Dưới tác dụng đến từ tinh huyết của Tử Phong, nữ yêu hồ vốn đã đặt một chân vào Quỷ Môn Quan liền sinh sinh bị kéo ngược trở lại, sinh mệnh lực khổng lồ không những đưa nàng trở lại trạng thái đỉnh phong mà còn khiến nàng trực tiếp đột phá một tiểu cảnh giới, hiện tại thực lực của nàng nếu đem so với võ giả nhân loại thì tương đương với Thánh Tôn trung giai đại viên mãn, chỉ cần một chút cơ duyên thúc đẩy là có thể nhất cử đột phá Thánh Tôn cao giai.

Nữ yêu hồ thoáng cảm nhận tình trạng cơ thể mình hiện tại, lực lượng bàng bạc chảy dọc khắp cơ thể khiến nàng có chút không dám tin vào hiện thực, độc tố ẩn trong thể nội cũng bị xóa bỏ sạch sẽ, thực lực mười phân vẹn mười.

Nàng ngẩn người ra một chút sau đó tựa hồ như muốn cử động, chỉ là không gian xung quanh nàng vẫn không hề được buông lỏng, dù nàng đã vận dụng hết sức cũng không thể nhúc nhích mảy may.

Không thèm để ý tới nữ yêu hồ đang cố gắng thoát thân, Tử Phong hơi động ý niệm, một luồng linh thủy từ trong hư không trống rỗng xuất hiện, sau đó trực tiếp hóa thành một đầu thủy long dội thẳng lên người nữ yêu, thủy lực mạnh mẽ gột rửa bụi bặm đất cát bám trên người nàng, nhanh chóng làm sạch nàng từ đầu tới tận chân.

Linh thủy tán đi, nữ yêu hồ đã trở nên sạch sẽ không dính chút bụi trần, nhưng vấn đề đó là quần áo vốn không đủ để che thân trên người nàng lúc này đã trở nên ướt sũng, dán sát vào da thịt của nàng để lộ ra những đường cong mỹ miều gợi cảm mê người.

Thân hình hơi cao một chút, đại khái khoảng gần 1.7 mét, vòng eo nhỏ nhắn nhưng không hề có vẻ liễu yếu đào tơ, phần bụng mềm mại không chút mỡ thừa, phía trên là một đôi gò bồng đảo no đủ phập phồng theo từng nhịp thở, nhìn xuống phía dưới có thể thấy kiều đồn nảy nở hơi cong lên, cặp chân dài thẳng tắp với bắp đùi màu mỡ mọng nước nhưng lại không mang đến cảm giác mập mạp, tỉ lệ cơ thể của nàng hoàn hảo đến mức khó có thể tin được, dường như chỉ cần thay đổi đi một chút xíu cũng có thể khiến tỉ lệ vàng này bị phá hủy.

Tử Phong không có hứng thú với cơ thể nữ nhân hoàn mỹ trước mắt, mỹ nữ xung quanh hắn đã quá nhiều rồi, mặc dù hắn phải công nhận một chuyện đó là nữ yêu hồ này từ khuôn mặt, dáng dấp cho đến cả từng đường cong trên cơ thể đều giống như là cùng với Hồ Phi Nguyệt đi ra từ một cái khuôn đúc, nếu nói về độ hấp dẫn thì hiển nhiên đã đạt tới mức độ khiến hắn phải động tâm.

Nhưng động tâm là một chuyện, hắn hiện tại không có để ý đến dục vọng đến từ bản năng của mình, hắn quan tâm đến thân thế của nữ yêu hồ này hơn.

Điều khiển linh lực cuốn quanh cơ thể nữ yêu hồ hong khô nước đọng trên đó, Tử Phong buông lỏng không gian giam cầm đối với nàng, lặng lẽ khoanh tay nhìn đối phương.

Nữ yêu hồ vừa mới thoát khỏi không chế, việc đầu tiên nàng làm đó chính là dùng linh lực chấn nát quần áo trên thân, sau đó một luồng linh lực thực thể hóa xoay quanh người nàng, nhanh chóng hóa thành một kiện y phục hoàn chỉnh khoác lên, đầu tóc của nàng cũng trong quá trình này được chải vuốt gọn gàng trở lại, làm xong tất cả mọi thứ, sau khi đảm bảo bản thân mình không còn trông lôi thôi nhếch nhác nữa, nàng mới thả lỏng cơ thể mà đứng trước mặt Tử Phong.

Tử Phong có chút yên lặng nhìn nữ yêu hồ loay hoay chỉnh sửa ngoại hình của mình, quả nhiên dù là nhân loại hay là yêu thú, nữ nhân thì vẫn mãi là nữ nhân, ngoại hình xinh đẹp vẫn quan trọng hơn tất cả.

Hắn nhìn đối phương một lượt từ trên xuống dưới sau đó âm thầm gật đầu, phải, nữ yêu hồ này xác thực rất xinh đẹp, đúng hơn nàng có ngoại hình giống y như Hồ Phi Nguyệt, có thể không đẹp hay sao, có lẽ khác biệt duy nhất đó là màu của y phục trên người và khí chất.

Hồ Phi Nguyệt thích màu trắng, mái tóc của nàng, y phục của nàng đều thuần một màu bạch y, đến cả đôi mắt của nàng cũng có ánh bạc ẩn bên trong.

Nữ yêu hồ này thì hoàn toàn ngược lại, mái tóc đen dài óng ả dưới ánh sáng lóe lên từng tia quang mang mờ ảo, trên người là một kiện hắc y đơn giản rộng rãi nhưng không thể che đi dáng người ngạo nhân của nàng, một đôi mắt với hai con ngươi đen láy tựa như thâm uyên vô tận câu lấy linh hồn của người đối diện.

Không chỉ màu sắc chủ đạo đối lập nhau, khí chất của cả hai cũng như vậy.

Hồ Phi Nguyệt ôn nhu, thiện lương, vô cùng chu đáo cùng ân cần, từ trên người nàng có thể nhìn thấy được hào quang mẫu tính cực kỳ ấm áp và thân cận giống như tiên nữ giáng trần.

Trong khi đó thì nữ yêu này lại bẩm sinh mang theo một tia hàn ý lạnh lẽo cự người ngoài ngàn dặm, khí chất cao ngạo băng lãnh tựa như nữ vương nhìn xuống thế gian.

Nếu để Tử Phong dùng "thuật ngữ chuyên môn" miêu tả thì Hồ Phi Nguyệt chính là hình tượng tỷ tỷ nhà bên ôn nhu hiền thục, còn nữ yêu hồ này trăm phần trăm là loại ngự tỷ uy vũ khiến người khác muốn thần phục mà hóa thân thành liếm cẩu.

Nữ yêu hồ trông thấy đối phương nhìn chằm chằm vào mình mà không hề nói một câu nào, nàng rất nhanh liền hiện ra vẻ bối rối túng quẫn, tuy khí chất lạnh lùng trên người vẫn còn, nhưng bị một cường giả có thể chưởng khống sinh tử của mình nhìn không chớp mắt cũng không phải là sự tình dễ chịu gì, tâm tình khó sử kết hợp với khí chất bẩm sinh cao ngạo kia kết hợp vào với nhau khiến nàng trông giống như là đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ.

"Ngươi nhìn cái gì?" Nữ yêu hồ ấp úng nói.

"Vậy ngươi nghĩ ta đang nhìn cái gì? Đừng có hỏi một câu hỏi ngu ngốc như vậy, tốt xấu gì cũng là hóa hình đại yêu." Tử Phong giễu cợt nói.

"Nhân loại các ngươi, nhất là đám nam nhân không có một ai là tốt cả!!" nữ yêu hồ dường như không có tâm tình nào để nói chuyện dông dài, nàng dùng một ánh mắt tràn ngập thù hận nhìn hắn, gằn ra từng chữ từ trong cuống họng.

Tử Phong cũng không lấy làm lạ đối với thái độ của nàng, nhân tộc và yêu thú vốn từ trước tới nay vẫn luôn không nhìn nhau vừa mắt, võ giả nhân tộc giết yêu thú lấy yêu đan cùng xương cốt máu thịt, yêu thú làm thịt võ giả để thôn phệ tăng tiến tu vi, đó là những chuyện xảy ra như cơm bữa, nữ yêu hồ này bị nhân loại bắt nhốt, sau đó bị đem ra giới thiệu giống như một cái công cụ tiết dục mà bán ra ngoài, trong quá trình ăn bao nhiêu khổ thì chỉ có mình nàng biết được, trong lòng mang thù hận như thế này cũng có thể lí giải được.

Tử Phong đang định mở miệng nói thì ngừng lại, ánh măt của hắn nhìn ra phía bên ngoài giống như có thể xuyên qua tường dày mà quan sát, hắn có chút nhàm chán thở ra một hơi sau đó quay sang nhìn nữ yêu hồ, cặp đồng tử lại lóe lên quang mang yêu dị, miệng nói

"Hóa hình thành bản thể, thu nhỏ lại cỡ một con mèo!"

Nữ yêu hồ lại một lần nữa được cảm thụ tư vị cơ thể thoát ly khỏi khống chế của ý niệm bản thân, thân hình nàng lóe lên một tia sáng nhạt nhòa sau đó biến thành một đầu hồ ly nhỏ ngơ ngác ngồi xổm trên mặt đất, bộ lông mượt mà đen tuyền trông cực kỳ lạ mắt, hai cái tai vẫy vẫy có phần ngạc nhiên, đằng sau lưng nàng là bảy chiếc đuôi cáo đong đưa qua lại.

"Nhảy lên đây!!" Tử Phong đưa tay ra sau đó tiếp tục ra lệnh.

Mặc kệ ý thức bản thân đang điên cuồng ra lệnh, cơ thể của đầu hồ ly lại vô cùng nghe lời, trực tiếp nhảy lên người Tử Phong.

Hắn vòng tay ôm lấy tiểu hồ ly vào trong ngực sau đó đứng dậy, cơ thể dần dần mờ nhạt sau đó tan biến ngay trước mắt tam nữ Triệu Thanh Thanh.

Nãy giờ các nàng vẫn luôn bảo trì im lặng chờ đợi y theo lời của Tử Phong, mặc dù tò mò không biết Nguyệt tiền bối muốn làm gì với con cáo nhỏ kia, nhưng các nàng vẫn thức thời cho cả hai một không gian riêng không bị quấy rầy.

Đột nhiên nhìn thấy Tử Phong tan biến không để lại vết tích nào, Triệu Thanh Thanh đang định lên tiếng thì thanh âm của Tử Phong vang lên trong phòng

"Bệ hạ chuẩn bị tiếp khách đi, ta tạm thời lui ra tránh ánh mắt của người khác một chút.

Ngài cứ yên tâm, ta vẫn ở trong phòng, chỉ là không hiện thân thôi."

Triệu Thanh Thanh còn đang chưa hiểu ý của hắn thì ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ, hiểu rằng đây chính là vị khách mà Tử Phong nói đến, nàng liền nhanh chóng trả lời

"Tiến vào đi!"

Cửa phòng mở ra, lần lượt xuất hiện thân ảnh của ba người tiến vào bên trong, đi đầu là một thanh niên thân khoác trường sam màu tím than, thân hình cao ráo cân đối, gương mặt mi thanh mục tú vô cùng anh tuấn nhưng không hề thiếu vẻ cương dương, mái tóc được buộc chặt lại gọn gàng rủ xuống sau lưng, trên tay còn cầm theo một chiếc quạt nhỏ, khí chất cao quý hiển lộ một cách rõ ràng nhưng không có chút nào cao cao tại thượng, thay vào đó là cảm giác ấm áp thể hiện qua nụ cười nhẹ nhàng trên môi hắn.

Tử Phong bình thường không mấy khí quan tâm đến ngoại hình của bản thân nhưng hắn cũng biết rằng chính mình anh tuấn đến mức nào, nam tử này có lẽ là người đầu tiên hắn gặp mà về mặt nhan trị có thể đuổi gần tới hắn, đương nhiên chỉ là gần đuổi kịp, khoảng cách vẫn còn khá xa so với hắn, cơ mà chỉ như này thôi cũng đã quá đủ để có thể khiến đại đa số nữ tử gặp phải xuất hiện hảo cảm ngay từ cái nhìn đầu tiên, dù sao thì nhan trị cao vẫn có ưu thế nhất định.

Theo sau lưng thanh niên tử sam là hai trung niên nhân khí tức thâm trầm nặng nề như núi, gương mặt giống nhau y như đúc, hiển nhiên là một cặp anh em sinh đôi, cả hai đều có một biểu hiện lạnh lùng gần như vô cảm, dường như tâm tình không dễ bị ảnh hưởng bởi ngoại cảnh, đôi mắt ánh lên vẻ tang thương như đã từng trải qua bao tuế nguyệt.

Nhìn vào cách mà hai người đứng sau lưng thanh niên tử sam mang theo chút cung kính, không khó để nhận ra đây chính là hai vị hộ đạo giả của thanh niên này.

Tử Phong liếc mắt một cái liền nhìn thấu tu vi hai người này, đồng dạng đều là Nhị Bộ Thiên Tôn, thực lực không hề yếu, một thân khí tức tràn ngập tính sát phạt, hiển nhiên không phải là dạng người hiền lành, làm hộ đạo giả cho nhân vật quan trọng là chuyện hợp lí.

Chỉ là ánh mắt của hắn khi quét qua thanh niên tử sam liền dừng lại thêm một lát, khóe miệng không tự chủ được mà hơi nhếch lên

"Chậc, có ý tứ."

"Đường Gia Thiếu Chủ - Đường Tam xin được ra mắt bệ hạ!" Thanh niên mặc tử sam cung kính quỳ xuống hành lễ nói, hai vị hộ đạo giả đằng sau cũng đồng loạt cúi người hành lễ.

Thiên Hành đế quốc tuy là một vương triều chính thống có quy củ, nhưng cũng đồng dạng là một vương triều ở trong một thế giới nơi võ giả cao giai có thể đơn độc sánh ngang với cả một quốc gia, cường giả cũng nhận được một số ưu ái nhất định.

Ngoại trừ bá quan văn võ trong triều, cường giả từ Thiên Tôn trở lên khi gặp Triệu Thanh Thanh có thể lựa chọn quỳ xuống hành lễ hay không, nhưng bảo trì cung kính vẫn là cần thiết.

Hai vị hộ đạo giả kia không rõ là người thuộc về Đường gia hay không, nhưng tu vi Thiên Tôn đã đủ để bọn họ có thể đứng đó hành lễ mà không có vấn đề gì cả.

"Thì ra là Đường gia thiếu chú, hãy miễn lễ!" Triệu Thanh Thanh không lạ gì gương mặt trước mắt này, thế nhưng lễ nghi thì không thể thiếu, giả bộ thì vẫn phải giả bộ.

"Tạ bệ hạ!" Đường Tam cảm tạ một tiếng sau đó mới đứng lên, trên mặt không hề có chút ngạo khí thuộc về thiếu chủ của Đường gia, một trong ngũ đại gia tộc của Thiên Hành đế quốc, ngược lại là một bộ tiếu dung ấm áp, cử chỉ cũng thập phần nhã nhặn khó mà khiến người khác phản cảm.

"Không biết Đường thiếu chủ tìm đến trẫm là có chuyện gì?" Triệu Thanh Thanh vào thẳng vấn đề ngay lập tức, hiện tại nàng không muốn dây dưa thêm nữa, trốn việc trong cung ra ngoài dạo chơi đã là không đúng lễ pháp, da mặt của nàng có dày hơn nữa thì cũng cảm thấy có chút xấu hổ.

"Bệ hạ nói quá lời rồi, Đường Tam sao thể có chuyện gì được, chỉ là ta nghe nói bệ hạ xuất hiện tại đây nên mạo muội quấy rầy, trước là muốn vấn an bệ hạ, sau là muốn hỏi bệ hạ liệu có hài lòng với vật phẩm áp trục của đấu giá hội hay không mà thôi." Đường Tam nhẹ nhàng nói.

"Vật phẩm áp trục?" Triệu Thanh Thanh có chút không hiểu hỏi lại.

"Đường Tam nghe nói bệ hạ đã bỏ ra một cái giá lớn để đấu giá lấy vật phẩm áp trục.

Không giấu diếm gì bệ hạ, đầu yêu hồ kia chính là do ta bán lại cho đấu giá hội.

Vì cảm thấy bệ hạ có vẻ như là có hứng thú với yêu thú cao giai nên Đường Tam to gan muốn hỏi thăm ý của bệ hạ."

Trong tứ đại gia tộc, Quân gia là gia tộc có chiến lực cao nhất, trong triều đình thường xuyên đảm nhận các chức vụ của võ quan, Đông Phương thế gia thiện buôn bán, phú khả địch quốc, Mạnh gia và Lý gia về mặt vũ lực không bằng Quân gia, nhưng trong triều đến tám phần quan văn đều thuộc về hai nhà này, cũng không thiếu võ tướng xuất thân từ Mạnh-Lý hai nhà.

Đường gia về mặt vũ lực thua kém Quân gia, về mặt quyền lực trong triều không bằng Mạnh-Lý hai nhà, nhưng bọn hắn cũng có một điểm mạnh riêng của mình, đó là ngự thú thuật.

Võ giả ở Huyền Linh đại lục có rất nhiều cách để tăng thực lực của mình lên mà không nhất thiết liên quan đến tu vi, việc thu phục yêu thú làm thú sủng để tăng chiến lực là chuyện bình thường không có gì hiếm lạ.

Một đế quốc như Thiên Hành đế quốc sở hữu lực lượng quân đội vô cùng mạnh mẽ, trong đó không hề thiếu các tướng sĩ sử dụng thú sủng trong chiến đấu.

Ngự Thú Chi Thuật của Đường gia khác biệt so với những loại thuật pháp tương tự khác, nói bọn họ thu phục thú sủng thì chẳng bằng nói là thuần hóa yêu thú thì sẽ chính xác hơn.

Hàng năm Đường gia cung cấp cho quân đội Thiên Hành đế quốc một số lượng yêu thú đã được thuần hóa không nhỏ để phục vụ việc chiến đấu, đổi lại hoàng thất sẽ y theo đó mà thanh toán cho Đường gia, đây là một cọc sinh ý không nhỏ đối với Đường gia, đủ để địa vị của bọn họ có thể đứng vững trong ngũ đại gia tộc.

Đường Tam nói rằng nữ yêu hồ kia chính là do Đường gia bọn hắn bán cho đấu giá hội không khiến mọi người ngạc nhiên, dù sao thì bắt yêu thú chính là nghề của Đường gia, nữ yêu hồ tuy có thực lực thất giai cao cấp nhưng không phải là vô địch, yêu thú cùng cấp lọt vào trong tay Đường gia cũng không ít.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play