*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Để xem được trận chiến của hai người, có lẽ ta phải dùng đến Tam Tâm Nhãn rồi. Hừm, mà tốt nhất ta nên nhìn vào ý thức của Tinh Vũ Nguyệt hơn là của Vô Thường, không thì sẽ rước họa vào thân mất”.

Xâm nhập ý thức nghe thì có lẽ là một việc đơn giản đối với các bậc đại năng, nhưng trên thực tế thì việc đó rất khó, hầu như nếu chưa đạt đến cảnh giới Chí Tôn với khả năng “Sưu Hồn” thì buộc phải sở hữu các loại thuộc tính có liên quan đến ý thức như: ảo giác, điều khống, điều khiển, mê hoặc,… mới có thể thực hiện được.

Trấn Kim là một Thiên Vương sở hữu Kim thuộc tính, bản thân lão có thể nhìn được một số loại Thần thông bề ngoài của Vô Thường vì linh lực của Vô Thương đang ở mức thấp. Nhưng khi hắn thi triển Ảo thuật, lão biết rõ nó là ảo thuật với tác dụng gì nhờ kinh nghiệm, nhưng muốn nhìn rõ được bên trong ảo thuật là khung cảnh gì, đang diễn biến ra sao thì nó đã nằm ngoài khả năng của lão.

May mắn là vào hơn ba ngàn năm trước, lão sau khi giết chết một yêu nhân đã cướp về được một con mắt có khả năng nhìn thấu rất nhiều loại ảo thuật, huyễn thuật mà không phải do những bậc đại năng quá mức mạnh mẽ so với lão thi triển, thậm chí là xâm nhập ý thức của những hậu bối không có điều gì đặc biệt.

Hiện tại trong huống tò mò, không biết Vô Thường sau khi ép buộc chín tộc viên Tinh Linh tộc đồng loạt đi vào một giấc ngủ sâu mà có lẽ cho đến khi cuộc tranh đoạt kết thúc họ mới tỉnh dậy, sử dụng huyễn thuật lên Tinh Vũ Nguyệt khiến thân ảnh của cả nàng và hắn bề ngoài thì ngẩn ra tại chỗ, ý thức bên trong lại tiến vào một khung cảnh ý hệt đấu trường để chiến đấu. Lão phải dùng đến nó, dùng đến Tam Tâm Nhãn.

Còn chuyện Vô Thường tại sao cũng phải dùng ý thức để tiến vào ảo cảnh mà không giống như tình huống của Thập cửu hoàng tử, của đám người Tiêu Thần, theo Trấn Kim thì có lẽ là vì khoảng cách. Khoảng cách so với Tinh Vũ Nguyệt dài đến 500m, Vô Thường hẳn là phải tập trung ý thức nhiều hơn nên không thể tự do hoạt động như những tình huống gần cạnh.

Bất quá thì đó chỉ là suy luận của một kẻ không hề am hiểu thâm sâu về ảo thuật, còn trên thực tế thì chỉ có Vô Thường mới hiểu điều hắn đang làm.

Bên ngoài Đại Thế Giới.

Ngay khi Vô Thường vừa quay người nhìn Tinh Vũ Nguyệt khiến nàng chìm vào ảo cảnh, chiếc gương thứ hai cũng lập tức chiếu sâu vào ý thức của Vô Thường, làm hiện lên khung cảnh của ảo cảnh y hệt đại đấu trường cung điện do hắn tạo ra.

Chiếc gương thứ ba lập tức đưa ra các dòng thông tin.

“Người ra đòn: Nhân tộc.

Tuổi: 7.

Sức mạnh tiêu hao, đẳng cấp thi triển: 34% (tổng đã tiêu hao là 78%), cực hạn Linh Nhân cảnh.

Thần thông thi triển: Một loại Ảo thuật (Huyễn thuật) ở đẳng cấp tối thượng, cho phép người thi triển đem ý thức của người bị thi triển bước vào một ảo cảnh do chính người thi triển tạo ra bằng sức mạnh ý chí. Vì thế, người thi triển ở thực tại không có những thuộc tính khác, nhưng bên trong lại hoàn toàn có được, thậm chí còn làm được những điều vô cùng hư cấu mà với năng lực bên ngoài của bản thân không thể làm, chẳng hạn hái sao trên trời, một cái phun nước bọt liền hóa thành biển,…

Tốc độ thi triển: 0,3 giây.

Giới hạn đẳng cấp hứng chịu Thần thông: Bậc thang thứ ba trở lên miễn nhiễm, Bậc thang thứ hai hứng chịu. Linh Nhân cảnh hứng chịu 100%, Linh Sư cảnh hứng chịu 82,43%, Linh Sư cảnh cấp cao hứng chịu 60,937%, Linh Sư cảnh cực hạn hứng chịu 23,2% (so sánh với tu luyện giả có lĩnh ngộ Thần thông ở mức trung bình - cao).

Triệu chứng sau khi thi triển: Suy yếu sức mạnh vào mức báo động (sức mạnh còn 22%). Dự đoán chỉ có thể duy trì Thần thông trong 6 phút.

Đánh giá Thần thông dựa theo tiêu chí độ khó, độ phức tạp và công dụng của Thần thông: Đạt cấp 12/13 cực khủng. Thế nhưng nếu người bị thi triển nhận ra được bản thân đang ở trong ảo cảnh, họ cũng sẽ có được những năng lực mà thực tại họ không có để sử dụng trong ảo cảnh. Thông thường Thiên Nhân cảnh trở lên mới có thể ngộ và thi triển được loại Thần thông này.

Đánh giá người thi triển Thần thông: Có ngộ tính hết sức phi thường. Thiên phú tuy bình thường nhưng nhờ lĩnh ngộ Thần thông ở đẳng cấp trên cao, trong cùng cấp hoàn toàn không có người làm địch thủ, trừ phi gặp phải người có thiên phú cao và khả năng lĩnh ngộ Thần thông ở đẳng cấp tương tự.

Kết luận: tiếc là thiên phú bình thường, nếu không thì trong vòng năm trăm năm chắc chắn trở thành Thiên Vương, một ngàn năm thành Thiên Pháp, gần năm ngàn năm thành Thiên Đế, vạn năm thành Chí Tôn”.

-Hai dòng thuộc tính Hỏa – Huyễn sao?

-Kiểm Định Thiên Kính đến hiện tại vẫn chưa thể tra được thông tin chính xác của tiểu hữu Nhân tộc này.

-Đây hẳn là một sinh linh khó đoán.

-Hắn có phần lớn sẽ đúng như vị tiền bối vừa nói, tiểu Nhân tộc nhỏ bé thật ra là một vị đại năng đã chuyển thế sống lại một kiếp khác để tìm cách tiến xa hơn trên con đường tu luyện.

-…

Thông tin vừa hiện, các loại âm thanh đủ dạng già trẻ, nam nữ tức khắc bàn tán, tra đổi qua lại với nhau hoặc đơn thuần chỉ là nêu lên ý kiến mà cũng không cần người đối đáp.

Bên trong ảo cảnh do Vô Thường tạo ra.

-A Á A…

-Đùm đùm đùm…

Ngay lúc Vô Thường bóp chặc tay, chín thân ảnh nam thanh nữ tú của Tinh Linh tộc đồng loạt bốc cháy lên một ngọn lửa tím bất diệt khiến chín người đau đớn la hét, rồi chỉ trong tích tắc chưa được một giây sau, tất cả chín người đều đồng loạt nổ lớn, thân thể hóa thành trăm ngàn mảnh thịt cùng máu huyết bay đi tứ tán khắp tám phương.

-Hừ!

Tinh Vũ Nguyệt ngồi mềm trên ghế hạng nhất đầy sự lộng lẫy bất giác thấy được khung cảnh xảy ra chỉ trong chớp mắt một giây mà không có cách nào cứu chữa được, hai bàn tay mỹ ngọc của nàng tức gận đập nhẹ vào tay vịnh ghế, cả cơ thể mỹ miều hấp dẫn vạn vật của nàng đứng bật dậy mà quát lên.



(Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa)

Âm thanh chẳng khác gì tiên âm đến từ nơi thêng liêng xoa dịu lòng người.

- Nhân loại, ngươi vì lý do gì mà giết hại con dân Tinh Linh Giới ta?

Nghe thế, Vô Thường đứng tại bên kia liền cười thầm.

“Đúng như dự đoán của ta, Tinh Linh tộc tại Thế giới Tu luyện này có tính tình chẳng khác gì Tinh Linh tộc tại Thế giới Pháp thuật trước kia, không biết liệu giữa hai bên có liên hệ gì không?”

Nhìn từng cử chỉ, hành động, lời nói “con mới chả dân, người mẹ vĩ đại yêu thương giống loài” của Tinh Vũ Nguyệt, Vô Thường có một chút đắc ý và chút nghi hoặc.

“Mà thôi, thời gian có hạn nên ta cũng phải tiến hành nhanh kế hoạch khiến nàng mãi mãi là của mình ta, khà khà”

Âm thầm đưa ra quyết định khốn nạn trong lòng, Vô Thường lập tức hướng Tinh Vũ Nguyệt nói lớn, đồng thời tay hắn cũng lấy ra một mảnh giấy do ý nghĩ điều khống ảo cảnh của hắn tạo thành, đẩy mạnh về phương hướng của Tinh Vũ Nguyệt.

-Ta, Nhậm Vô Thường, con trai thứ tư của chúa tể Nhân Giới muốn được khiêu chiến với ngươi, Thần nữ của Tinh Linh Giới.

-Thể lệ chiến đấu theo hình thức 1 đối 1, có thể dùng bất cứ nguồn sức mạnh nào bản thân hai bên có.

-Nếu ta thắng, nàng chỉ là của riêng Nhậm Vô Thường ta, nghe theo mọi lời sai bảo của ta. Còn nếu ta thua, nàng, Tinh Vũ Nguyệt muốn làm gì ở ta cũng đều được, kể cả việc hỏi lý do ta tiêu diệt chín tên tháp tùng của nàng.

-Trên tờ kế ước đó, ta đã nhỏ máu làm bằng chứng, nếu chấp nhận lời khiêu chiến, mong nàng hãy nhỏ máu vào tờ giấy như ta đã làm.

Vô Thường không biết Tinh Linh tộc bên thế giới Tu luyện sẽ thế nào, nhưng nếu theo phỏng đoán ban đầu rằng “Tinh Linh tộc nơi đây có khá nhiều đặc tính giống Tinh Linh tộc có hai chiếc tai nhọn hoắc của thế giới Pháp thuật” thì hắn có rất nhiều biện pháp để đối phó Tinh Vũ Nguyệt, và hành động đang làm là một trong số đó.

Dựa theo đặc tính của Tinh Linh tộc, Vô Thường không cần biết bản thân có bao nhiêu thù hằn, tội ác giết cha, giết mẹ, giết ông cố tổ, cố sơ gì đó của Tinh Vũ Nguyệt, nhưng khi hắn gửi yêu cầu thách đấu một trận chiến, Tinh Vũ Nguyệt theo điều lệ Tinh Linh tộc sẽ phải nhịn xuống thù hằng và xem xét yêu cầu của hắn.

Nếu Vô Thường đủ tư cách về địa vị và về thực lực, Tinh Vũ Nguyệt phải đưa ra lời chấp nhận hoặc không chấp nhận, còn nếu hắn không đủ tư cách, nàng sẽ không trả lời chiến thư. Đây cũng là lý do Vô Thường phải nói láo về danh phận bản thân để tăng cao cơ hội Tinh Vũ Nguyệt trả lời.

Bất quá thì từ đầu cho đến cuối của kế hoạch hành động Vô Thường đang làm, tất cả đều chỉ được hắn dựng lên từ quan điểm “Tinh Linh tộc nơi đây giống hệt Tinh Linh của thế giới Pháp thuật”, cho nên nếu hai chủng Tinh Linh tộc này khác nhau, kế hoạch hắn có khả năng cực cao thất bại.

Nhưng mà số của Vô Thường lại rất may mắn.

Tinh Vũ Nguyệt bên kia sau khi nghe hắn nói, trên tay mỹ ngọc cũng cầm lấy tờ giấy có dấu máu của Vô Thường, đôi mắt đẹp của nàng nhìn nội dung bên trong liền lâm vào vài giây suy tư.

Bốn giây qua đi, tiên âm của Tinh Vũ Nguyệt cuối cùng cũng một lần nữa vang lên.

-Được, với tư cách Thần Nữ đời thứ 43 của Tinh Linh Giới, người kế vị tương lai của Nữ Vương Tinh Linh tộc, Tinh Vũ Nguyệt chấp thuận chiến thiếp của nhân loại ngươi.

Nói rồi, tay của Tinh Vũ Nguyệt cũng nhỏ xuống một giọt máu thánh khiết có màu hệt như nước suối trong vắt vào tờ giấy, sau đó liền đẩy nó quay trở lại với Vô Thường.

Thông thường ở bên trong Ảo thuật, mọi thứ khung cảnh xung quanh hay diễn biến hành động xảy ra đều sẽ theo ý nghĩ của người thi triển ảo thuật, do vậy đáng lẽ ngay khi Tinh Vũ Nguyệt xuất ra một giọt máu phải có màu đỏ hoặc một màu lạ lùng khác theo ý nghĩ của Vô Thường, vì dù sao thì hắn vẫn chưa biết được máu của Tinh Linh tộc có màu gì, và nếu như vậy thì Tinh Vũ Nguyệt sẽ rất nhanh biết được một điều gì đó kỳ lạ, tiếp đó nàng chỉ cần suy luận và nhớ về những bài luyện tập đầy khắc nghiệt của các vị trưởng bối thì hai từ “ảo thuật” sẽ rất nhanh hiện lên trong đầu nàng.

Thế nhưng bất ngờ một điều là nó lại có màu suối nước tinh khiết đúng như màu máu thật của Tinh Vũ Nguyệt bên ngoài thực tại, khiến Tinh Vũ Nguyệt không hề thấy một điểm nghi hoặc nào. Đây cũng là điều thể hiện sự thông minh sắc sảo trong việc lựa chọn cách thức thi triển ảo thuật của Vô Thường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play