Ma Tuyệt mắt lạnh nhìn bọn người Long Tại Vũ: “Ngươi thực quý trọng bọn họ?”.

“Có ý gì?”. Long Tại Vũ khó hiểu nhìn Ma Tuyệt: “Cái gì bảo ta thực quý trọng bọn họ?”.

“Chẳng lẽ không đúng sao?”. Ma Tuyệt cười lạnh một tiếng: “Ngươi trước kia chính là chưa bao giờ cùng một người nói chuyện như vậy! Long Tại Vũ cao ngạo kia giống như đã tiêu thất a!”.

“Phải không? Ta là thực thích bọn họ! Ít nhất bọn họ biết cái gì là cảm tình! Bọn họ hiểu được như thế nào là quý trọng người trọng yếu của mình! Còn ngươi? Ở trong mắt ngươi mọi người đều là đối tượng có thể lợi dụng được!”. Long Tại Vũ có chút châm chọc nhìn Ma Tuyệt. Tất cả sinh vật đều chia ra làm hai loại: Thứ nhất: Loại có thể lợi dụng được! Thứ hai: không tuân theo hắn!

“Ngươi là bất đồng”. Ma Tuyệt có chút vội vàng mở miệng. Long Tại Vũ nói rất đúng, trước kia hắn đích thật là đem những người này là cái giá để kê chân, nhưng, Vũ là bất đồng! Từ khi hắn xuất hiện thì thế giới của mình liền thay đổi! Hắn dần dần phát hiện nguyên lai thế giới có có thể phấn khích như vậy! Nhưng vì cái gì Đế Hành Thiên phải xuất hiện? Là hắn đoạt đi người nguyên bản thuộc về mình! Đều là lỗi của hắn!

“Bất đồng? Thật là buồn cười a! Nếu thật sự bất đồng thì vì cái gì lại hạ ‘Thản nhiên’ trong cơ thể của ta? Hay cái ngươi gọi là bất đồng chính là đem người đó biến thành một con rối?”. Long Tại Vũ cười lạnh. Hắn hiện tại mới phát hiện người này thật sự độc tài thái quá. Khó trách lúc trước phụ thân không cho mình cùng hắn quá thân cận!

“Dù sao hiện tại mặc kệ ta nói cái gì ngươi cũng sẽ không tha thứ ta phải không? Tốt lắm a! Ngươi liền theo quay quay về Ma giới! Dù sao hiện tại phụ thân của ngươi không ở Long tộc, hắn cứu không được ngươi!”. Hai mắt Ma Tuyệt hoàn toàn biến thành đỏ như máu, tóc đen theo gió nhảy múa.

“Các ngươi phải cẩn thận a!”. Long Tại Vũ kinh hô một tiếng, vội vàng đem Hiên Viên Thiên Hành kéo đến một bên, chân đem Vô cực đạo trưởng cùng Thanh Trúc đá sang một bên. Đúng lúc này nơi mà bọn họ đứng lúc trước biến thành một cái động lớn sâu ba bốn thước.

“Thật là lợi hại a!”. Vô cực đạo trưởng cùng Thanh Trúc sắc mặt trắng bệch. Nếu Long Tại Vũ không có đá văng bọn họ, phỏng chừng bọn họ đã muốn cùng Diêm La vương uống trà đi! (mimi: Diêm La vương = Ma Tuyệt hả??? hắc hắc)

“Ma Tuyệt ngươi không nên ép người quá đáng!”. Long Tại Vũ nhìn thấy cái động lớn nổi giận gầm lên một tiếng, nếu thật sự đánh vào trên người mình thì chắc chắn sẽ bị trọng thương a!

“Bức người quá đáng? Vũ, ta chính là vì ngươi a!”. Ánh mắt Ma Tuyệt si mê nhìn Long Tại Vũ: “Vì ngươi ta cái gì cũng đều làm!”.

“Vậy ngươi con mẹ nó như thế nào không chết đi a!”. Long Tại Vũ lôi kéo Hiên Viên Thiên Hành chạy đến bên người Vô cực đạo trưởng cùng Thanh Trúc. Chết tiệt, căn bản là không có biện pháp để đến gần Ma Tuyệt a! Chỉ cần có thể gần hắn thì có thể đả thương hắn!

“Phải chết thì chúng ta cũng cùng nhau a!”. Ma Tuyệt nhìn thấy Long Tại Vũ nắm tay Hiên Viên Thiên Hành hai mắt cơ hồ phun ra hỏa: “Còn không buông tay ngươi ra!”.

“Có bản lĩnh ngươi tới tách ra a!”. Hiên Viên Thiên Hành rất là châm chọc giữ chặt tay Long Tại Vũ đặt ở bên môi khẽ hôn. (mimi: Anh thật bảnh, trong thời khác này mà vẫn nhí nhảnh được)

Trời ạ! Long Tại Vũ nhịn không được khóc thét ở trong lòng. Hắn như thế nào lại quen biết một đám ngu ngốc a? Đã đến thời khắc này rồi mà Hiên Viên Thiên Hành còn đi chọc giận Ma Tuyệt! Cho dù muốn chết cũng không muốn dùng phương pháp này đi!

“Hỗn đản”. Ma Tuyệt nổi giận gầm lên một tiếng, thân ảnh đột nhiên biến mất tại chỗ.

“Chết tiệt!”. Long Tại Vũ liếc Hiên Viên Thiên Hành một cái, hóa ra long thân, đem ba người hộ ở bên trong, khẩn trương nhìn bốn phía, sợ Ma Tuyệt đột nhiên từ bên người bọn họ hiện ra!

“Như thế nào lại biến thành sương mù?”. Thanh Trúc khẩn trương nhìn thấy không trung dần bị hắc vụ che khuất. (t/g: tứ phía đều bị long thân của Long Tại Vũ chặn, nhìn không thấy bên cạnh! Đành phải nhìn trên bầu trời!)

“Các ngươi phải cẩn thận”. Long Tại Vũ thu nhỏ lại vòng vây của thân thể. Hắn hiện tại ngay cả hơi thở của Ma Tuyệt đều không cảm giác được, rôt` cuộc là hắn quá yếu hay là Ma Tuyệt tiến bộ quá nhanh?

“Phải cẩn thận như thế nào? Vũ, ta hỏi ngươi lại một lần nữa, theo ta đi không?”. Thanh âm Ma Tuyệt coi như theo bốn phương tám hướng truyền đến.

“Không đi!”. Long Tại Vũ đem long khí hữu hạn của mình hộ ở trên người ba người kia. Long khí của hắn có thể ngăn trở công kích, một chốc Ma Tuyệt còn không thể gây thương tổn hắn!

“Hảo!”. Ma Tuyệt cười lạnh một tiếng. Hắc vụ càng ngày càng đậm chỉ trong chốc lát đã không thể nhìn thấy gì!

“Ngô ”. Long Tại Vũ cảm giác được cái đuôi rồng của mình bị cái gì ôm lấy, cảm giác cái kia đang gắt gao đâm vào da thịt hắn cho đến tận xương.

“Khải nhi, ngươi làm sao vậy?”. Nghe được Long Tại Vũ rên rỉ ẩn nhẫn thống khổ, tâm Hiên Viên Thiên Hành mạnh run lên.

“Không có gì. Các ngươi không cần đi lại”. Thanh âm Long Tại Vũ có chút phát run. Rốt cuộc là cái gì đang đâm hắn? Vì cái gì lại đau như vậy!

“Tiểu tử, ngươi bị thương?”. Vô cực đạo trưởng ngửi được mùi máu tươi không khỏi kinh hô. Bọn họ đều bị Long Tại Vũ che chở rốt cuộc là cái gì có thể làm bị thương long thân của Long Tại Vũ?

“Vẫn là không chịu thua sao?”. Thanh âm Ma Tuyệt từ dưới đuôi của Long Tại Vũ vang lên.

“Thua cái đầu ngươi!”. Có lẽ là đau đớn kích thích thần kinh của Long Tại Vũ, hắn đong đưa đuôi rồng đem Ma Tuyệt ở dưới đuôi của mình quăng ra ngoài.

“Ngươi nhĩ hảo!”. Ma Tuyệt nhất thời không phòng bị bị đuôi rồng của Long Tại Vũ quăng xuống, phía dưới ôm lấy một mảnh long lân máu chảy đầm đìa.

“Trèo lên lưng ta”. Long Tại Vũ truyền âm với ba người. Đợi bọn hắn trèo lên lưng mình liền bay đi.

“Chết tiệt!”. Ma Tuyệt nhìn thấy ba người trên lưng Long Tại Vũ bay đi vội vàng đuổi theo!

“Thiên, như thế nào lại nghiêm trọng như vậy?”. Khi ba người nhìn thấy cái đuôi bị thương của Long Tại Vũ đều kinh hô ra tiếng. Cả cái đuôi đều có máu tươi rơi, còn có một mảnh da thịt ở long lân không biết đã đi đâu!

“Không có việc gì!”. Long Tại Vũ có chút suy yếu mở miệng: “Nó sẽ tự mọc ra cái khác!”.

“Vũ, ngươi còn muốn chạy đi đâu?”. Ma Tuyệt ngăn ở trước người Long Tại Vũ: “Ngươi đã bị thương không cần phải vô vị từ chối!”.

“Mẹ nó!”. Long Tại Vũ mắng một câu thô tục đột nhiên giảm xuống.

“Hiện tại liều mạng!”. Long Tại Vũ biến thân thành người đem ba người tống xuất đi xa: “Các ngươi đi trước”.

“Ngươi đang nói ngốc cái gì?”.

“Cho dù chết, ta cũng sẽ cùng Khải nhi chết cùng một chỗ!”. Hiên Viên Thiên Hành thâm tình nhìn Long Tại Vũ. Rồi sau đó cả người một trận nổi da gà.

“Bọn họ còn thiếu tiền lão đạo nha! Hiên Viên Thiên Hành còn đáp ứng cho lão đạo một đổ phường na! Ngươi ngẫm lại a, nếu tiểu quỷ liền chết, Hiên Viên Thiên Hành cũng sẽ không sống một mình, đổ phường của ta cũng không không có, cho nên ta liền lưu lại đi!”. Vô cực đạo trưởng nhìn tiếc tiếc hận mở miệng.

“Ta luôn luôn đi theo sư phụ! Tuy rằng không thích sư phụ vào đổ phường, nhưng nếu có người đáp ứng cho chúng ta một gian đổ phường lớn nhất hoàng đô, chúng ta đương nhiên không muốn buông tha!”. Thanh Trúc cũng hoàn toàn không có ý muốn đi!

“Các ngươi ”. Long Tại Vũ cảm động thấy ba người! Có bằng hữu như thế, là vinh hạnh lớn nhất của Long Tại Vũ hắn!

“Được rồi, không cần cảm động! Nếu không muốn bị giết, thì phải giết hắn!”. Vô cực đạo trưởng như như không thèm để ý khoát cánh tay.

“Chính là vậy! Nếu không liền cùng chết! Trên đường đến hoàng tuyền cũng có người chiếu cố a!”. Thanh Trúc nhún nhún vai, đem trường kiếm cầm trong tay.

“Hảo! Nếu chúng ta thật sự chết thì Hiên Viên Thiên Hành ta thiếu các ngươi! Kiếp sau trả lại!”. Hiên Viên Thiên Hành đối Vô cực đạo trưởng thi lễ.

“Làm cái gì a? Lão đạo còn chưa có chết na!”. Vô cực đạo trưởng nhảy một một bên, sau đó chớp mắt biến dạng gian thương: “Nếu muốn báo đáp, liền cho thầy trò chúng ta mỗi người một gian đổ phường thì tốt rồi!”.

“”. Long Tại Vũ vạn phần không nói gì nhìn mấy tên thần kinh thép này. Chẳng lẽ bọn không không phát hiện Ma Tuyệt đã muốn bùng nổ bên cạnh sao? Còn dám ở trong này đàm chuyện “thù lao”! Không phát hiện người ta căn bản là không tính toán cho bọn họ còn sống mà ra ngoài sao?

“Được rồi được rồi, sư phụ các ngươi lạc đề!”. Khó có được một người bình thường! Long Tại Vũ có chút vui mừng nghĩ muốn nói. Ai ngờ Thanh Trúc chuyện vừa chuyển: “Hơn nữa, ngươi hiện tại nói với hắn thù lao này quá ít! Chúng ta phải phân quốc khố của bọn họ mới tốt a! Trước một một gian đạo quan, sau đó bàn chuyện hai gian đổ phường sau!”.

“Chết đến nơi còn có tâm tình quản vật ngoài thân. Hừ”. Ma Tuyệt mắt lạnh nhìn ba người ở nơi kia kè kè mặc cả, đây là người Vũ coi trọng sao? Vì vài món vật ngoài thân liền nháo thành một đoàn!

“Da. Chẳng lẽ ngươi không biết ‘một văn tiễn làm khó anh hùng’ sao?”. Vô cực đạo trưởng khinh bỉ nhìn Ma Tuyệt: “Nếu có ngày ngày ngươi bị người đuổi theo mà chỉ có một bộ quần áo, ngươi sẽ biết ‘vật ngoài thân’ này có bao nhiêu quan trọng!”.

Thanh Trúc vẻ mặt hắc tuyến nhìn vô cực đạo trưởng. Lời nói dọa người như vậy như thế nào có thể nói ra na?

“Hãy bớt sàm ngôn đi, trừ bỏ vũ các ngươi đều phải chết!”. Trong mắt Ma Tuyệt sát ý càng nặng. Không ai dám ở trước mặt hắn nói như vậy!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play