Tiến vào bên trong Vĩnh Hổ,chỉ thấy xác người nằm trồng chất lên nhau,máu loang lổ trên sàn đá,cảnh vật xung quanh đẹp đẽ giờ đã bị phá nát
Rolan đem người chiếm đánh Vĩnh Hổ thành công bắt được Tả Quang,chỉ thấy một đám người của Vĩnh Hổ còn sống quỳ trên sàn,quỳ hàng đầu là Tả Quang,bọn họ đồng loạt bị người của Rolan dơ súng hướng vào đầu
Diệp Y Duệ và Hàn Mỹ Ái ngồi dựa vào nhau ngay sau lưng Rolan.Hàn Mỹ Ái thân thể run rẩy,khuôn mặt đầy nước mắt trào ra,quần áo trên người không chỉnh tề,vài chỗ đã bị xé rách,lộ ra cả nội y nhỏ,may thay có áo khoác của Rolan mà khoác vào người
"Tiểu Ái,đã xảy ra chuyện gì??"nhìn bộ dạng của em gái mình,Hàn Cố Dạ không giữ nổi vẻ bình tĩnh lạnh nhạt nữa,lao tới mà chế trụ hai bả vai
Ai ngờ con bé lại oà khóc,một lời cũng không nói,khác hẳn với bộ dạng mạnh mẽ đanh đá thường ngày
"May mà tôi tới sớm,nếu không em gái anh đã bị cái đám này cường bạo rồi"Rolan cao giọng nói,vẻ mặt không mấy quan tâm
Hàn Cố Dạ ôm lấy Hàn Mỹ Ái mà ra sức an ủi vỗ về,ánh mắt lại trừng lớn không chút e dè sợ hãi nhìn đám người quỳ dưới đất
Vịnh Hy bước tới đối diện Tả Quang,từ trên nhìn xuống lão,lại khẽ nhếch miệng
"Lại thêm một con rối rồi,có hỏi cái đám này cũng tra không ra,giữ lại mạng cũng không làm được gì"
"Hoàng Phủ Vịnh Hy,mày đúng là giỏi,liếc một cái liền biết,xem ra tao đã quá coi thường mày rồi"Tả Quang quỳ trên đất,ánh mắt khinh bỉ nhìn thẳng cô
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT