vĩnh Thương quỳ gối như kể tôi tớ đầy cay đắng và uất hận.

Mười giây sau, năm vị Tông cảnh vừa bước vào phòng liền hoảng hốt khi thấy thiếu chủ của họ quỳ dưới chân một tiểu tử mắt lé, cả năm người lập tức sát khi dày đặt, sức mạnh bộc phá giết về Vô Thường.

-Két… Ầm!

Đúng lúc này, cánh cửa phòng bỗng dưng đóng lại thật mạnh mẽ, tiếp đó bóng đen bao trùm dẫn đến một màn máu tanh kinh hoảng vấy bẩn đầy khắp phòng được tái hiện…

Ba phút sau.

-Két…

Mang theo cơ thể đầy máu tươi, nhất là ở mười ngón tay như vừa xé thịt sống, Vô Thường bước ra khỏi cửa nhìn Vụ Diễm Hương vẫn luôn đứng bên ngoài chờ đợi đứa con rễ có thể cứu con gái có hay không bình an vô sự.

Hắn bước lại nói với nàng còn đang ngơ ngác chưa tỉnh khi thấy người hắn đầy máu.

-Nhờ mẹ vợ giúp con dọn dẹp phòng, ừm, để lâu sẽ sinh mùi.

Quay người bước đi, Vô Thường quay trở về căn phòng thân thiết nghỉ ngơi để chuẩn bị cho cái ngày ấy đến.

Vô Thường rời đi, Vụ Diễm Hương kinh hoảng trong lòng mà nhè nhẹ bước chân đến căn phòng tràn ngập mùi huyết tinh tỏa ra để xem thử tình cảnh gì xuất hiện bên trong.

-Kéttt…

-Bịch!

Cửa vừa mở, Vụ Diễm Hương vừa nhìn thấy khung cảnh có vô số mảnh thịt nằm túng tóe khắp phòng liền trực tiếp ngã ngồi xuống đất trắng bệch sắc mặt.

Cảnh tượng xuất hiện trước mắt nàng thật sự là quá mức kinh tởm, cứ như là đã từng có một con quái thú điên cuồng ở bên trong giết người, xé vụn từng mảnh thịt trên cơ thể con mồi ra thành ngàn vạn mảnh vậy, quá mức khiếp hãi. Trong đầu nàng bất giác hiện lên một câu hỏi, liệu rằng một Linh Nhân cảnh lại có thể hay không làm ra trình độ giết Tông cảnh như thái rau này?

Không, chắc chắn đó không phải là Linh Nhân cảnh, chí ít là theo hiểu biết của nàng và thế giới Tu luyện.

-Á AAÁ…

Một thiếu nữ phục vụ gần đó đang bưng thức ăn vô tình đi ngang qua và nhìn vào trong liền bật thét, âm thanh chấn động cả lầu 7 khiến tất cả người phục vụ xung quanh đều nghe được. Tiếp đó từng người, từng người từng người chú ý qua và đều cùng là hét chung một cảnh tượng ghê ghiếc.



Hai ngày sau, giữa trưa.

Hôm nay, kỳ đấu giá hội một tháng một lần của Hội Đấu Giá lần nữa lại được khai mở với rất nhiều tài nguyên và đồ vật tu luyện giả mơ ước nhưng chưa từng có cơ hội sở hữu. Đặc biệt lần này còn nghe nói hội đấu giá có bán một tiểu mỹ nữ vô ngần xinh đẹp dưới tư cách là nô lệ nên kỳ này đấu giá hội đã không chỉ có những lão già, trung niên, lãnh đạo gia tộc đến hội mà còn có những thiếu gia, công tử tham gia, khiến đợt đấu giá lần này vô cùng đông đúng, đạt số lượng tham gia vượt quá 200 người, vượt xa con số 70, 80 người như những đợt trước.

-Vụt!

-Vụt!

-Vut…

Trên đường, những dòng tu luyện giả có trung niên, có lão giả, có thiếu gia, tiểu thư thuộc những gia tộc lớn mạnh trong thành bước nhanh vội đi để kịp đến buổi đấu giá trước khi buổi đấu giá được bắt đầu lúc 2h chiều theo đồng hồ Cơ của Vô Thường.

-Còn năm phút, nhưng có lẽ nằm trong khoảng mười phút sẽ đúng hơn vì họ không có đồng hồ đo đếm thời gian chính xác mà chỉ dựa vào mặt trời và đồng hồ sinh học.

Nhìn kim phút trên tay tính toán giờ, Vô Thường lại thoáng nhìn một hàng người đông đúc bên trong khu đấu giá rộng 100m vài giây.

Hai giây sau, hắn nhắm mắt nằm ngủ ngồi giữa tứ bề tu luyện giả xôn xao trò chuyện trong phòng đấu giá của Hội Đấu Giá.

Tại Hội Đấu Giá nơi Châu Nam thành vốn chẳng có mòn nào vượt quá Linh Sư cảnh hay quá thần bí, kỳ lạ hấp dẫn được Vô Thường vì hắn đã có quá nhiều thứ kinh dị, thế nên Vô Thường cũng không quan tâm đến, điều hắn chú ý duy nhất ở lúc này chỉ là Nhậm Tử Y được đưa ra bán và những người có liên quan lộ mặt mũi. Do vậy, tất cả những món đồ được đấu giá khác, hắn không nên để ý đến.

Thời gian xoay quanh cơ thể Vô Thường liên tiếp trôi đi.

-Chào mừng các quỳ khách đã đến với lần đấu giá hội thứ 153 của chúng tôi…

-…

-Món vật phẩm đầu tiên là một tấm phù lục gia cường, khả năng có thể cho phép tu luyện giả dưới Linh Nhân cảnh tầng 2 tạm thời tăng lên hai lần tu vi. Giá khởi điểm là 4.550, mỗi lần ra giá quý khách không thể kêu giá tăng thêm dưới 100…

-…

-Ta ra giá 8.900…

-…

-Món thứ mười hai là một kiện Linh giáp dùng cho Linh Nhân cảnh tầng 5, giá khởi điểm là 1.700.000, quý khách không thể tăng giá dưới 100.000 cho mỗi lượt…

-…

-Vì một số lý do nên món vật dự định đem ra đấu giá cuối cùng của chúng tôi sẽ được chúng tôi đem ra đấu giá trước, còn nữ nhân nô lệ được giữ đến cuối cùng để không làm tốn thời gian của những quý khách không bận tâm về nàng.

-Vật phẩm then chốt lần này chính là Bách Vân Kiếm, một thanh kiếm với uy năng tăng lên năm lần sức mạnh công phá cho các bậc Linh Sư cảnh thuộc tầng 1, thêm một lần đối với Linh Sư tầng 2. Đây vốn là một thanh kiếm đã được một vị Tam tinh Luỵện Khí Sư tại một quốc gia trung cấp ngụ tận Nam Hải dung luyện thành từ những vật liệu rất là trân quý, do vậy giá khởi điểm của nó 17.000 điểm phiếu loại giấy trắng, mực xanh dùng cho Linh Sư cảnh. Mỗi lần quý khách ra giá tăng thêm không thể thấp hơn 100.

-Đấu giá vật phẩm bắt đầu!

Một đoàn gần mười lão giả im hơi lặng tiếng từ đầu buổi cho đến giờ lập tức sôi trào, gào thét.

-Ta ra giá 17.500 điểm phiếu.

-Lão phu ra giá 18.000 điểm phiếu.

-Bố mày ra 30.000 điểm phiếu.

Vô Thường không biết tựa lúc nào đã tỉnh ngủ, hắn cũng ở một bên tham gia đấu giá cho náo nhiệt.

-Thằng nhóc, nhà ngươi có đủ điểm phiếu không mà dám ra giá cao thế hả?

Lão giả mà có lẽ là lão tổ của các thế lực siêu cấp trong Châu Nam thành vừa ra giá 18 nghìn tức thì quát Vô Thường cách lão mười chỗ ghế ngồi.

Vô Thường chề mỏ với lão, hắn bỗng từ trong giới nhẫn lấy ra một sấp dày 0,3cm các loại phiếu điểm giấy trắng, mực xanh mệnh giá 1000 điểm kiêu ngạo nói.

-Nhà mặt phố, bố làm to, lo gì thiếu tiền.

-Vù.

Ném cả sấp giấy vươn vãi lên bầu trời, Vô Thường nói.

-Cho hết, cho luôn, các ngươi ai lụm được đều là của người ấy.

-Trời ơi! Tránh ra, này là của ta, của ta hết!

-Là của ta không phải của ngươi, cút…

-Chết đi, Nhất Chỉ Điểm Cúc Hoa!

-Im lặng!

Khắp phòng quá mức hỗn loạn, một vị Linh Sư cảnh bên trong Hội Đấu Giá to giọng quát lớn, khí thế Linh Sư cảnh tầng 6 như sóng biển tràn ngập khắp phòng khiến ai cũng nơm nớp thu mình, không dám làm hành động la ó hay nhặt từng tờ điểm phiếu đang hạ xuống đất.

Giữa mạng sống và phiếu điểm, họ đơn nhiên là cần mạng rồi.

Khi căn phòng quay trở về im lặng, vị lão giả cao giọng nói.

-Những phiếu điểm nào còn rơi tại đất, Hội Đấu Giá chúng ta sẽ tiếp thu xử lý.

-Còn tiểu tử ngươi…

Lão đưa ánh mắt lạnh nhạt nhìn về Vô Thường.

-Chỉ cần ngươi làm ra hành động thế này một lần nữa, chúng ta sẽ trực tiếp đá đít ngươi, cấm ngươi và gia tộc ngươi trong vòng nửa năm không được đặt chân vào Đấu Giá Hội nửa bước, đồng thời ngay lúc này phạt ngươi 100.000 phiếu điểm giấy trắng, mực xanh.

-Vãn bối thất lễ, lần sau cam đoan không dám.

Mặt méo sợ hãi, Vô Thường ngay ngắn ngồi xuống ghế không dám hó hé một từ nào, trông đáng thương vô cùng.

Ổn thoải lại trật tự, lão giả ra hiệu cho nữ nhân xinh đẹp tiếp tục dẫn dắt cuộc đấu giá còn dang dở.

-Tiếp tục đi.

-Vâng.

Nữ nhân xinh đẹp gật đầu đáp lễ, nàng lần nữa dẫn dắt cuộc đấu giá.

-Vị thiếu gia này ra giá 30 nghìn điểm, có ai ra giá cao hơn không?

-Có, ta ra 31 nghìn điểm.

-33 nghìn điểm

-45 nghìn điểm.

-…

-49 nghìn điểm lần thứ nhất.

-49 nghìn điểm lần thứ hai.

-49 nghìn điểm lần tứ ba. Thành giao, Bách Vân Kiếm đã thuộc về vị tiền bối này, xin mời tiền bối hãy ở lại đến cuối buổi đấu giá để nhận đồ vật thuộc về tiền bối.

-…

Năm phút nghỉ ngơi đi qua cũng là đồng thời để những vị tu luyện giả không có hứng thú với nữ nhân nô lệ đã “rách nát” rời đi hoặc đến phòng trong để lấy đồ vật đã đấu giá được và ra về, còn lại đa phần là tầng lớp thanh thiếu niên thuộc dạng ăn chơi trác táng, máu dâm đến não, tiểu đệ khát máu đến túng quẫn của các gia tộc lớn mạnh ở lại, số lượng cũng sấp xỉ 70 người.

Cuộc đấu giá lúc này đi đến hồi kết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play