“Lý đại ca Lý đại ca ”. Một đại hán nghiêng ngả lảo đảo từ ngoài cửa xông vào.

“Cẩu tử. Làm sao vậy?”. Lý đại ca vội vàng đem đại hán ngã nâng dậy. (t/g: bởi vì không nghĩ được tên nên liền nổi lên “Cẩu tử”! Hãn một cái)

“Chúng ta tiền chúng ta mua lương thực bị người đoạt đi rồi!”. Cẩu tử lập tức ngồi dưới đất đau khóc thành tiếng.

“Cái gì?”. Lý đại ca trắng bệch nghiêm mặt: “Là ai? Là ai không để cho chúng ta một con đường sống a?”.

“Còn không phải cái tên ăn chơi trác táng kia”. Cẩu tử phẫn hận dùng sức đấm đất: “Bọn họ vừa thấy chúng ta cầm vàng đã nói là chúng ta trộm của bọn họ. Chúng ta đánh không lại bọn họ nên bị bọn họ đoạt đi!”.

“Cái gì? Tên hỗn đản nào? Cư nhiên ngay cả tiền của lão đạo mà cũng dám cướp?”. Vô cực đạo trưởng đau lòng a! Cái kia nguyên bản là tiền của mình a!

“Là bổn thiếu gia thế nào! Điêu dân các ngươi cư nhiên dám tư tàng ngân lượng còn không mau giao!”. Thanh âm khiến kẻ khác chán ghét cùng với tiếng bước chân hỗn độn vang lên.

“Người này là ai vậy?”. Long Tại Vũ nhìn người trước mắt mập mạp tò mò mở miệng. Nhìn hắn chính là một khối “Cầu thịt”.

“Bổn thiếu gia chính là ngọc thụ lâm phong thiếu gia của thành chủ! Mỹ nhân ngươi là?”. Thành chủ công tử tự nhận là thực phong lưu đem chiết phiến một phen mở ra tượng trưng vẩy vài cái.

“Liên quan gì đến ngươi!”. Long Tại Vũ tức giận mở miệng. Hắn ghét nhất là bị người khác gọi là mỹ nhân! Tên hỗn đản này. Hôm nay nhất định phải giết hắn!

“Có cá tính ta thích”. Thiếu gia của thành chủ đôi mắt nhỏ mê đắm nhanh nhìn chằm chằm phía sau Long Tại Vũ: “Tiểu mỹ nhân phía sau là ai na?”.

“Ngươi còn không xứng biết!”. Tô Liên Tâm lạnh lùng nhìn chằm chằm “cầu thịt”, thật sự là ghê tởm, lấy ánh mắt bẩn như vậy nhìn chằm chằm mình, thật muốn móc mắt hắn ra!

“U. Vẫn là lãnh mỹ nhân! Thật tốt!”. Thiếu gia của thành chủ hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm hai người. Hôm nay thật sự là kiếm được a, cư nhiên có thể gặp được nhiều mĩ nhân như vậy. Nữ mỹ nhân tươi đẹp mà không tầm thường, khiến người trìu mến ( nói chính là Tô Liên Tâm!). Nam hài nhỏ tuổi hơn thanh tú động lòng người, linh khí động lòng người ( này là nói Long Tại Vũ). Nam tử tuổi lớn hơn, nhã nhặn tuấn mỹ, thành thục ổn trọng ( này là Hiên Viên Thiên Hành!). Tiểu đạo sĩ kia cũng là giai nhân thanh tú (Thanh Trúc)! Thật sự là được hời a! Không nghĩ tới một cái thôn nho nhỏ cư nhiên có nhiều mỹ nhân như vậy!

“Các ngươi tới làm gì? Nơi này của chúng ta không chào đón các ngươi!”. Lý đại ca tức giận nhìn chằm chằm tên ăn chơi trác táng kia. Chính là hắn đã đem lương thực trong thôn cướp đi! Hiện tại lại muốn làm gì?

“Làm gì? Ngươi nói làm gì! Các ngươi thật to gan a, cư nhiên dám tư tàng tiền bạc, không muốn sống có phải hay không?”. Thiếu gia của thành chủ vẻ mặt khinh thường nhìn thôn dân càng ngày càng nhiều trước mắt. Chỉ bằng những người này cũng dám đối nghịch với bọn họ? Thật sự là không biết sống chết!

“Đó là vị công tử này cho chúng ta mua lương thực!”. Lý đại ca hai mắt mở to trừng mắt nhìn thiếu gia của thành chủ. Tên này là quỷ hút máu!

“Cái gì mà bọn họ cho? Vàng này rõ ràng chính là của bổn thiếu gia làm rơi, bị điêu dân các ngươi lấy được, không nghĩ tới các ngươi không trả lại còn muốn đem nó làm của riêng, thật sự là đáng chết a!”. Thiếu gia của thành chủ thật sự là nói dối mà mặt cũng không đỏ.

“Ngươi ngươi ”. Lý đại ca bị thiếu gia của thành chủ làm cho tức giận đến cả người run rẩy, nhưng thôn dân trung hậu không quen cùng người đối chọi gay gắt bị nói đến không còn lời nào để đáp trả. Cho dù biết hắn đang nói dối!

“Như thế nào không phản đối? Các ngươi cư nhiên giúp điêu dân này trộm đạo. Người tới a! Bắt cho ta!”. Thiếu gia của thành chủ đắc ý nhìn bọn thôn dân. Hừ nghĩ muốn cùng hắn đấu, luyện vài năm nữa đi!

“Dừng tay. Ngươi không cần đem chúng ta thành người tàng hình được không!”. Long Tại Vũ nhìn thấy bộ dáng của tên ăn chơi trác táng kia thì tức giận. Hắn tối không thể chấp nhận chính là loại người ăn chơi trác tán. Nghĩ trong nhà mình có tiền là có thể vẽ đường cho hươu chạy. Nói trắng ra là, nguyên nhân bọn hắn trở thành như vậy? Còn không phải do trưởng bối của bọn hắn dạy cho! Thật đúng là hỗn đản!

“Sao ta có thể coi ngươi là người tàng hình a! Ngươi đẹp như vậy!”. Thiếu gia của thành chủ vẻ mặt *** tà nhìn Long Tại Vũ.

“Tốt lắm”. Long Tại Vũ tà tà cười: “Nếu ngươi có thể thắng ta, ta sẽ cho ngươi xử trí thế nào?”.

“Đây là do ngươi nói!”. Thiếu gia của thành chủ hưng phấn nhìn Long Tại Vũ. Hắn quá coi thường mình, nhìn hắn thân thể gầy yếu như vậy một quyền liền hôn mê đi!

“Đương nhiên!”. Long Tại Vũ hoàn toàn không đem tên ăn chơi trác táng này để vào mắt. Chỉ bằng hắn cũng muốn thắng mình? Thật sự là chê cười. Cho dù là hắn có thể thắng, Hiên Viên Thiên Hành có thể để cho hắn đem mình mang đi? Ha ha chỉ có trời biết!

“Chúng ta bắt đầu đi! Tiểu mỹ nhân ngươi yên tâm ta sẽ không đả thương ngươi!”. Thiếu gia của thành chủ nghĩ sau khi thắng phải đem Long Tại Vũ ngoạn như thế nào? Đẹp như vậy nếu trên người chứa đầy chúc du (vết roi?) nhất định sẽ rất đẹp đi! (SM)

“Vậy cũng phải xem bản lĩnh của ngươi!”. Long Tại Vũ nhìn thấy bộ dáng hắn chỉ biết chuyện hắn đang nghĩ không phải là chuyện tốt! Tên chết tiệt này thật biến thái!

Thiếu gia của thành chủ hắc hắc tà cười. Tiểu mỹ nhân này quá coi thường mình! Cư nhiên binh khí gì cũng không dùng. Mình luyện “Kim chung cháo” cũng không phải là luyện chơi!

“Bắt đầu đi!”. Long Tại Vũ nhìn thấy bộ dáng biến thái của tên thiếu gia kia liền muốn hung hăng đập hắn vài cái! Thật là, Hiên Viên Thiên Hành tuy rằng cũng thực biến thái nhưng so với hắn cũng còn tốt hơn! Ít nhất hắn cũng sẽ không giống người này lộ ra biểu tình ghê tởm như vậy! (t/g: hì hì tiểu Vũ nhi bắt đầu bất tri bất giác lấy ông chồng Hiên Viên Thiên Hành đem ra so sánh!!!)

“Công tử không được a! Võ công của tên kia tốt lắm, ngươi sẽ có hại a!”. Lý đại ca vội vàng ngăn lại. Hắn không muốn nhìn thấy thiếu niên này vì mình cùng cái thôn này mà bị thương.

“Hi. Đại ca, ngươi nghĩ rằng nếu ta không đánh tên ăn chơi trác tán này thì hắn sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Hắn đối Liên Tâm có sắc tâm! Không không thể mặc kệ hắn!”. Long Tại Vũ đối Thanh Trúc nháy mắt ý muốn hắn bảo hộ thôn dân.

“Đến đây!”. Thiếu gia của thành chủ một quyền hướng Long Tại Vũ đánh tới.

“Cũng không tệ lắm a!”. Long Tại Vũ nhìn thấy một quyền uy vũ sinh phong vội vàng né tránh. Xem ra cũng là một cao thủ a!

“Tiểu mỹ nhân, ngươi không muốn phản kháng?”. Thiếu gia của thành chủ thấy Long Tại Vũ bị chính mình “bức” đến liên tục tránh né không khỏi đắc ý. Hắn biết tiểu mỹ nhân này chỉ biết chút công phu mèo quào! (t/g: tiểu Vũ nhi bị người xem thường!)

“Hỗn đản!”. Long Tại Vũ bị tên ăn chơi trác táng này chọc giận, vận đủ công lực một quyền đánh vào bụng hắn.

“A ”. Thiếu gia của thành chủ kêu thảm thiết một tiếng bị Long Tại Vũ đánh bay xa.

“Muốn ngươi xem lão tử!”. Long Tại Vũ đem tên kia dùng sức đánh vài cái. Nhất thời cái mặt nguyên bản mập mạp liền có mấy vết bầm xanh.

“Ô ô ngươi chờ cho ta, cha ta là thành chủ ‘Vũ thành’ “. Thiếu gia của thành chủ mồm miệng không rõ uy hiếp.

“Con mẹ ngươi. Nguyên lai là kẻ nhu nhược lấy cha làm bia chắn a!”. Long Tại Vũ châm biếm một tiếng: “Có bản lĩnh ngươi làm cho ta tin phục a! Nếu ngươi có thể đả bại ta ta sẽ cho ngươi xử trí!”.

“Ngươi ngươi ”. Thiếu gia của thành chủ nhìn thấy bộ dáng Long Tại Vũ một hồi lâu mới mở miệng: “Có phải hay không chỉ cần ta đả bại ngươi, ngươi sẽ thần phục ta?”.

“Đúng!”. Long Tại Vũ nhìn thấy thiếu gia của thành chủ có điểm phản ứng quá lớn. Chẳng lẽ bản tính hắn cũng không quá hư?

“Tên của ngươi? Ta phải biết ai đả bại ta! Cũng muốn biết làm sao có thể tìm được ngươi!”. Thiếu gia của thành chủ vẻ mặt còn thật sự nhìn Long Tại Vũ. Hắn tuy rằng thích mỹ nhân, nhưng tự tôn của hắn không cho phép mình bại bởi một mỹ nhân ngay cả tên cũng không biết!

“”. Long Tại Vũ nhìn thiếu gia của thành chủ một hồi lâu mới mở miệng: “Long Tại Vũ”.

“Ta nhớ kỹ! Năm năm. Năm năm sau ta sẽ đi tìm ngươi”. Thiếu gia của thành chủ kiên định nhìn Long Tại Vũ: “Ngươi là người của nước Tuy Dương?”.

“Không phải! Hiên viên!”. Long Tại Vũ đem thiếu gia của thành chủ buông ra: “Nếu ngươi thật muốn báo thù thì đến “Hoa Tẫn Cốc” tìm ta!

“Ta nhớ kỹ! Ngươi cũng phải nhớ kỹ, năm năm! Năm năm sau ta sẽ đi tìm ngươi để lấy lại tôn nghiêm của ngày hôm nay!”. Thiếu gia của thành chủ đứng dậy, nhìn thôn dân phía sau Long Tại Vũ: “Đây là vàng của các ngươi. Phần lương thực của các ngươi ta sẽ cho người đem đến”.

“Ngươi không phải rất xấu!”. Long Tại Vũ nhìn “cầu thịt” trước mắt đột nhiên cảm thấy được hắn cũng không chán ghét như vậy!

“Ngươi nói đúng rồi!”. Thiếu gia của thành chủ lần thứ hai khôi phục lại bộ dáng ghê tởm trước đó: “Tiểu mỹ nhân, năm năm sau ta nhất định có thể đả bại ngươi!”.

“Mau cút!!!” Long Tại Vũ thần tình hắc tuyến mở miệng.

“Đi. Đem lương thực của bọn họ kéo về, về sau không được đoạt nữa!”. Thiếu gia của thành chủ có thâm ý khác đối với Long Tại Vũ cười cười.

“Khải nhi ngươi đáp ứng tên kia năm năm sau cho hắn tới tìm ngươi!”. Hiên Viên Thiên Hành hé ra gương mặt đen, Khải nhi như thế nào có thể cho tên kia hi vọng như vậy!

“Không có gì a! Hắn tìm không thấy của vào ‘Hoa Tẫn Cốc’ đâu!”. Long Tại Vũ không sao cả nhún nhún vai: “Không cần lo. Nếu ‘Hoa Tẫn Cốc’ dễ dàng bị người tìm được như vậy thì ta nói làm gì?”.

“Ngươi a!”. Hiên Viên Thiên Hành bất đắc dĩ nhu nhu mi: “Vạn nhất tìm được thì sao?”.

“Có Hoa Tề ứng phó thì tốt rồi!”. Long Tại Vũ cười gian một tiếng. Dù sao hết thảy đã có Hoa Tề làm chỗ dựa, không phải chuyện của hắn! (t/g: đáng thương Hoa Tề a! Nguyên lai là bảo mẫu a!)

“Ai ”. Hiên Viên Thiên Hành thở dài. Vạn phần đồng tình với Hoa Tề bị Long Tại Vũ biến thành bảo mẫu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play