Phe nhân loại vốn bị đám Huyết Ma Phụ Thể yêu thú kia chiếm cứ thượng phong hoàn toàn, làm gì có thời gian rảnh rỗi mà đi để ý một vài cái tiểu tiết nhỏ nhoi như thế, đến lúc bọn họ nhận ra thì không biết từ lúc nào đã có đến bốn vị trưởng lão Độc Cô gia bỏ mình.

Luận về khả năng tự bảo vệ bản thân, đám người Thiên Cơ Tông hơn hẳn Độc Cô gia một bậc, chẳng qua chật vật là bởi vì số lượng yêu thú quá đông, phe Độc Cô gia có nhiều Thánh cấp hơn, vả lại tự thân chiến lực cũng không yếu, lẽ dĩ nhiên là có thể chống trả quyết liệt. Chỉ là hiện tại Thiên Cơ Tông vẫn có thể dựa vào những đạo cụ chế tác để phòng ngự một hai, nhưng đám người Độc Cô gia thì thảm, thiếu đi bốn vị trưởng lão trấn thủ, rất nhanh bọn họ liền bị đám yêu thú hung hãn đến cực điểm nuốt chửng.

Hai vị trưởng lão Độc Cô gia còn lại tuy không lọt vào ám toán của Tử Phong nhưng song quyền nan địch tứ thủ, mỗi một đầu yêu thú không phải là đối thủ của bọn họ, chỉ là số lượng yêu thú quả thật quá nhiều, tươi tươi sống sống trực tiếp mài chết bọn hắn. Đám đệ tử cùng chấp sự dưới Thánh cấp thì không cần phải nói, nhất loạt đều đã biến thành mỹ thực trong miệng đám Huyết Ma rồi.

Ở trên cao Tuyết Phi Nhan nhìn thấy tất cả, trong lòng không khỏi lạnh lẽo, nàng biết rằng Tử Phong lúc trước giết người của Độc Cô gia, song phương coi như đã kết thành thù hận, chỉ là không nghĩ tới hắn thế mà tâm ngoan thủ lạt đến bậc này, trực tiếp mượn tay Huyết Ma đến xử lí toàn bộ đám người Độc Cô gia, thậm chí còn ra tay ám toán.

Vốn dĩ nàng cũng biết Tử Phong là một người máu lạnh đến cực độ, coi mạng người chỉ như rơm rác, nhưng nhìn thấy việc hắn làm cũng không khỏi khiến nàng sửng sốt một hồi. Cơ mà nghĩ lại, với thân phận của hắn, không trực tiếp thành địch nhân của toàn bộ nhân loại đã là tốt lắm rồi, đối xử với kẻ thù không ngoan độc thì chẳng phải là người có đầu óc.

“Thôi thôi, cứ kệ phu quân muốn làm gì thì làm, miễn sao chàng vẫn đối xử tốt với mình là được.” Nghĩ đến thường ngày Tử Phong đối với bản thân vẫn là sủng ái có thừa, Tuyết Phi Nhan thầm cười khổ, quyết định không nghĩ nhiều đến chuyện này nữa.

Tử Phong tiếp tục phóng ra mấy cái phi đao, vô thanh vô thức kết liễu thêm mấy tên đệ tử Độc Cô gia chạy trốn, sau khi chắc chắn rằng không còn một ai của Độc Cô gia sống sót, hắn nở một nụ cười lạnh lẽo sau đó ẩn mình vào trong lòng đất, chuẩn bị sẵn sàng cho bước tiếp theo.

“Chư vị bằng hữu Thiên Cơ Tông đừng lo lắng, có tại hạ đến cứu viện đây!!” Một giọng nói hùng hồn hữu lực vang vọng khắp không gian, một bóng đen đột ngột xuất hiện từ trên không trung sau đó giống như thiên ngoại lưu tinh mà lao thẳng xuống ngay giữa chiến trường.

Đám người Thiên Cơ Tông đang đau khổ chống đỡ, đột nhiên nghe thấy giọng nói này liền nhất thời không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ là bọn hắn còn chưa kịp phản ứng thì một vật thể lấy tốc độ kinh thiên hạ cánh từ trên trời xuống, tạo thành một vụ nổ chấn động đại địa, sóng xung kích khủng bố lan tràn trực tiếp hất văng đám yêu thú đang vây xung quanh ra đằng sau, nhất thời bụi bặm đất đá bay đầy trời.

Một cơn gió thổi qua, thân ảnh Tử Phong đứng sừng sững giống như chiến thần hàng lâm, áp lực khủng bố từ cơ thể hắn không chút lưu lại mà toả ra khiến người khác nghẹt thở, một thân áo choàng bay phần phật trong gió, biểu tượng Thanh Long Thập Thất trưởng lão hiện rõ đằng sau lưng hắn.

“Mọi người không có sao chứ??” Tử Phong tạm chấm điểm màn xuất hiện của mình khoảng 8.5/10 điểm, quay đầu lại hỏi đám người Thiên Cơ Tông.

Nhận thấy người mới tới là một Thánh cấp cường giả, một trong hai vị trưởng lão của Thiên Cơ Tông có chút nghi hoặc nói: “Ngài là….??”

“Lăng Hư Cung Thanh Long Thập Thất trưởng lão!! Hiện tại không phải lúc để tán gẫu, nguy cơ chưa được giải trừ, ta sẽ ở lại đoạn hậu, mọi người nhanh chóng rời khỏi nơi này đi. Phi Nhan!!” Tử Phong lớn tiếng nói.

Tuyết Phi Nhan trước đó đã được Tử Phong truyền âm dặn dò, lúc này phối hợp xuất hiện vô cùng kịp thời trước mặt đám người Thiên Cơ Tông, tự mình giới thiệu thân phận của mình sau đó gấp rút nói

“Tình hình nguy cấp, mọi người hãy nhanh chóng đi theo ta, gần đây có đội ngũ của chúng ta, chỉ cần đến được đó thì tính mạng sẽ được đảm bảo, đã có phu quân đoạn hậu, đừng lo lắng.”

Hai vị trưởng lão của Thiên Cơ Tông cũng biết hai người này là trưởng lão của Lăng Hư Cung, dù sao trước đó lúc chưa tiến vào bí cảnh cũng đã nhìn thấy qua, vừa rồi hỏi chỉ là để đối phương xưng danh, nghe thấy Tuyết Phi Nhan nói cũng không nói hai lời liền trực tiếp kêu gọi đám đệ tử đi theo Tuyết Phi Nhan, lấy tốc độ nhanh nhất mà bỏ chạy.

Thực tế thì không phải bọn hắn không có chút thắc mắc nào, nhưng mà tràng cảnh chiến đấu thảm liệt một mất một còn vừa nãy khiến cả đám giống như vừa mới đi dạo qua Quỷ Môn Quan, nay tự nhiên có người tới ứng cứu thì như người chết đuối vớ được cọc, không bỏ chạy thục mạng mới là lạ.

“Nàng dẫn bọn họ trở về chỗ Hàn trưởng lão, ta sẽ ở lại đây chơi một chút.” Tử Phong truyền âm cho Tuyết Phi Nhan, ánh mắt hắn hoàn toàn tập trung về phía trước, cơ bắp toàn thân căng cứng, trạng thái chiến đấu sẵn sàng!

Đám Huyết Ma Phụ Thể yêu thú bị sóng xung kích của Tử Phong thổi bay đi một đoạn xa nhưng không có gặp thương tích gì đáng kể, tối đa cũng chỉ là một chút trầy da tróc vẩy, tất cả rất nhanh liền đứng lên, trùng trùng điệp điệp đến mấy ngàn đầu yêu thú hung bạo tới cực độ mà nhắm về phía Tử Phong cùng với đám người Thiên Cơ Tông đang bỏ chạy ở đằng sau mà lao tới.

Với số lượng yêu thú đông như vậy, một mình Tử Phong là không thể nào có thể ngăn cản hết, việc bọn chúng có thể bắt kịp lấy đám người Thiên Cơ Tông đang rút lui là chuyện có thể xảy ra. Chỉ là Tử Phong đã quyết định đóng vai anh hùng một lần, há lại có thể để cho mấy đầu Huyết Ma được như ý.

Tử Phong nhắm mắt lại, ngay sau đó liền mở ra, hàng trăm sợi tơ máu anhns lên màu đỏ yêu dị giăng chằng chịt khắp mắt hắn, miệng hắn gầm lên một tiếng, quần áo trên người bị chấn nát thành mảnh vụn, da thịt trên người hắn nứt vỡ trào ra vô số dịch thể màu bạc, trong nháy mắt tạo thành một thân khải giáp hoàn mỹ không tì vết.

Khí thế trên người hắn bùng phát một cách dữ dội, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào đám yêu thú đang tới ngày một gần, bất ngờ dương hai cánh tay lên tụ lực, sau đó trực tiếp đấm thẳng xuống mặt đất. Dưới sự khống chế kình lực xảo diệu của mình, lực lượng khủng bố của Tử Phong lan tràn xuống tận sâu trong lòng đất, tạo nên một cơn đại địa chấn khủng bố, kết hợp với những phần đại địa đã bị hắn phá huỷ từ trước ở trong lòng đất, trực tiếp tạo ra một cái khe nứt khổng lồ trên mặt đất, ngăn cản cước trình của đám yêu thú với người của Thiên Cơ Tông.

Yêu thú cao giai có thể bay, điều này không giả, chỉ là bình thường bọn chúng không mấy khi bay lên trời, hơn nữa yêu thú bị Huyết Ma Phụ Thể chính là yêu thú đã chết, bản nguyên lực không còn thì có thể bay cái rắm, tuy Huyết Ma có thể bật nhảy lên cao một cách khủng bố, nhưng cũng không phủ nhận một điều rằng trí thông minh của bọn chúng còn thua cả mấy con dã thú, cả đám nhất thời không kịp phản ứng liền nháo nhào rơi vào trong cái khe nứt khổng lồ trên mặt đất.

Tử Phong cũng không lấy thế làm vui mừng, bởi vì không kịp phản ứng cũng chỉ là đám yêu thú đi đầu, đám yêu thú đằng sau đủ thời gian để phản ứng liền dễ dàng bật nhảy lên không trung tránh né. Thân hình Tử Phong chớp động, nháy mắt liền xuất hiện trước mặt một đầu Tử Vân Báo, nói đúng hơn là một đầu Tử Vân Báo đã bị Huyết Ma nhập thể, một quyền kinh thiên phóng ra.

Tử Vân Báo không kíp tránh né, ăn phải một quyền liền trực tiếp hoá thành một đám thịt vụn bắn tung toé trên không trung, đầu Huyết Ma ẩn bên trong cũng trực tiếp tiêu đời, căn bản không cần phải phá huỷ hạch tâm của nó.

Đám Huyết Ma Phụ Thể yêu thú này chỉ được cái số lượng đông đảo, hơn nữa lại có thể miễn nhiễm Lĩnh Vực, đối với võ giả khác thì cực kì khó chơi, nhưng đối với Tử Phong thì so ra độ nguy hiểm còn kém cả Huyết Ma thông thường, ít nhất thì Huyết Ma thông thường muốn giết chết còn khó khăn hơn gấp bội, đây chỉ cần phá huỷ nhục thân của yêu thú bị phụ thể là xong xuôi, ở đây vốn không có yêu thú thất giai, nhục thể của yêu thú lục giai có thể chịu được lực lượng khủng bố của hắn mới là lạ.

Tử Phong giống như hổ lạc bầy dê, mấy ngàn đầu yêu thú đối với hắn hoàn toàn không tạo ra chút nào uy hiếp, một quyền tung ra liền kết liễu một đầu yêu thú, một cước đạp ra trực tiếp thổi bay một mảng lớn yêu thú vây quanh. Đánh chiến một hồi, hắn phát hiện ra rằng muốn xử lí đám Huyết Ma Phụ Thể yêu thú này cũng không quá mức đơn giản, bởi vì cơ thể yêu thú vốn đã chết, dựa vào lực lượng của Huyết Ma để di chuyển cho nên dù có bẻ chân bẻ tay hay vặt đầu yêu thú xuống thì bọn chúng vẫn có thể di chuyển, cách duy nhất là trực tiếp nghiền nát cơ thể của bọn chúng ra thì mới có thể khiến bọn chúng chết hẳn.

Tuy nói rằng Tử Phong không bị thương tích, nhưng mà song quyền nan địch tứ thủ, cơ thể bị dính phải công kích là chuyện bình thường, chỉ là lớp giáp của hắn thật sự quá cứng, Huyết Ma chân thân còn không thể xuyên thủng huống chi chỉ là mấy đầu tiểu miêu tiểu cẩu lục giai yêu thú cơ chứ.

Nói là như vậy nhưng liên tục bị đánh vào người cũng khiến Tử Phong khó chịu, ánh mắt hắn chợt loé, khó có được cơ hội tốt như vậy, đến lúc thử kĩ năng mới rồi. Đạt tới Thánh cấp, rất nhiều kĩ năng của hắn đạt được nâng cấp trở nên mạnh mẽ hơn, một số năng lực còn trực tiếp tiến hoá tạo thành một năng lực mới.

Thị Huyết là một kĩ năng bị động, chỉ thực sự có tác dụng khi Tử Phong chịu thương thế, mức độ thương tổn càng nặng thì sức mạnh của hắn càng lớn, là một trong những năng lực tổn tại để hắn liều mạng. Thánh giai tại vị, Thị Huyết không chỉ tự bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, đồng thời còn tiến hoá tạo thành một kĩ năng nửa bị động nửa chủ động lấy cái tên là: “Hiểm Hoạ Tiềm Tàng”.

Bất kể ngươi tự nhận là khống chế lực đạo tinh chuẩn ra sao thì mỗi một khi tung ra chiêu thức, năng lượng dư thừa là không thể tránh khỏi, ví dụ như khi ngươi chủ đích muốn đấm vỡ một tảng đá, dù có thực sự đấm vỡ được tảng đá thì cũng không thể phủ nhận một việc rằng luôn có một phần năng lượng dư thừa không to thì nhỏ bị lãng phí không trực tiếp tác động lên mục tiêu.

Hiểm Hoạ Tiềm Tàng thu thập toàn bộ những năng lượng dư thừa này, bất kể là từ công kích từ chính Tử Phong hay là công kích mà hắn nhận phải, tất cả sẽ được thu gom lại trong một khoảng thời gian ngắn mà tích súc lại sau đó tập trung toàn bộ vào một đòn đánh duy nhất mà tung ra.

Sở dĩ kĩ năng này là một phiên bản nâng cấp của Thị Huyết là bởi vì ngoại trừ năng lượng dư thừa ra, thương thế trên người hắn cũng có thể chuyển hoá trở thành lực lượng tích súc, chỉ là nếu chuyển hoá vết thương thì sẽ khiến công dụng tăng phúc của Thị Huyết biến mất do vết thương lúc đó sẽ không còn bị khống chế mà được chữa lành bởi Tái Sinh Siêu Tốc, vậy nên Tử Phong hắn phải thật linh hoạt trong cách sử dụng các kĩ năng này.

Tử Phong tung ra một cước chấn động không gian, trực tiếp thổi bay một đám yêu thú trước mắt dọn ra một con đường trống trơn, hắn tung người lao nhanh trên con đường đó, ý đồ muốn dụ dỗ đám yêu thú đuổi theo mình mà tụ tập lại một chỗ theo đuờng thẳng.

Cảm nhận thấy đám yêu thú đã tiến vào vị trí mà bản thân cho rằng thuận lợi, Tử Phong bất chợt dừng lại, cả người thủ thế, cánh tay phải của hắn đột nhiên xuất hiện từng lớp từng lớp năng lượng màu vàng có thể nhìn thấy được bằng mắt thường đang cuồn cuộn bao bọc xung quanh, cơ bắp trên cánh tay phải của hắn trướng căng lên như muốn nổ tung, loảng thoáng còn có thể nghe thấy tiếng mạch máu của hắn bị ép cho nổ bạo.

Tử Phong súc thế đẩy cánh tay phải về sau, sau đó nhằm thẳng về phía đám yêu thú trước mắt đang lao tới như bão tố, miệng khẽ rít lên: “Hiểm Hoạ Tiềm Tàng!!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play