Đảo mắt đã qua 2 cuối tuần, JaeJoong đã thi vào Đại học xong rồi. Thời điểm thi môn cuối cùng, JaeJoong đột nhiên có chút buồn phiền. Bạn cùng lớp, thầy cô giáo... tất cả đều sắp phải chia tay. Nhưng khi đi ra cổng nhìn thấy Kim JunSu, hết thảy thương cảm hồi nãy đều biến mất. Buồn cái gì phiền, mình vẫn còn JunSu cơ mà.
Nhớ lại hồi đầu tháng ba, thầy giáo ngữ văn kiêm chủ nhiệm lớp là một vị đã hơn 50 tuổi. Có buổi học, JaeJoong phát hiện thầy còn chưa kéo khoá quần, liền quay sang nói với JunSu ngồi bên cạnh.
Không ngờ JunSu sau khi nhìn đến quả thật khoá quần thầy chưa kéo thật, liền lanh mồm lanh miệng giơ tay nói, “Thưa thầy, ‘cửa của thầy’ còn chưa đóng.”
Mà cửa phòng học lúc ấy cũng chưa đóng thật, nên thầy giáo tưởng JunSu đang nói cửa lớp, liền đáp. “Thầy biết rồi, để đó còn chào đón thanh tra trên tỉnh lát nữa về thăm.”
Câu nói này của thầy khiến JaeJoong cùng JunSu nằm luôn xuống bàn vì cười.
JaeJoong nghĩ nghĩ, cậu còn có JunSu, không phải sao, cậu và JunSu vẫn sẽ học cùng trường, vẫn sẽ cùng nhau quậy phá.
~***~
Vừa thi Đại học xong nên gia đình cũng thoải mái trong chuyện quản lý đi rất nhiều, thế nên một tối nọ, JaeJoong cùng JunSu quyết định đến một nơi vẫn muốn đi mà chưa được đi bao giờ - quán bar, để “khám phá”.
Hai người cứ thế đi vào địa phương có thể khiến kẻ khác điên cuồng sa đoạ.
Trong quán bar trang hoàng cũng khá ấn tượng, đèn khá mờ, còn những người trên sàn nhảy thì vô cùng high, con gái thì ăn mặc hở hang, con trai thì hành vi phóng đãng. Đâu đâu cũng ngập mùi khói thuốc. Trong thoáng chốc, JaeJoong ngẩn ngơ nhớ đến mùi hương thanh nhẹ trên người YoonHo.
Sau khi vào hẳn trong, JaeJoong và JunSu có cảm giác như ở đây với bên ngoài không phải cùng một thế giới. Hai người vừa đi đến quầy bar, trên bục giữa sân khấu chợt xuất hiện một người cao giọng nói.
“Hey mọi người! Đã đến giờ vàng rồi, tiếp theo sẽ là phần biểu diễn của nhân vật chính hôm nay của chúng ta!"
Tất cả đèn đều bị tắt, chỉ còn đúng một ngọn đèn sân khấu xoay chiếu xung quanh, khiến mọi người đều hưng phấn hét lên. Sau một đoạn nhịp trống dồn dập, ánh đèn chiếu thẳng vào một người con trai. Vì người đó đưa lưng về phía JaeJoong và JunSu nên hai người chỉ nhìn được phía sau của anh.
Cả JaeJoong và JunSu đều cảm thấy thân ảnh đó rất quen thuộc. Đột nhiên JunSu nhận ra, “Í, JaeJoong à, đó không phải bạn trai của cậu hay sao.”
Nghe thấy lời của JunSu rồi nhưng JaeJoong không có phản ứng gì, bởi vì cậu đã bị Jung YoonHo đang nhảy trên sân khấu làm cho rung động. Một YoonHo thu hút như thế, so với tất cả những dáng vẻ cậu từng nhìn thấy ở anh từ trước đến nay, hoàn toàn khác biệt.
Mà YoonHo trên sân khấu lúc này lại thật bất đắc dĩ. Vốn cùng đối tác đến đây bàn chuyện hợp tác, ai ngờ đến tên Park YooChun cũng ở đây, lại được ‘vinh hạnh’ chọn làm người nhảy chính hôm nay. Dưới sân khấu, YooChun đang cười đầy gian trá. Hừ, Park YooChun, xem ra lần trước chỉnh cậu vẫn chưa đủ, cứ chờ đấy.
“JaeJoong à, cậu quá giỏi đấy. Có được người đàn ông cực phẩm như vậy làm người yêu.”
“Ừ, đúng thế, là cực phẩm.” Đột nhiên cảm thấy không thích hợp, “Không đúng! Kim JunSu! Đã bảo một trăm lần với cậu là anh ta không phải người yêu của tớ!”
Biểu càm của JunSu rất rõ ràng nói lên bốn chữ “Đừng có giả vờ” khiến JaeJoong tức giận vớ luôn một ly nước trên quầy, cũng không thèm xem đó là gì mà uống hết sạch.
“Ựa.. gì.. gì mà cay thế này! JunSu à, tớ chóng mặt quá. Cậu đừng có lắc nữa.” JaeJoong có chút lảo đảo nói.
“Này, JaeJoong, JaeJoong! Cậu đừng có ngất nha. Cậu nặng thế này tớ không cõng về được đâu.” JunSu vừa đỡ JaeJoong đang nghiêng ngả vừa nghĩ, thế này về nhà làm sao đây, dì Kim chém không được JaeJoong thể nào cũng chém mình T^T Đột nhiên thoáng thấy YoonHo đang đi xuống đài, vội gọi to, “YoonHo hyung, YoonHo hyung!! Jung.Yoon.Ho!”
YoonHo quay đầu liền nhìn đến JunSu vừa đỡ JaeJoong lảo đảo vừa vẫy mình như điên.
“JunSu? Đây là… JaeJoong? Sao hai em lại ở đây? JaeJoong làm sao vậy?” YoonHo đưa tay đỡ JaeJoong.
“JaeJoong uống nhầm một ly không biết là gì liền thành thế này. Còn hyung, sao hyung lại ở đây?” JunSu có chút ‘quên’ JaeJoong, hỏi ngược lại YoonHo.
“Không có gì, hyung đến bàn chuyện làm ăn thôi, đối tác hẹn ở trong này. Thế các em thi cử thế nào?” Mải nói chuyện, YoonHo không để ý JaeJoong đã…
“Cũng tốt lắm, đề không qua khó… A!” Không phải kinh ngạc với tiếng hét của JunSu làm gì, chẳng qua là JaeJoong nôn lên người YoonHo mà thôi ~.~
“Yah Kim JaeJoong! Em không làm khó anh không chịu được sao? Uống say còn nôn lên người anh nữa!” YoonHo có chút dở khóc dở cười nhìn JaeJoong đã ngủ mất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT