Chiếc xe của Thần Bảo liên tục tránh né đạn từ phía sau, Biện Liệt tăng tốc hết mức, Huyết Băng sợ hãi ôm chặt Thần Bảo hơn, anh nhìn về phía sau cười nhếch mép
"Biện Liệt, dừng xe"- Quyền Thần Bảo nói, Hồng Hi quay đầu lại ngạc nhiên, nhưng đáp lại chỉ là sự thờ ơ của chủ nhân mình, phanh gấp lại cắt ngang đoàn đường. Phía sau đó, Quyền Thần Bảo ôm eo Huyết Băng xuống xe, vẫn vẻ mặt lạnh lùng và cương nghị đó
"Thành Trung cậu tiếp đón tôi như thế là quá đủ rồi"- Quyền Thần Bảo nói, Huyết Băng trợn tròn mắt nhìn anh, phía xa kia bóng hình chàng trai kia xuất hiện, nụ cười chợt hiện ra
"Cậu nhận ra tôi luôn đấy à!"- Thành Trung mỉm cười, nhìn Huyết Băng vì sợ hãi mà chui rút vào lòng anh
"Chỉ có cậu cả gan chơi trò này với tôi"- anh nhếch môi nói
"Dù gì cũng bạn thân, đừng nói chuyện xa cách như thế"- Thành Trung cười mỉm nói, bạn thân thôi mà
"Cậu đừng dùng những cái trò đó nữa, vợ tôi sẽ sợ"- Quyền Thần Bảo cố ý châm chọc, anh biết Thành Trung và Huyết Băng là một đôi tình nhân nếu biết trước sớm hơn lúc hứa hôn anh sẽ không lấy cô
"Cậu..."- Thành Trung cứng miệng không biết nói gì tiếp
"Huyết Băng chúng ta đi thôi"- Quyền Thần Bảo ôm Huyết Băng vào trong xe, cô còn vẫn đang lưu luyến gương mặt kia
_________________
•Tại nhà hàng•
Huyết Băng diện một cái váy cúp ngực, gương mặt hốc hác vô hồn, rõ ràng người cô yêu là Thành Trung nhưng tại sao... lại cưới Quyền Thần Bảo. Phải chăng cô cũng có tình cảm với anh ta? Cô vô cùng bối rối, đột nhiên anh bước vào vẫn là cái vest xám đó
"Em đang buồn vì tình nhân của em à?"- Quyền Thần Bảo ngồi xuống chiếc ghê màu xanh đậm mỉa mai
"Đừng ngậm máu phun người"- ánh mắt Huyết Băng bỗng trở nên đáng sợ lạ thường
"Tôi ngậm máu phun người à? Tôi chỉ nói sự thật! Em là Quyền phu nhân là người của tôi, vĩnh viễn chỉ thuộc về tôi"- Anh đứng lên đi lại gần cô tay mê mẫn đường nét khuôn mặt rồi bóp mạnh lấy cằm cô bá đạo nói rồi buông ra khiến gương mặt cô đỏ ửng son cũng bị lem ra ngoài
"Anh dám!"- Huyết Băng cắn chặt răng nhìn anh
"Huyết Băng, Thần gia của em nằm trong tay tôi. Em đừng hòng rời khỏi tôi"- Anh nói xong bỏ đi, Huyết Băng nắm chặt tay đập mạnh xuống bàn, ánh mắt lộ rõ vẻ tức giận. Hừ! Ban đầu còn nghĩ bản thân yêu anh ta rõ ràng cô và anh ta hoàn toàn đối lập. Chết tiệt
-----------------------
" Bảo Tiến, anh ta đâu? Buổi tiệc đã sớm kết thúc rồi mà!?"- Huyết Băng ngồi trên xe hỏi Phùng Bảo Tiến và Vũ Hoàng Lâm, nhưng có vẻ Vũ Hoàng Lâm giống tài xế hơn
"Em nói ai? Quyền lão đại à?"- Bảo Tiến quay sang hỏi
"Không phải anh ta chứ ai?"- Huyết Băng quay sang làm khuôn mặt bất đắc dĩ với Bảo Tiến
"Nghe nói là ở lại bàn việc cùng ba mẹ em và... Thành Trung"- Bảo Tiến có hơi lưỡng lự trước câu nói của mình, và khuôn mặt Huyết Băng bỗng chốc đã biến sắc
"Đi về Quyền gia nhanh"- Huyết Băng lạnh mặt nói, Vũ Hoàng Lâm quay sang liếc xéo cô
"Có tin đi xuống xe không?"- Vũ Hoàng Lâm hỏi
"Xuống! Em gọi xe của Quyền gia đến"- Huyết Băng lạnh giọng nói
"Hoàng Lâm!!!"- Bảo Tiến trợn mắt có ý cảnh cáo, Hoàng Lâm hiểu liền cười méo xệt cả khuôn mặt điển trai
"Thôi nào tiêu tổ tông, cho anh xin lỗi"- cắn răng dữ lắm Hoàng Lâm mới nói ra được câu đó, Huyết Băng chỉ hừ lạnh một cái
•Dinh thự Quyền gia•
Huyết Băng về nhà đám người hầu liền cuối đầu. Cô nghe thoang thoảng mùi nước hoa rất nhẹ, mùi của cỏ dại.
"Xin chào phu nhân, tôi là quản gia ở đây tôi tên HanHee, tôi là người Hàn Quốc làm tại đây đã được 30 năm"- quản gia HanHee dịu dàng nói
"Chào ông"- Huyết Băng lãnh đạm nói, quản gia hơi bất ngờ, đúng là khí thế của một phu nhân mà nhà họ Quyền cần
"Phòng của phu nhân ở tầng trên phu nhân có cần tôi dẫn đường không?"- HanHee nhẹ nhàng và cung kính nói
"Ừ"- Huyết Băng lạnh lùng trả lời rồi theo quản gia về phòng. Gian phòng rất to trang trí tone chủ đạo là đen, cũng may cô cũng thích màu đen. Ngã lưng xuống giường, cô nhìn lên kệ sách của phòng có 1 chai rượu hạng nặng, nhìn nó nhưng cô cả biết tên nó là gì, có bao giờ cô uống rượu mà cần đến tên đâu chứ!? Thôi kệ đi cứ lấy uống
"Rượu của anh ta à? Kệ đi của anh ta cũng là của mình"- cô cầm chai rượu lẩm bẩm rồi khui uống luôn, nốc gần nửa chai cô đem nó cất vào vali rồi đi tắm
•30p sau•
Quyền Thần Bảo về đến nhà rồi đi thẳng lên phòng, người anh đầy mùi nước hoa lạ, anh cực ghét nó. Ném chiếc vest lên giường anh nới lỏng chiếc nơ trên cổ, cởi hai nút áo đầu ra, bỏ áo ra khỏi quần ngã xuống giường nhắm mắt, do tác dụng của rượu mạnh và cả mùi hương dịu nhẹ vương trên gối và giường khiến anh trở nên u mê và người nóng rực
Huyết Băng ra khỏi phòng tắm, mặt có chút phiếm hồng do nước nóng và rượu người cô mặc một chiếc váy ngủ bình thường! À đâu còn kín hơn những chiếc váy bình thường nhiều nhưng vẫn làm cô thêm xinh đẹp. Nhìn thấy Huyết Băng người anh trở nên nóng rực. Bắt gặp ánh mắt mê hồn và hình dạng đó của anh khiến cô trở nên u mê
Liệu đêm tân hôn này có giống như những đêm tân hôn khác? Hay sẽ là một điều thú vị khác?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT