“Đương nhiên muốn dẫn hắn đi a!”. Long Tại Vũ đem A Ý khiêng trên vai: “Hắn là bằng hữu của ta ta không thể nhìn hắn ở trong này làm nô bộc cho người khác!”.

“Được rồi ”. Hiên Viên Thiên Hành bất đắc dĩ thở dài. Ngươi cứ như vậy mang nô bộc người ta đi người ta còn không truy ngươi a?

“Đi thôi”. Long Tại Vũ có chút âm trầm tiêu sái đi về phía trước. Hắn không rõ A Ý vì cái gì kêu cái tên yêu hoặc người kia là chủ nhân, nhưng hắn sẽ không để cho bằng hữu của hắn làm nô lệ cho người khác!

“Uy, Hiên Viên tiểu tử, bảo bối của ngươi sẽ không ở sau lưng ngươi trộm người đi?”. Vô cực đạo trưởng vẻ mặt thần bí tiến đến bên người Hiên Viên Thiên Hành.

“Cái gì?”. Hiên Viên Thiên Hành không hiểu nhìn vô cực đạo trưởng: “Ngươi có ý gì?”.

“Không cần giả ngu với ta. Ngươi nghĩ rằng ta không biết không? Được rồi, nói đi. Bảo bối của ngươi thật sự sẽ trộm người sau lưng ngươi chứ?”. Vô cực đạo trưởng hắc hắc cười gian. Hắn lão nhân gia như thế nào lại nhìn không ra quan hệ của hai người!

“Đạo trưởng, ta nghĩ người xuất gia đều là lục căn thanh tịnh!”. Hiên Viên Thiên Hành mắt lé nhìn vô cực đạo trưởng. Ý tứ chính là ngươi một cái đạo sĩ quản chuyện người khác làm gì?

“Ta không phải là hòa thượng ta là đạo sĩ”. Vô cực đạo trưởng thực đứng đắn sữa chữa lời nói cho Hiên Viên Thiên Hành: “Thỉnh không cần đem ta cùng mấy con lừa ngốc không lông kia đặt cùng một chỗ!”.

“Người xuất gia không nhất định là chỉ hòa thượng đi?”. Hiên Viên Thiên Hành nhất thời cảm giác thực vô lực.

“Hì hì. Ngươi không muốn đứa con bảo bối của ngươi cùng người khác quan hệ xác thịt chứ?”. Vô cực đạo trưởng đen tối nhìn Long Tại Vũ phía trước. Cái tên tiểu tử kia bởi vì cái tên yêu kia ở trên người hắn thống khổ nên buông xuống. Còn thương tiếc vì hắn lau đi mồ hôi trên trán.

“Ngươi ”. Hiên Viên Thiên Hành ánh mắt một trận tối tăm. Hắn cư nhiên như vậy quan tâm cái tên yêu quái gọi là A Ý kia. Chưa từng thấy hắn quan tâm ai như vậy chẳng lẽ

“Ta đến ”. Hiên Viên Thiên Hành nghiến răng nghiến lợi đem Long Tại Vũ kéo qua một bên, sau đó giơ lên tay áo của mình vì A Ý lau đi mồ hôi, bất quá động tác rất là thô lỗ.

“Ngươi làm sao vậy?”. Long Tại Vũ nhìn thấy thái độ khác thường của Hiên Viên Thiên Hành rất là khó hiểu, ai đắc tội hắn? Chẳng lẽ là cái tên đạo sĩ kia? (t/g: oa nhi này phản ứng thực trì độn!)

“Không có việc gì”. Hiên Viên Thiên Hành hung hăng trừng mắt nhìn Long Tại Vũ liếc mắt một cái, tiểu tử này thật là không hiểu hay là giả ngu?

“Hì hì đồ đệ thấy được không, đây là ghen a!”. Vô cực đạo trưởng vui vẻ chế giễu.

“Sư phụ ”. Thanh Trúc thần tình hắc tuyến nhìn sư phụ thiếu đạo đức của hắn, lần nữa hỏi mình vì cái gì lúc ấy cảm thấy hắn là một người tốt chính trực?

“Làm sao vậy? Diễn miễn phí không xem là ngốc tử!”. Vô cực đạo trưởng liếc mắt trắng nhìn bổn đồ đệ, hưng trí bừng bừng nhìn hai người một yêu bên kia.

Ai! Thanh Trúc bất đắc dĩ thở dài, sư phụ hắn a!

“Ngươi trước tránh ra”. Long Tại Vũ xem Hiên Viên Thiên Hành đã muốn lau hết mồ hôi còn không có ý muốn rời đi, không khỏi thôi đẩy hắn.

“Ngươi muốn làm gì?”. Hiên Viên Thiên Hành nói.

“Ta muốn nhìn hắn thế nào!”. Long Tại Vũ đem A Ý ly khai: “Ngươi làm cái gì a? Nếu ngươi thích thượng hắn ta không không đồng ý! Hắn chính là bằng hữu tốt nhất của ta, ngươi không cần có chủ ý với hắn!”.

“Ta không có ”. Hiên Viên Thiên Hành trở mình xem thường. Hắn có chủ ý? Là có chủ ý với ngươi a!

“Không có là tốt nhất”. Long Tại Vũ đem võng trên người A Ý cởi bỏ, ở trên người hắn điểm nhẹ vài cái.

“Ngươi làm gì?”. Hiên Viên Thiên Hành nhíu mày nhìn hành động của Long Tại Vũ: “Hắn chính là yêu quái có yêu khí rất mạnh, ngươi cho là điểm huyệt sẽ hữu dụng?”.

“Một hồi ngươi sẽ biết!”. Long Tại Vũ có chút khoái trá ngồi dưới đất. Hắn ở trên người A Ý hạ một đạo cấm chế, hắn thật muốn nhìn cái người được A Ý xưng là “chủ nhân” Rốt cuộc là ai? Hắn lại có tư cách gì làm “chủ nhân” của A Ý?

“Chủ nhân chủ nhân không tốt ”. Mộc Đằng dùng sức vẫy cánh vọt vào một sơn động.

“Làm sao vậy? La to quá!”. Thanh âm chủ nhân có chút táo bạo mở miệng. A Ý đi lâu như vậy như thế nào còn không có trở về? Hiện tại Mộc Đằng đã về ngược lại làm hắn sâu sắc bất an.

“A Ý A Ý bọn bọn họ bắt đi!”. Mộc Đằng thanh âm dần lên cao: “Chủ nhân làm sao bây giờ?”.

“Ngươi đi đi!”. Long Hân Nguyệt ẩn nhẫn sắp bùng nổ tức giận vẫy lui Mộc Đằng. Cư nhiên dám bắt đi A Ý! Bọn họ cư nhiên dám bắt đi A Ý!

“Đến đây!”. Long Tại Vũ che ở trước mặt A Ý, cảm giác rất quen thuộc a! Là ai na?

“Cái gì đến đây?”. Hiên Viên Thiên Hành mờ mịt nhìn ba người như lâm đại trận. Hắn như thế nào không cảm giác được?

“Câm miệng”. Long Tại Vũ gầm nhẹ một tiếng. Hắn có thể cảm giác tên yêu hoặc người này hơi thở rất quen thuộc, nhưng rốt cuộc là ai na?

“Đưa ta A Ý ”. Long Hân Nguyệt trong nháy mắt tới trước mặt mấy người, khi hắn nhìn thấy A Ý nằm trên mặt đất thì hận không thể đem mấy người kia ra lăng trì tàn nhẫn.

“A Ý của ngươi?”. Long Tại Vũ lăng lăng nhìn khuôn mặt quen thuộc trước mắt. Hắn như thế nào ở đây? Còn nói A Ý gì của hắn a? Hắn cùng A Ý khi nào ở cùng một chỗ?

“Đúng!”. Long Hân Nguyệt đang nhìn Long Tại Vũ nhăn lại mi: “Chúng ta biết nhau?”. Cảm giác rất quen thuộc a!

“Ngươi nói na?”. Long Tại Vũ không sợ chết tiêu sái đến bên người Long Hân Nguyệt, vây quanh hắn đi vài vòng rồi mới ê ẩm mở miệng: “Ngươi còn không có trả lời vấn đề của ta na? Vì cái gì A Ý thành của ngươi?”.

“Không phải chuyện của ngươi”. Long Hân Nguyệt hai tay gắt gao cầm, chẳng lẽ hắn sẽ không sợ mình đột nhiên động giết giết hắn?

“Đương nhiên là chuyện của ta!”. Long Tại Vũ đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng: “Ngươi con nó nó cư nhiên làm cho A Ý làm nô bộc của ngươi!”.

“Ta không có ”. Long Hân Nguyệt ý thức phản bác, sau đó giống gặp quỷ giống nhau run rẩy tay phải chỉ vào Long Tại Vũ: “Ngươi ngươi ngươi ”.

“Ta thế nào?”. Long Tại Vũ hung tợn trừng mắt nam nhân trước mắt: “Ngươi con mẹ nó nhưng thật ra nói vì cái gì để A Ý làm nô bộc của ngươi?”.

“Ta không có a!”. Long Hân Nguyệt hoàn toàn nóng nảy, chỉ kém không quỳ xuống thề! Thượng thiên làm chứng hắn thật sự không có để A Ý làm nô bộc của hắn a! Sủng hắn còn không kịp, hắn như thế nào còn dám thương tổn A Ý!

“Không có vì cái gì A Ý nói “chủ nhân” cho mời?”. Long Tại Vũ tiến lên giữ chặt cái lổ tai Long Hân Nguyệt: “Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn!”.

“Ai buông tay a ”. Long Hân Nguyệt khóc thét một tiếng cũng không dám động thủ giãy.

“Ngươi giải thích rõ ràng cho ta ”. Long Tại Vũ như trước không có buông tay.

Hiên Viên Thiên Hành, vô cực đạo trưởng còn có Thanh Trúc hoàn toàn không rõ ràng lắm tình huống trước mắt. Hiện tại là cái tình huống gì? Đại yêu rất mạnh kia bị một nhân loại bắt lấy cái lỗ tai hống?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play