Trong Dương Vân điện một bé gái mới sinh xinh đẹp đến quỷ giận thần hờn đang yên tĩnh nằm trong nôi. Dù mới ra đời nhưng ngũ quan đã cực kỳ tinh xảo đôi mắt to tròn như hai viên bi lấp lánh như những vì sao giữa trời đêm, lông mi bé thì đen dài cong vút như cánh bướm vũ động trong gió, hai hàng lông mày lá liễu đem mun tựa như được cắt tỉa hàng ngày, sống mũi thì cao vút đôi môi nhỏ nhắn hồng như hoa sen, đặc biệt giữa mi tâm cứ mỗi một giờ là lại xuất hiện một loài hoa kèm theo hương thơm của loài hoa đó càng chứng minh cho thân phận hoa thần của đứa bé này.
Trên giường Vương Mẫu nương nương đang rất yếu nhưng bà rất hạnh phúc mà nhìn nữ nhi bảo bối của mình đang xòe tròn mắt tò mò xem chúng tiên trong điện. Nàng mở miệng cười nhìn thiên đế nói: "Ngài lại đây nhìn con chúng ta xem, lần nào cũng vậy thấy con như thấy hổ. Yên tâm! Người nữ nhi này không giống như những đứa khác, bộ dạng trắng trẻo dễ thương, không giống một đứa bé sơ sinh một chút nào đâu."
Thiên Đế đang đứng ở trước cửa điện cùng chúng tiên, thấy Vương Mẫu gọi thì nhìn nhìn vào điện. Cả đời của ông uy phong lẫm liệt nhưng khuyết điểm duy nhất của ông nói ra thì thât buồn cười. Đó là nam tử cao to như ông lại sợ trông thấy hình dáng của một đứa trẻ sơ sinh, chuyện này từng làm trò cười một thời gian trong thiên đình cũng không phải chuyện bí mật gì. Lần đầu tiên khi Vương Mẫu hạ sinh đại công chúa, ông hớn hở ông bé vào lòng nhưng lúc nhìn kỹ diện mạo của bé thì ông thiếu chút nữa đã ném thứ vừa nhỏ, vừa mềm, vừa xấu trong lòng đi rồi. Vì chuyện này mà mụ bà bị ông đánh oan một trận thừa sống thiếu chết phải nằm trên giường ba tháng.
Chúng tiên gia đưa đôi mắt có thông cảm, có hâm mộ nhìn Thiên Đế cẩn thẩn từng li từng tí ôm cục bột nhỏ cực kỳ xinh đẹp kia vào lòng. Vừa ôm bé vào lòng thì một cổ hương thơm thanh nhã từ trong người vật nhỏ này bay ra khắp điện thay thế cho hương thơm mẫu đơn tỏa ra khi bé vừa chào đời khiến cho chúng tiên trong điện vô cùng kinh ngạc. Bọn họ từng nghe nói trên người hoa thần có hương thơm bách hoa, bây giờ được ngửi thấy quả là danh bất hư truyền mà. Nhìn vào gương mặt nhỏ bé tinh xảo ẩn hiện đường nét phong hoa tuyệt đại kia quả thật không hổ danh là chuyển thế của vị thần sinh mệnh đẹp nhất trong các vị thần. Nàng còn có thân phận tôn quý là con gái của phụ thần và mẫu thần cũng là vị thần thoát khỏi quy tắc của thiên địa duy nhất còn tồn tại.
Thiên Đế ôm bé vào lòng, mặt rồng tươi cười như hoa nở, nhìn bé đang mở đôi mắt to tròn nhìn ông chằm chằm. Từ đáy lòng ông dâng lên sự ấm áp và tự hào nhưng ông không ngờ chuổi ngày làm bảo vệ dọn dẹp hậu quả do cục cưng trong lòng này gây ra của mình đã bắt đầu rồi.
Sau khi thập thiên công chúa ra đời thì ba ngày sau thì thiên giới lại nổi loạn. Bởi vì bảy vị phương chủ của hoa giới đến thiên đình khí thế hùng hồn xin được đón hoa thần về hoa giới dẫn tới vô vàng ánh mắt si nam oán nữ của thiên giới. Dưới sự ghẻ lạnh cả tiên nữ và lòng nhiệt tình thái quá của các tiên nam thì bảy vị phương chủ cũng gặp được hoa thần như mong muốn nhưng họ đành phải căm hận quay về. Hình như họ đã vui mừng quá sớm, lúc nhìn thấy hoa thần đang cắn ngón tay nằm trong nôi mặt của bọn họ đẹp đến không nỡ nhìn. Hình như là quên hoa thần bây giờ chỉ là đứa bé chưa tròn ba ngày tuổi. Đau khổ hơn khi nghe được câu thần dụ từ miệng của Vương Mẫu, không khó để nghe từ giọng nói của Vương Mẫu có sự hả hê khi người gặp họa.
Đúng là hả hê đó, ai bảo bọn họ dám đặt chủ ý lên bảo bối của bà. Ha ha không cho họ một vố thì không phải là bà rồi, tiện thể đánh nát mộng đẹp của bọn họ. Hoa thần quy vị à còn lâu nha.
Ngoài điện các tiên nữ nghe giọng cười của Vương Mẫu từ trong điện vọng ra cả người co rút như chim cút. Thần tiên đang đánh nhau bọn người phàm bọn họ không nên bị liên lụy. Nhưng các nàng cũng nhạy cảm phát hiện từ ngày thập công chúa ra đời thì tính tính của Vương Mẫu nương nương và cả Thiên Đế nữa hình như trở nên phúc hắc hơn thì phải. Ví dụ như là những người tay không tới thăm công chúa mà không đem quà hay là quà tặng không vừa mắt thì đều bị Vương Mẫu chỉnh thê thảm. Không nhìn thấy Thái Bạch Kim Tinh đến giờ vẫn còn quét tuyết ở thiên sơn sao? Không biết bao giờ thiên đình bao giờ mới trở lại như cũ nhưng mà các nàng lại rất thích bầu không khí này nha, tha hồ đầu cơ chuộc lợi. Từ ngày công chúa ra đời bọn họ đi theo Vương Mẫu không biết đã húp bao nhiêu nước thịt rồi. Thật là sảng khoái mà, các tiên nữ ở nơi khác không biết có bao nhêu người đang hâm mộ công việc béo bở của các nàng đấy?
Dưới sự mong ngóng của toàn thiên giới thì cuối cùng công chúa cũng chào đời nhưng chúng tiên gia còn chưa kịp vui mừng hết thì bọn họ lại nhận ra sự thật quá phủ phàng khi từ ngày mà công chúa ra đời thì một đội ngũ tham ô đã âm thầm xuất hiện mà sếp của đội ngũ này không ai khác chính là Thiên Đế cùng Vương Mẫu.
Những cặp đôi vừa lòng nhau muốn có cơ hội lịch kiếp đầu tiên phải tốn một mớ bảo bối đưa cho Nguyệt Lão để nhận dây tơ hồng. Sau đó còn phải qua được mười sáu cửa ở điện Vương Mẫu, số tài bảo tích cóp cả đời cứ không cánh mà bay chỉ vì cái danh sách dự bị mà thôi, còn phải chờ công chúa thông qua nữa. Ai cũng ai oán cứ tình hình này thì dù không ôm gối chiếc suốt đêm thì vợ chồng về ôm nhau chết đói cho coi.
Ngày tháng qua nhanh với đội ngũ tham ô của mình. Vương Mẫu thành công gom được một núi thiên tài địa bảo, dĩ nhiên một phần trong số đó có sự đóng góp của Nguyệt Lão. Cái này gọi là phí nhưng bù lại lão ta cũng không lổ lả gì. Nhìn một núi bảo bối, đôi mắt ông cong hình trăng non, cười đến cả người run rẩy.
Cứ thế ngày sinh thần đầu tiên của thập thiên công chúa cũng đến gần trong sự trong đợi của toàn thiên giới. Ngày khai mở kính thiên duyên biết được thân phận của mười sáu vị nam tử may mắn nợ tình củ hoa thần đã đến.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT