Thiếu niên tóc đen tay trái kéo vali màu bạc, tay phải giữ balo khoác trên vai, nhìn thấy người nào đó đang nhảy nhót trong đại sảnh, anh mỉm cười, bước nhanh hơn.
“Ai dà, A Quang cậu chậm chạp chết được! May mà Khiêm Dã không ở đây, mình để anh ấy ngồi chờ chúng ta trong xe rồi. Nếu anh ấy mà vào, chắc là đợi đến phát điên luôn.” Cô gái nhỏ nhắn xinh xắn vừa vỗ vai chàng trai vừa lải nhải.
“Cũng không còn cách nào, máy bay đáp trễ.” Giọng nam đã qua thời kỳ đổi giọng trở nên trầm ấm, Tài Tiền Quang lắc đầu bất đắc dĩ, khuyên tai lóe sáng gia tăng thêm một phần vô lại cho anh.
“Sao hả, mấy năm nay thoải mái quá đúng không, nhìn khuôn mặt đẹp trai này xem…” Tuyền Thủy Ương chậc chậc lưỡi, “Không biết đã có bao nhiêu thiếu nữ quỳ gối dưới chân cậu rồi.”
“Nói linh tinh.” Tài Tiền Quang không thèm liếc cô, bước nhanh hơn, “Xe anh Khiêm Dã đâu?”
“À… Đã nói tên kia chờ ở đây rồi mà, cậu đừng vội, để mình gọi điện thoại cho tên thối đó.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT