“Cậu, chúng ta phải đi về”. Long Tại Vũ ở ‘Bích Thiên cung’ buồn vài ngày, hiện tại cảm giác mình giống như muốn mốc meo!

“Trở về?”. Mạnh Liệt hơi sửng sốt: “Nơi này không tốt sao?”.

“Không phải không tốt, là rất buồn”. Long Tại Vũ nhàm chán đùa bỡn chủy thủ tinh xảo xanh biếc một phen, là cái ngày hôm qua Mạnh Liệt đưa cho hắn, nói là dấu hiệu của ‘Bích Thiên cung’.

“Được rồi, các ngươi đi thôi. Ta bảo hắc y đưa các ngươi đi ra ngoài”. Mạnh Liệt thở dài: “Ngươi a, có phải luyến tiếc phồn hoa bên ngoài hay không?”.

“Bên ngoài đùa hảo lắm, chờ cậu ra bên ngoài có thể đến ‘Hoa Tẫn cốc’ tìm ta”. Long Tại Vũ hưng phấn mở miệng. Rốt cục có thể đi ra ngoài, hắn đều đã muốn buồn chết.

“Hảo”. Mạnh Liệt mỉm cười: “Hắc y tiến vào”.

“Gia chủ”. Hắc y mặt không chút thay đổi đẩy cửa tiến vào. Hắn không hiểu được, vì cái gì để hắn ở bên người hầu hạ? Chẳng lẽ chanh y không tốt sao? Hiện chanh y đang ở cùng Liên Tâm, vạn nhất hắn đoạt lão bà của mình đi thì làm sao bây giờ?

“Ngươi đem bọn họ tống xuất đi thôi”. Mạnh Liệt khoát tay với hai người: “Đi đi, có thời gian đến nơi này xem ta là tốt rồi”.

“Cậu tái kiến”. Long Tại Vũ nhảy dựng lên ở trên mặt Mạnh Liệt hôn một cái thật vang, khi tới cửa lại đột nhiên quay đầu: “Cậu, bạch y thế nào? Ta vài ngày rồi không thấy hắn!”.

“Hắn?”. Nhắc tới bạch y Mạnh Liệt không khỏi cắn chặt răng nanh: “Tên hỗn đản đó đang ở phía sau diện bích! Đại khái một năm rưỡi mới được ra!”.

“Như vậy a. Cái kia ta đi trước. Cậu tái kiến”. Long Tại Vũ cười gượng một tiếng vội vàng rời đi, hắn không nghĩ tới cậu thật sự phạt bạch y!

“Hiên Viên Thiên Hành Hiên Viên Thiên Hành chúng ta đi thôi”. Long Tại Vũ một đường chạy như điên quay về phòng của hắn cùng Hiên Viên Thiên Hành, hưng phấn lôi kéo Hiên Viên Thiên Hành đi ra ngoài: “Chúng ta sau khi rời khỏi đây ngươi nướng thịt cho ta ăn, ngươi còn nói muốn buông tha cho ngôi vị hoàng đế mang ta đi chu du các nước khác, ngươi có đổi ý không?”.

“Đương nhiên giữ lời a”. Hiên Viên Thiên Hành ôm lấy Long Tại Vũ: “Ngươi là bảo bối ta thật vất vả mới có được ta như thế nào lại lừa ngươi!”.

“Ha hả chúng ta nhanh đi tìm bọn Liên Tâm”. Long Tại Vũ ở trên người Hiên Viên Thiên Hành cọ cọ: “Nhanh lên, ta đều chờ không kịp muốn đi ra ngoài”.

“Không cần tìm chúng ta. Chúng ta đến đây”. Tô Liên Tâm đi theo Vô cực đạo trưởng cùng Thanh Trúc cùng đi tới: “”Vừa rồi Hiên Viên Thiên Hành đã nói ngươi đi tìm cậu ngươi. Ta nghĩ là ngươi muốn ra ngoài đi!”.

“Chẳng lẽ các ngươi không muốn a?”. Long Tại Vũ trở mình trợn trắng mắt: “Ngày hôm qua là ai nói muốn đi?”.

“Được rồi, tiểu quỷ, chúng ta đi thôi. Muốn ở đây trợn mắt sao?”. Vô cực đạo trưởng cũng là vẻ mặt hưng phấn: “Hiên Viên Thiên Hành ngươi không được quên lời hứa với chúng ta a!”.

“Ta là loại người nuốt lời sao?”. Hiên Viên Thiên Hành cười khổ một tiếng, còn không có trở về đã muốn nói “phải trái” với hắn!

“Đi thôi”. Hắc y thở dài mang theo mấy người đi ra ngoài, hắn thật sự không muốn để Liên Tâm ly khai a, ô ô chờ thêm một đoạn thời gian hắn nhất định phải xin gia chủ đi tìm Liên Tâm. Nhưng phải nhanh hơn chanh y!

Bọn họ vượt qua bảy, tám trở ngại rốt cục cũng đi ra ngoài, hắc y cùng chanh y đưa bọn họ đến bên ngoài liền nhìn Tô Liên Tâm không tha.

“Được rồi, các ngươi trở về đi, chúng ta đi!”. Long Tại Vũ hưng phấn thúc giục Hiên Viên Thiên Hành đi nhanh lên.

“Tái kiến”. Tô Liên Tâm khẽ gật đầu với hai người liền đi theo bọn họ bước nhanh ra ngoài.

“Tái kiến!”. Hắc y cùng chanh y cơ hồ là nhìn đến khi không thấy người nào nữa mới quay trở về, ở phía xa mà bắt đầu kêu to: “Gia chủ, chúng ta muốn theo Liên Tâm đi ra ngoài ”.

“Rốt cục đi ra a!”. Long Tại Vũ hít sâu một hơi sôi nổi ở bên người Hiên Viên Thiên Hành.

“Cẩn thận không thì ngã!”. Hiên Viên Thiên Hành sủng ái nhìn Long Tại Vũ, bảo bối của hắn a, về sau sẽ một mực ở bên người hắn đi!

“Sẽ không! Ngươi gặp qua có người ở trên cỏ sẽ ngã sao?”. Bọn người Long Tại Vũ đại khái đã rời khỏi ‘Bích Thiên cung’ hai ngày, nơi hoang dã kia đã không còn nhìn thấy, chỗ bọn họ đang đứng chính là mặt cỏ đặc biệt rộng lớn.

“Nói không chừng a!”. Liên Tâm trêu ghẹo mở miệng: “Ngươi hiện tại là đứa nhỏ thôi, không phát dục hoàn toàn ngã là chuyện bình thường a!”.

“Hừ, không đúng đâu!”. Long Tại Vũ liếc mắt trắng Tô Liên Tâm một cái, nàng lại nói hắn chưa phát dục hoàng toàn!

“Tại vũ, theo ta đi được không?”. Luôn không mở miệng Thanh Trúc đột nhiên lên tiếng.

“Cái gì? Chúng ta không phải vẫn đều cùng một chỗ sao?”. Long Tại Vũ cũng không có đem lời Thanh Trúc nói để ở trong lòng.

“Ta muốn ngươi theo ta quay về Ma giới”. Thanh Trúc dừng lại cước bộ, trên người tản mát ra hơi thở đặt biệt của ma: “Theo ta trở về đi!”.

“Ngươi ngươi ”. Long Tại Vũ thân thể cứng đờ, rất nhanh xoay người hoảng sợ trừng mắt “Thanh Trúc”: “Ngươi ngươi là Ma Tuyệt ”.

“Đúng. Thanh Trúc đã sớm chết! Ta chỉ là mượn thân thể hắn mà thôi!”. Mặt Ma Tuyệt cũng bắt đầu biến hóa: “Nếu không phải ma lực của ta vẫn không khôi phục, căn bản không cần phải giả thành Thanh Trúc! Vũ, một kích kia ngươi ngươi thật sự rất nặng a!”.

“Ma Tuyệt!”. Long Tại Vũ hung hăng nhìn Ma Tuyệt: “Ngươi vì cái gì vì cái gì ”.

“Ta muốn tốt cho ngươi thôi! Cho dù ta không có được người khác cũng đừng nghĩ tới! Ta không nghĩ tới ngươi cư nhiên lại dùng cấm chú, thì ‘thản nhiên’ trong cơ thể sẽ mất đi tác dụng! Bất quá hiện tại cho dù không có ‘thản nhiên’ ta cũng không sợ! Các ngươi, không phải đối thủ của ta!”. Ma Tuyệt như điên cuồng thúc dục ma lực trong cơ thể, không trung đã muốn biến thành màu đen.

“Đứng phía sau ta”. Long Tại Vũ tiến lên vài bước: “Ngươi không cần khó xử bọn họ, ta đánh với ngươi!”.

“Không muốn ta giết bọn họ, nhất là Hiên Viên Thiên Hành”. Ma Tuyệt cười có chút tàn nhẫn: “Là hắn có được ngươi! Ta muốn giết hắn! Vì cái gì người đầu tiên có được thân thể ngươi không phải là ta? Vì cái gì?”.

“Ngươi điên rồi! Điên rồi!”. Long Tại Vũ biến ảo thành long thể, dùng long vĩ (đuôi rồng)đem bọn họ đến nơi an toàn, hắn quay người hướng Ma Tuyệt phóng đi, hắn biết, Ma Tuyệt sẽ không bỏ qua cho bọn họ, ít nhất hắn muốn cho bốn người bọn họ an toàn!

“Muốn để bọn hắn chạy sao? Vũ, ngươi quá ngây thơ rồi!”. Ma Tuyệt không chút nào cố sức ngăn cản công kích của Long Tại Vũ, thân thể hiện tại của Long Tại Vũ đối với hắn chỉ như một con kiến, nhưng hắn vẫn sử dụng hai tay để chặn chân của Long Tại Vũ.

“Còn không mau đi”. Long Tại Vũ đối với bọn họ nổi giận gầm lên một tiếng: “Ta ngăn hắn không được bao lâu! Các ngươi đi mau a!”.

“Không! Ta không đi!”. Hiên Viên Thiên Hành cắn răng nhìn Ma Tuyệt triền một chỗ cùng Long Tại Vũ, hắn thực là vô dụng, nhưng hắn sẽ không bỏ Long Tại Vũ mà đi, cho dù là chết hắn cũng sẽ không rời đi!

“Muốn để bọn họ đi? Không cần nằm mơ! Ngươi xem đó là cái gì”. Ma Tuyệt cuồng tiếu vài tiếng nhìn phía sau Hiên Viên Thiên Hành làm một cái thủ thế, nhất thời từ bốn phương tám hướng tràn ra không ít Hắc y nhân.

“Các ngươi cẩn thận”. Long Tại Vũ phân tâm nhìn lại, đúng lúc này Ma Tuyệt bắt lấy cơ hội đem thân thể khổng lồ của Long Tại Vũ quăng ra xa: “Hiện tại ngươi còn có tâm tình đi quản người khác? Trước hết lo cho chính ngươi đi! Nhưng ta sẽ không giết ngươi!”.

“Hỗn đản”. Long Tại Vũ gầm lên một tiếng cấp tốc hướng chỗ Hiên Viên Thiên Hành phóng tới, cho dù không thể cứu bọn họ nhưng ít nhất cũng có thể giết được mấy người.

“Đối thủ của ngươi là ta”. Ma Tuyệt vẻ mặt cười tà xuất hiện ở trước mặt Long Tại Vũ: “Như thế nào đau lòng tình nhân của ngươi? Bất quá ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không giết hắn. Ta muốn chậm rãi tra tấn hắn!”.

“Ta giết ngươi!”. Mắt rồng nhiễm một màu đỏ rực, long trảo ra sức hướng Ma Tuyệt chộp tới.

“Vô dụng thôi”. “Ma Tuyệt chợt lóe liền ở phía sau lưng Long Tại Vũ, hai tay bắt lấy sừng của hắn.

“Khải nhi ”. Hiên Viên Thiên Hành cùng Vô cực đạo trưởng hai người đem Tô Liên Tâm hộ ở sau người, khi Hiên Viên Thiên Hành nhìn thấy Ma Tuyệt bắt lấy sừng của Long Tại Vũ thì hướng bọn họ rống giận.

“Bày trận”. Ma Tuyệt ngăn chặn Long Tại Vũ giãy dụa, đem hơi thở của ma hoàn toàn bao trùm thân thượng khổng lồ của Long Tại Vũ.

“Ngô ”. Long Tại Vũ đau hô một tiếng, hắn có thể cảm giác được hơi thở của Ma Tuyệt giống như có sinh mệnh không ngừng xâm nhập thân thể hắn, không khỏi dùng sức đem thân thể thu nhỏ lại, dần dần biến thành hài đồng bảy tám tuổi.

“Vũ, rất thống khổ sao?”. Ma Tuyệt hiện tại bắt lấy hai tay Long Tại Vũ, gắt gao giam cầm hắn vào trong ngực: “Không phải sợ, ta chỉ là muốn biến ngươi thành long ma thôi, như vậy cho dù là phụ thân của ngươi cũng không có năng lực giúp ngươi khôi phục. Còn tộc nhân của ngươi, bọn họ sẽ không cho phép có một đồng loại bị ma hóa! Đến lúc đó ngươi chỉ có thể ở trong lòng ngực của ta, như vậy ngươi sẽ hoàn toàn thuộc về ta!”.

“Kẻ điên ”. Trên người Long Tại Vũ đau đớn không ngừng ra mồ hôi lạnh,Ma Tuyệt không có lừa hắn, hắn thật sự sẽ như vậy, chỉ cần hắn bị ma hóa cho dù là lực lượng của toàn bộ long tộc cũng không thể giúp hắn trở về nguyên dạng! Thật không cam tâm a!

“Buông hắn ra!”. Hiên Viên Thiên Hành phóng nhanh đến chỗ Ma Tuyệt, toàn bộ Hắc y nhân ngăn cản hắn đề bị hắn dùng thần hỏa đốt cháy.

“Còn chưa khởi động sao?”. Ma Tuyệt nhíu mày nhìn Hiên Viên Thiên Hành càng ngày càng tiếp cận, đem một cỗ ma khí ngầm đưa vào.

“Hiên Viên Thiên Hành cẩn thận một chút”. Vô cực đạo trưởng dựa vào ” Thần binh phù chú” mở đường cùng Tô Liên Tâm vọt tới bên người Hiên Viên Thiên Hành, vì hắn ngăn cản Hắc y nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play