Hạ Minh Nhi bước vào phòng, cô trút bỏ y phục.. vội vàng ngâm mình trong bồn tắm mà Mộc Thanh chuẩn bị cho cô.. Mộc Thanh tuy không cùng dòng máu với cô nhưng cô thương Mộc Thanh như tỷ muội.. Bồn tắm Mộc Thanh chuẩn bị cho cô rãi đầy hoa thơm ngát... cô thư giản đến nổi ngủ quên.. Vương Mặc Lâm bước vào nhìn cô” Hmmm ~ ngốc đến nổi ngủ quên trong đây à? “chàng nhẹ nhàng dìu cô vào phòng gọi cung nữ Mộc Thanh mặc y phục cho cô.. chàng biết rằng chỉ có Mộc Thanh mới có thể chạm vào người cô..
- Tiểu Thư.. Tiểu thư.. dạy đi
- Mộc Thanh.. ta ngủ quên trong đấy à?
- Dạ.. tiểu thư ngủ quên trong đấy! Mặc Lâm công tử bế cô ra ngoài!
- Y phục của ta.. là ai thay!!!
- Dạ là em..
- Hắn.. thấy hết rồi... thấy hết rồi
- Dạ tiểu thư đã thấy hết!!
Hạ Minh Nhi mặt đỏ bừng khuôn mặt lẩm bẩm chửi thầm hắn “ Đồ Khốn! Biến Thái! “
- Tiểu thư.. tiểu thư!!! người suy nghĩ gì thế?
- à không gì!
- hôm nay tiểu thư có sao không? hay tiểu thư bị cảm? mặt lại đỏ bừng thế này!
- Mộc Thanh._.! em chắc đã mệt! đi ngủ đi!
- Dạ tiểu thư
Mộc Thanh rời đi trong sự khó hiểu.. còn Minh Nhi nằm trên giường nhớ lại.. và rủa thầm.. nằm suy nghĩ một hồi lâu cô thiếp đi lúc nào không hay! Vương Mặc Lâm nhẹ nhàng bước vào không dám đánh thức cô.. ngồi bên giường hắn ta nhẹ nhàng vuốt tóc nàng thầm suy nghĩ” Cô là ai! vì sao cô lại đến đây.. một đại tiểu thư như cô.. sao lại dám gả cho ta.. vì sao cô không sợ danh dự của cô bị tổn hại.. cô không sợ bị nói là nương tử của một kẻ như ta sao.. nhìn kĩ thì cô thật xinh đẹp.. vẻ đẹp của cô thật khó tả.. vì sao cô không cười.. Hạ Minh Nhi.. cô chờ đó.. đến khi ta điều tra ra lai lịch của ngươi!! “dứt dòng suy nghĩ hắn ta nhẹ nhàng cười.. nụ cười thật ấm áp.. nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của cô rồi rời đi trong lặng thầm..
Sáng ra Mộc Thanh đã chuẩn bị nước và y phục cho cô.. cô rửa mặt rồi thay y phục vừa xong thì Vương Tú Cầu bước vào..
- Tỷ tỷ! Hôm nay trời thật đẹp chúng ta đi chơi đi!!
- Được thôi.. nhưng giờ tỷ phải ăn sáng? - Minh Nhi nhẹ nhàng cười với cô..
- Vậy muội và tỷ cùng ăn nhé!
- Được thôi..
Mộc Thanh đem đồ lên dọn ra bàn.. Mộc Thanh đang định lui thì giọng nói của Minh Nhi vang lên
- Mộc Thanh.. vào đây ngồi ăn với ta luôn đi
- nhưng mà tiểu thư..
Tú Cầu vội vàng cất tiếng nói..
- Không sao không sao..
- Đa tạ tiểu thư và Tú Cầu tiểu thư
Mộc Thanh bước vào bàn, Minh Nhi gắp đồ ăn vào chén của Mộc Thanh.. Tú Cầu nhìn theo và suy nghĩ” Kì lạ.. Vốn là đại tiểu thư Hạ Gia vậy mà quan tâm đến người hầu như thế! “
- Tú Cầu! muội nghĩ gì thế?
- À! không gì.. nhưng cho muội hỏi một câu được không?
- Muội cứ hỏi
- Mộc Thanh và tỷ là?
- Mộc Thanh tuy không phải là tỷ muội của tỷ nhưng tỷ coi Mộc Thanh như muội muội của mình.. Mộc Thanh theo hầu tỷ từ nhỏ nên không ai hiểu tỷ như Mộc Thanh
vừa dứt lời Mộc Thanh run run nói
- Nô tì thân phận thấp kém.. theo tiểu thư từ nhỏ.. lớn lên cùng tiểu thư.. một lòng vì tiểu thư..
- Tình cảm của hai người khiến ta thật xúc động.. nếu không biết ta cứ tưởng hai người là tỷ muội..
- Muội quá lời rồi.. tỷ còn một muội muội là Hạ Lí Nhan.. nhưng trong lòng muội ấy hình như không có ta..
- Hạ Lí Nhan nổi tiếng kiêu ngạo ăn hiếp kẻ hầu! tỷ và cô ta thật khác xa nhau!
- Ăn cơm đi chúng ta đi dạo..
vừa ăn 3 người trò chuyện vui vẻ Tú Cầu lại có thêm một người bạn mới.. cả ba người vui vẻ với nhau tuy là mới gặp nhưng Tú Cầu lại gặp thích trò chuyện cùng Minh Nhi và Mộc Thanh.. không hiểu tại sao nhưng những lời nói hai người nói ra đều rất dễ nghe và ấm áp.. sau khi ăn xong 3 người cùng nhau đi dạo.. ánh sáng ban mai rọi vào tóc Minh Nhi.. trong Minh Nhi thật ấm áp đi được một lúc thì cả ba lại chạm mặt thái tử phi Nhỉ Ại! chuyện hôm qua Nhỉ Ại vẫn chưa trả cô dùng ánh mắt căm thù nhìn Minh Nhi.. Minh Nhi bình tĩnh bước qua mặt Nhỉ Ại..
- ĐỨNG LẠI! GẶP THÁI TỬ PHI CÁC NGƯỜI KHÔNG CHÀO?
- Thái tử phi? thái tử phi? được một cái danh phận thì cô leo lên đầu tôi ngồi à?
- Vương Tú Cầu! Cô đừng bắt ta ra tay
- Thái tử phi? chuyện hôm qua chắc cô còn rất tức tối nhỉ.. Minh Nhi tôi vốn không dễ ức hiếp nếu thái tử phi vì vậy mà gây chuyện! thì Minh Nhi tôi cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra!
- NGƯƠI!!
Nhỉ Ại tức giận giờ tay định tát Minh Nhi thì Mộc Thanh chặn lại
- Thái tử phi! nô tì Mộc Thanh mạo phạm rồi! nhưng ngài dám đụng vào Minh Nhi tiểu thư.. thì ngài đừng trách nô tì!
- Con nô tì này cả gan dám đụng đến bổn cung!
- Thái tử phi! chắc người đã nhầm! Mộc Thanh là người của Hạ Gia! không phải người của triều đình! Mộc Thanh theo bảo vệ Minh Nhi thì chỉ có Minh Nhi được quyền dạy bảo Mộc Thanh! Người tuy là thái tử phi! nhưng người không được đụng vào Mộc Thanh!
Mộc Thanh và Minh Nhi nhìn cô với một ánh mắt có thể giết người! Mộc Thanh tuy là nữ nhân.. nhưng từ nhỏ Minh Nhi đã dạy Mộc Thanh một số võ thuật để phòng vệ.. Mộc Thanh là một người không thể đụng tới được.. Minh Nhi cũng thế.. bình thường Mộc Thanh tỏ vẻ yếu đuối.. nhưng đến khi đụng đến Minh Nhi thì Mộc Thanh bộc lộ bản chất của mình!
Nhỉ Ại sợ hãi rút tay lại.. lớn tiếng hỏi to
- rốt cuộc.. rốt cuộc.. người là ai!
- Minh nhi là một đứa con riêng thôi ạ..
- NÓI LÁO!!!
Nhỉ Ại đang lớn tiếng dạy bảo Minh Nhi! thì một tiếng nói cất lên
- Các người quậy đủ chưa? có coi ta ra gì không hả?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT