“Cộp” một tiếng, trên bục giảng Lư Duệ hung hăng đập chồng sách và giáo án tiếng Anh lên bàn, nghiêm khắc lặp lại lời nói lúc nãy: “Đều nghe rõ rồi chứ!”

Dọa tới mức cả một lớp lanh lợi đều run lên động tác nhất trí trả lời: “Dạ hiểu!”

“Good!” Lư Duệ hài lòng gật đầu: “Chức Lớp trưởng có ai muốn tự đề cử không?”

Cả lớp học đều yên lặng đến lạ, một chủ nhiệm như vậy, ai lại muốn làm Lớp trưởng cơ chứ! Đều có khả năng bị gọi tên lúc nào không hay!

“Không có sao?” Lư Duệ nhìn lướt qua mọi người: “Đề cử một ai đó cũng được!”

Lớp học như cũ im ắng, đề cử? Như vậy không phải là hại người khác sao… đều là bạn học với nhau, không cần thiết phải tuyệt tình như thế chứ…

“Nếu đã như vậy.” Lư Duệ lật quyển sổ diểm danh ra, quyển sổ điểm danh này hắn ta vừa mới cầm tới thôi, trên tờ giấy vẫn còn chút ấm nóng: “Trong này đều có mã số học sinh của các em khi được phân vào lớp, nếu như đã không có người nào tiến cử cũng không có ai tự đề cử, vậy thì số 1 và số 7 làm Lớp trưởng đi! Số 1 và số 7 đứng lên!”

“Hả…” Tần Thư Mặc có chút sợ phiền toái, nhưng ai bảo anh là số 1 kia chứ? Liền đứng dậy: “Em là số 1.”

“Ừm!” Lư Duệ gật đầu: “Số 7 đâu?”

“Thầy… thầy ơi…” một nam sinh văn nhược tóc cắt một tấc, mặt đeo mắt kiếng đứng lên: “Em, em là số 7.” Sắc mặt tái nhợt, xem ra là lúc nãy đã bị Lư Duệ dọa sợ rồi, hiện tại nói chuyện có chút lắp ba lắp bắp, chân cũng có hơi run lên.

“Tại sao số 7 cũng là con trai chứ?” Lư Duệ cau mày: “Vậy thì không cần số 7 nữa! số 17 đứng lên!”

Nghe đến không cần số 7 nữa, nam sinh đó thở ra một hơi ngồi xuống.

“An Nhiên, cậu là số 17 hả!” Kỷ Linh nhìn thấy mã số học sinh của Lục An Nhiên kinh ngạc nói.

“Ơ…” Lông mày Lục An Nhiên giần giật, chỉ có thể nhận mệnh mà đứng dậy: “Thưa thầy, em là số 17.”

“Ừm!” Lư Duệ gật đầu: “Hai người các em giới thiệu đôi chút về bản thân đi!”

“Chào các bạn, mình tên là Tần Thư Mặc, tốt nghiệp trường Sơ Trung Phụ Chúc nhất trung.” Trong lòng Tần Thư Mặc vốn dĩ cự tuyệt việc làm Lớp trưởng này, nhưng nhìn thấy Lục An Nhiên là Lớp trưởng nữ còn lại, trong lòng không vui bỗng chốc nhộn nhạo: “Sở thích là đọc sách và đá banh, hi vọng khoảng thời gian tiếp theo sẽ có thể cùng tất cả các bạn tạo ra những kỷ niệm vui vẻ.”

“Tần Thư Mặc à! Cái người thi đậu vô trường này đạt điểm cao nhất ư?”

“Trời ơi! Cư nhiên lại chung lớp với chúng ta? Cậu ấy không phải nên học ở lớp A sao?”

“Lớp trưởng này thật đẹp trai nha! Lớp trưởng Sơ trung của tôi là một con cóc đeo mắt kính đó!”

“Qủa nhiên đeo mắt kính cũng phải xem mặt mũi!”

“Ngày đầu tiên đã được nhìn thấy thiên tài trong truyền thuyết rồi! cũng quá may mắn rồi đó!”

“Thiên tài? Thiên tài gì?”

“Thành tích vào trường của cậu ấy cách người đứng thứ hai cả 20 điểm, ở Sơ trung Phụ Chúc Nhất trung cũng luôn giữ vị trí thứ nhất!”

“Trâu bò vậy!”

“Còn không phải sao! Vả lại bộ dáng cũng rất đẹp trai!”

“…”

Sau màn giới thiệu bản thân của Tần Thư Mặc mấy bạn học sinh trong lớp liền bắt đầu thì thầm bàn tán, ở Nhất trung thành tích chính là thực lực, người đứng đầu bảng của trường cách người đứng thứ hai tận 20 điểm, ở Sơ trung thì danh tiếng đồn xa, hiện tại lại được bàn tán đến vô cùng kỳ diệu. Cứ tưởng là bị phân đến lớp D đều sẽ là những học sinh kém cỏi nhất hiện tại những người có suy nghĩ này đều thở ra nhẹ nhõm, người đứng đầu bảng toàn trường cũng học lớp D, thì bọn họ còn sợ cái gì nữa!

“Im lặng im lặng!” Lư Duệ dùng ngón trỏ gõ gõ mặt bàn: “Nữ Lớp trưởng, giới thiệu bản thân đi!”

“Mình tên Lục An Nhiên, tốt nghiệp Sơ trung Anh Hoa.” Trên mặt Lục An Nhiên mang theo nụ cười lễ độ, đây là lần thứ hai cô làm Lớp trưởng, dù gì cũng có kinh nghiệm làm Lớp trưởng 100 ngày trước đó, cũng sẽ không hoảng loạn giống như lần đầu tiên: “Sở thích là nấu ăn. Sau này vẫn mong mọi người giúp đỡ nhiều.”

Lục An Nhiên vừa báo tên ra, cả lớp đều bị trấn kinh, ở thành phố S ai lại không biết đến Lục thị? Lại có ai không biết đến thiên kim của Lục thị Lục An Nhiên chứ?! Cứ cho là bọn họ không muốn biết, nhưng những thông tin oanh tạc trên báo chí suốt mấy tháng trời, bọn họ cũng sẽ biết được đôi chút! Không thể tin được thiên kim của Lục thị cũng chung lớp với bọn họ, cả lớp D đều náo nhiệt hẳn lên.

Vốn dĩ khi nhìn vào gương mặt cô, mọi người cũng chỉ cảm thấy bạn học này có chút quen thuộc mà thôi, nhưng khi nghe đến tên cô mọi người liền tự động nghĩ đến nội dung trên bìa tạp chí, một thiên kim đáng giá ngàn vàng như vậy, có một số học sinh sau khi trải qua cảm giác kinh ngạc liền cau mày, lo lắng sau này trong quá trình tiếp xúc có hay không sẽ xảy ra chuyện gì đó không vui.

Sau khi Lục An Nhiên tự giới thiệu bản thân xong, liền không nói thêm gì nữa.

Lư Duệ lại tiếp tục gõ lên mặt bàn, lớp học ồn ào lại lần nữa trở lại im lặng: “Hai người các em ngồi xuống đi!” Đợi sau khi Lục An Nhiên và Tần Thư Mặc đều ngồi xuống, Lư Duệ nhìn qua cả lớp lại tiếp tục nói: “Vị trí ngồi cứ ấn định theo vị trí hôm nay mà các em đã ngồi cố định về sau! Khi nào tâm tình của thầy vui vẻ thì thầy sẽ sắp xếp lại vị trí cho các em!”

Bất kể ánh mắt kinh ngạc của toàn bộ học sinh, Lư Duệ nhấc cổ tay lên xem đồng hồ: “Thời gian cũng không còn nhiều nữa, toàn bộ học sinh đến hội trường lớn tập trung, hai vị Lớp trưởng dẫn đường. Sau này mỗi khi tập hợp đều sẽ xếp nữ một hàng nam một hàng, Lớp trưởng tự mình sắp xếp, thầy sẽ không nói lần thứ hai!” sau khi nói xong, Lư Duệ tặc lưỡi một cái: “Thật phiền phức! Xuất phát đi, xuống dưới lầu tự mình xếp hàng ngay ngắn vào, nhìn kỹ lớp trưởng của các em, đừng đứng sai qua lớp khác. Sau khi kết thúc buổi lễ ở hội trường lớn, Lớp trưởng lại dẫn các bạn về lớp.” Dứt lời liền cầm quyển sách tiếng anh và tập giáo án biến mất khỏi tầm nhìn của cả lớp.

Lớp học lại trở nên ồn ào một lần nữa, một đám đều cảm thấy giáo viên chủ nhiệm Lư Duệ này cực kỳ không đáng tin cậy, một số bạn lại còn có ý nghĩ muốn chuyển lớp, nhưng bỏ qua cơ hội chung lớp với người đứng đầu toàn trường, lại làm cho bọn họ cảm thấy không nỡ...

Tần Thư Mặc và Lục An Nhiên nhìn nhau, bất lực nhún nhún vai, sau đó bắt đầu tổ chức cho mọi người rời khỏi lớp học đi xuống dưới lầu xếp hàng ngay ngắn. Sau khi thống kê xong số lượng bạn học, những học sinh của ba lớp còn lại cũng đều đã xuống lầu xếp hàng xong, mỗi lớp học đều do chủ nhiệm lớp thống kê số lượng, phổ biến kỷ luật. Mà chỉ có lớp D là do hai Lớp trưởng là Lục An Nhiên và Tần Thư Mặc chủ trì.

Sau khi xếp hàng xong, bắt đầu từ lớp A xuất phát tiến vào hội trường lớn, sau cùng là lớp D. Lục An Nhiên và Tần Thư Mặc đều đứng đầu hai hàng, lúc tiến vào cửa lớn hội trường lớn bước chân Lục An Nhiên bỗng dừng lại.

“An Nhiên? Sao vậy?” đi đằng sau Lục An Nhiên là Kỷ Linh không cẩn thận liền va vào lưng cô: “Cậu không sao chứ?”

“Không... Không sao...” Lục An Nhiên hơi hơi cuối đầu, dùng sức hít thở mạnh, sau đó liền dẫn đầu đoàn học sinh tiếp tục tiến vào.

Toàn bộ hội trường lớn là nơi có sức chứa đến hơn ngàn người rất rộng rãi, trước mặt là bục sân khấu cao nửa mét, báo cáo bình thường của trường, mở cuộc họp lớn. Tổ chức vũ hội biểu diễn chúc mừng cái gì đó, đều được tổ chức ở đây. Đường đi dưới sân khấu được trải thảm đỏ, cách sân khấu khoảng hai mét là từng hàng từng hàng ghế được sắp xếp thẳng hàng, mỗi chiếc ghế có thể ngồi được ba người.

Học sinh mới lấy lớp làm đơn vị, từng người từng người ngồi kế nhau. Những học sinh khác đang ngồi bàn tán gì đó, nhưng âm thanh vốn không hề lớn. Đúng giờ, lãnh đạo trường lên nói chuyện, trước tiên là chúc mừng những học sinh mới đang ngồi đây đã thi đậu vào Nhất trung, sau đó tuyên dương tinh thần khẩu hiệu của trường, sau khi nói xong vài nội quy của trường, có 8 người mặc quân phục ngụy trang tiến lên, 8 người này chính là quản giáo quân huấn của lớp A tới lớp D. Sau khi giới thiệu xong quản giáo, lại có 8 người mặc đồng phục mùa hè của Nhất trung tiến lên. Trong 8 người này có 4 nam 4 nữ, toàn bộ đều là thành viên của Hội học sinh, sẽ phụ trách giúp đỡ hoạt động từ lớp A tới lớp D, có chút giống với trợ giảng, đồng thời còn phải tìm ra những học sinh mới có tư chất, bồi dưỡng thật tốt, lên năm hai có thể mời vào Hội học sinh.

“Chào mọi người, chị là người vừa mới gia nhập vào Hội học sinh thuộc lớp A năm hai thuộc bộ phận tuyên truyền tên Điền Điềm.” Người như tên, thành viên đầu tiên của Hội học sinh đứng ra giới thiệu, chiều cao khoảng gần 1m6, tóc được búi lại gọn gàng ở phía sau, một đôi mắt to tròn giống như có thể biết nói. Giọng nói nhẹ nhàng tựa như thanh âm tự nhiên của búp bê, ngọt ngào làm cho người nghe cảm thấy thập phần hưởng thụ: “Chị sẽ phụ trách lớp A năm nhất, hi vọng có thể giúp đỡ được mọi người!” thẹn thùng nghịch ngợm thè một chút đầu lưỡi ra, rất giống cô em gái của nhà hàng xóm, làm người khác không nhịn được muốn tới gần mà cẩn thận chăm sóc.

Tám thành viên Hội học sinh bắt đầu từ Điền Điềm từng người từng người tự mình giới thiệu, sau khi đến lượt hai người cuối cùng, hội trường thỉnh thoảng lại phát ra âm thanh cảm thán. Nữ sinh xinh đẹp đoan trang, nam sinh anh tuấn soái khí, thật là một đôi kim đồng ngọc nữ mà! Trong bốn nhóm người cặp này có thể được coi là cặp có nhan sắc đẹp nhất!

“Chào mọi người, chị là thành viên Hội học sinh thuộc bộ phận giải trí tên Nhạc Ngưng San, đến từ lớp B năm hai.” Nữ sinh vừa mở miệng nói chuyện dáng người cao khoảng 1m65, dáng điệu uyển chuyển nhỏ nhắn, mái tóc dài đen nhắn xả trên vai, ngũ quan xinh đẹp dịu dàng. Vừa nhìn là biết cô gái này là người biết nhảy múa, khí chất thanh nhã trên người giống như không quan tâm đến bất cứ thứ gì xung quanh, có một loại cảm giác như tiên tử hạ phàm: “Chị phụ trách lớp D, vẫn hi vọng học sinh của lớp D giúp đỡ nhiều.” Gương mặt được phủ lên một nụ cười như gió xuân, khiến người khác thập phần thoải mái. Xong phần giới thiệu bản thân, Nhạc Ngưng San xoay người đưa micro cho nam sinh cuối cùng giới thiệu bản thân, ngón tay hai người chạm vào nhau, làm cho Nhạc Ngưng San vội vàng cuối đầu, trên mặt phủ lên một tầng mây hồng.

“Tôi là Phó chủ tịch Hội học sinh, đến từ lớp A năm ba.” Nam sinh giới thiệu sau cùng là người duy nhất đến từ năm ba, chiều cao 1m79, đầu tóc cắt ngắn gọn gàng, đồng tử màu nâu hạt dẻ, ngón tay nắm micro trắng nõn khớp xương rõ ràng, ngôn từ cử chỉ đều phát ra hơi thở cao quý của người được tiếp thu nền giáo dục cao cấp, thanh âm có chút trầm thấp, từ tính dễ nghe. Chỉ là nghe giọng của anh thôi, mà đã có không ít nữ sinh đỏ mặt. Nhìn khắp một vòng tìm thấy người mà mình để tâm, nam sinh cong khóe miệng tạo thành một đường cong đẹp đẽ: “Là phụ trách trợ giảng của lớp D, tôi rất bận, cho nên mọi người nếu như không có chuyện gì đừng đến làm phiền tôi!” nam sinh nhấn mạnh bá đạo tuyên bố không chỉ không đem lại sự phản cảm, ngược lại làm cho những nữ sinh ngồi phía dưới càng thêm ngưỡng mộ, 7 thành viên Hội học sinh phía trước, đều nói sẽ cố hết sức trợ giúp học sinh mới, hi vọng sau này sẽ hợp tác vui vẻ, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ, các học trưởng học tỷ năm hai năm ba không có ai lại không nổ lực học tập phấn đấu, ai lại đi quản những học sinh mới này? Nói là trợ giảng, thực ra cũng chỉ là làm theo quy trình mà thôi. Bất quá vị học trưởng này lại thẳng thắn nói ra sự thật như vậy, thật sự để lại cho mọi người một ấn tượng rất tốt!

“Học trưởng! Tên của anh là gì?” thấy nam sinh này muốn đi xuống khỏi sân khấu, một nữ sinh lớp A ngồi dưới sân khấu vội vàng hỏi.

Nam sinh ngẩng đầu nhìn qua bóng dáng xinh đẹp đang đang ngồi phía bên kia hội trường, khóe miệng nén cười: “Tôi tên Long Ngọc Tinh!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play