Một tuần sau nhịp sống của mọi người bắt đầu trở lại bình thường. Kỳ Tuyết cùng mọi người trở lại thành phố A. Trước sự xuất hiện của Vũ Trác Nghiên, người mất tích bí ẩn mấy tháng nay đã làm cho đám phóng viên nháo nhào lên muốn tìm tin tức. Hơn nữa lần này không biết ai đã lộ tin tức cô cùng những người khác cũng ngồi trên phi cơ cùng Vũ Trác Nghiên. Vì vậy vừa xuống máy bay bọn cô đã phải đối diện với cảnh tượng dòng người hùng hậu đang đứng đợi họ. Cô cười gượng mấy cái nhìn sang Vũ Trác Nghiên."Vũ đại thần, cảnh tượng này so với nhiều năm trước anh được nữ nhân theo đuổi thật giống nhau. Anh quả thực đào hoa đấy."

Vũ Trác Nghiên lườm nguýt cô một cái. Anh đang đỡ Lạc Vũ Anh cẩn thận đi từng bước nhưng không ngờ lại bị Kỳ Tuyết đổ dầu hỏa đốt nhà anh. Nha đầu này quả thực quá thù dai.

"Ông xã...khi xưa anh cũng thật đào hoa đi."Lạc Vũ Anh vũ anh mỉm cười ngọt ngào với Vũ Trác Nghiên, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại làm người khác phải rùng mình.

Phụ nữ có bầu như biến thành cọp cái chính hiệu, ghen tuông rất dữ dội vì vậy lần này Kỳ Tuyết vô cùng khả dạ khi thấy Vũ Trác Nghiên gặp họa.Tới Lục Hàn và Thiên Dực cùng Tiểu Lãnh nhìn cô cũng sợ hãi mà lắc đầu. Nữ nhân thù dai và khi trả thù quả thực rất ác độc. Lần này quay về thành phố A không có sự xuất hiện của cha mẹ cô và Kỳ Nghiên nếu không họ chắc cũng không nhận ra đứa con gái, em gái bảo bối đáng yêu năm nào của họ.

Cũng may vị cứu tinh của bọn cô cũng xuất hiện. Tiêu Thành cùng một dàn bảo vệ tiến vào bên trong sân bay. Sau đó rất nhanh dọn được đám phóng viên cùng Fans hâm mộ sang một bên để có đường cho bọn cô rời ra ngoài. Quả nhiên không hổ danh là vị thư kí có giá trị cao trong giới tài chính lúc nào cũng giải quyết mọi việc vô cùng nhanh nhẹn.

"Tiêu Thành, anh càng ngày càng làm người chủ như em ngưỡng mộ." Kỳ Tuyết nhìn lướt qua bản báo cáo tài chính mấy tháng này của Kỳ Liên trong tay mà vô cùng hài lòng với hiệu quả công việc của Tiêu Thành. Trong mấy tháng không có cô ở công ty mọi chuyện vẫn xảy ra nhịp nhàng, giá cổ phiếu vẫn tăng lên mà không hề giảm. Nếu không phải việc cô xuất hiện trong vụ xả súng xuất hiện trên nhiều mặt báo thì cô tin không ai nghĩ Kỳ Liên trong mấy tháng này hoàn toàn không có chủ.

Mấy năm qua toàn nhờ Tiêu Thành giúp cô mọi việc. Học hỏi kinh doanh bắt đầu có những toan tính cũng đều nhờ anh dạy cho cô. Chỉ tiếc một người thầy tốt như vậy lại có đứa học trò ngốc nghếch, mù tịt về tài chính thương trường như cô nên đành phải chuyển sang chuyên ngành thời trang. Tuy nói ở tổng công ty Trust cô cũng có danh phó chủ tịch nhưng mọi vấn đề tài chính đều do Tiêu Thành giải quyết còn cô chỉ tham gia góp ý hoặc những vấn đề liên quan tới thời trang. Việc này cũng như vậy duy trì khi tiếp nhận chi nhánh ở thành phố A - Kỳ Liên. Không phải Kỳ Tuyết không thể giải quyết những vấn đề lớn liên quan tài chính mà do cô thiếu quyết đoán, quán nhân từ không có dáng vẻ của một thương nhân. Cả Kỳ Gia ai cũng biết chuyện này nên với việc Tiêu Thành giúp cô mọi chuyện cũng mắt nhắm mắt mở ngầm đồng ý.

Giá trị thương mại của Tiêu Thành trước khi đầu quân cho cô đã lớn rồi sau khi đầu quân thì giá trị càng nâng cao. Một năm số công ty gửi lời mời tới ngỏ ý muốn mời anh tới công ty họ nhiều vô số kể. Người chấp nhận chia cổ phần cho anh, cho anh chức vụ cao xong luôn bị anh từ chối. Thành ra giới tài chính luôn coi Tiêu Thành chính là chàng kị sĩ bảo vệ nàng công chúa trở thành nữ hoàng là cô. Nhiều lần cô cũng thắc mắc mà hỏi anh tại sao không chuyển công ty đều bị anh nhìn liếc qua một cái vô cảm xúc rồi không thèm quan tâm. Con người này của Tiêu Thành quả thực rất kì lạ.

"Biết vậy lần sau đừng có tùy mà bỏ đi."Tiểu Thành vẫn cúi đầu xem tài liệu trong máy tính bảng. Mấy tháng qua anh bận tối mặt tối mũi rồi còn phải lo lắng cho vị nữ vương này xem sức khỏe có sao không. Chẳng hiểu nữ vương của anh không có gì làm sao lại đi xem lễ hội hoa rồi gặp vụ xả súng gây chấn động Châu Á và toàn cầu ấy. Nhớ lại những ngày tháng phải xử lý bao công việc, anh thật nghi ngờ khi trước bản thân có bị điên không mà chịu làm dưới trướng vị bà chủ tính tình thất thường này.

Kỳ Tuyết nghe trong giọng nói cũng thấy Tiêu Thành đang khó chịu nên liền im lặng. Cô biết mỗi lần đại thần tức giận đều không có gì an toàn nên tốt nhất cứ im lặng là trên hết. Nếu chọc anh tức giận bỏ đi công ty khác thì chắc chắn cuộc sống sau này của cô chết sớm vì công việc.

Tiểu Lãnh dựa người vào Kỳ Tuyết nghỉ ngơi nhưng vẫn không nhịn được mà mỉm cười cảm thán. Chắc có lẽ chỉ có mỗi mẫu thân đại nhân của cậu mới có thể khiến cho Tiêu Thúc Thúc chịu đầu quân nhưng cũng lại chỉ có Tiêu Thúc Thúc mới làm mẹ cậu lúc nào cũng nghe lời. Chỉ không hiểu sao người nam nhân Tiêu Thành này thân phận quá bí ẩn. Tới bác hai cậu - Kỳ Nghiên dù đã điều tra nhưng cũng không ra. Bác cậu cũng vì điều đấy mà dù đồng ý cho Tiêu Thúc Thúc giúp mẹ cậu đồng thời kêu cậu xem chừng xem thúc ấy có điều gì ẩn khác không. Chỉ là nhiều năm qua Tiêu Thành vẫn như cũ chẳng có hành động khác thường, chú tâm vào công việc không có một tin ngoài lề.

"Tiêu Thúc Thúc, con đói." Tiểu Lãnh nhổm dậy kéo kéo tay của Tiêu Thành đang ngồi phía trước. Giọng nói nũng nịu của trẻ con.

"Được rồi, để thúc lấy cho con."Tiêu Thành dùng cái tay vừa bị Tiểu Lãnh kéo kéo đưa lên xoa đầu cậu rồi như thói quen lấy một gói bánh và hộp sữa hương socola cho Tiểu Lãnh. Sau đó anh lại tiếp tục công việc của mình.

Tiểu Lãnh có đồ ăn liền dựa vào người mẹ cậu bắt đầu thưởng thức. Thật ra với cậu Tiêu Thành thúc thúc dù sao cũng là tốt nhất. Vì thúc ấy không yêu mẹ cậu nên sẽ không trở thành cha của cậu. Hơn nữa thúc ấy lại luôn bảo vệ lo lắng cho mẹ cậu, đó mới là thứ càng quan trọng hơn.

Lúc tới công ty, chưa bước xuống xe đã thấy trước cửa công ty đã có một đám đông đứng đó. Có phóng viên, nhân viên công ty,... Và cả mẹ con Kiều Ngân Anh. Gương mặt đang vui vẻ của Kỳ Tuyết trầm lại, cô tĩnh lặng nhìn cảnh tượng bên ngoài.

Tiêu Thành nhìn cảnh tượng trước công ty sau đó lại nhìn cô qua gương chiếu hậu liền lấy điện thoại ra gọi cho ai đó. Chỉ trong cả cuộc hội thoại Tiêu Thành chỉ ừ một tiếng rồi tắt máy. Sau đó anh quay lại đối diện mẹ con Kỳ Tuyết."Kiều Ngân Anh gọi phóng viên tới. Cô ta cũng công khai chuyện bản thân là con riêng của bác Kỳ."

Hai tay của Kỳ Tuyết bất giác nắm chặt lại, cả người run lên từng hồi. Cô vạn nhất cũng không ngờ nữ nhân này thật sự có thể làm chuyện như vậy. Tới cả thân phận con riêng cũng dám công bố ra ngoài. Đã vậy còn tới làm loạn trước công ty.

Tiêu Thành có thể nhận ra sự tức giận của cô đang dâng cao liền ra hiệu cho Tiểu Lãnh xoa dịu mẹ cậu trước.Tiểu Lãnh bắt được tín hiệu của Tiêu Thành liền lấy một miếng bánh đưa cho mẹ cậu." Mummy, bánh ngon ăn vào liền nguôi giận. Bác hai nói nếu gặp phải con chó nên lờ nó đi vì nó không hiểu tiếng người nên không được quan tâm nó."

Khóe miệng của Kỳ Tuyết giật giật. Con trai à, con ví người ta với chó sau đó lại đổ cho bác hai con dạy con không sợ ở nửa vòng trái đất kia bác hai con đang có dự cảm bất an sao.

Kỳ Nghiên đang ở bên Mỹ, anh vừa hoàn thành xong công việc thì." Hắt xì...!" Lòng anh thầm nghĩ rốt cuộc là kẻ nào đang nói xấu anh vậy.

Cô xoa đầu con trai bảo bối của mình. Nhưng lời nó nói hoàn toàn không sai. Đã là thứ không đáng để tâm thì không cần quan tâm. Cô mở cửa xe dắt tay Tiểu Lãnh đi xuống. Tiêu Thành cũng xuống xe theo. Đám phóng viên với sự xuất hiện của cô liền nhanh chóng đi tới hỏi tin tức.

"Kỳ Tổng, chuyện cô Kiều nói bản thân là con riêng của cha cô là đúng hay sai vậy?"

"Kỳ Tổng, cô có phải vì lý do cô Kiều là con riêng nên cố chèn ép cô ấy để không cho cô Kiều có quyền nhận thừa kế?"

"Kỳ Tổng,..."

Tiêu Thành rất nhanh đi lên phía trước cản đám phóng viên, cũng ra hiệu cho bảo vệ tới tạo thành hàng rào. Kỳ Tuyết cầm tay Tiểu Lãnh đứng phía sau Tiêu Thành tâm trạng bắt đầu bình tĩnh lại. Khóe miệng nhếch lên chậm rãi lên tiếng."Tôi hoàn toàn không phủ nhận vấn đề con hoang này. Nhưng các vị có thể thấy, cô ta họ Kiều không phải Kỳ nên với quyền thừa kế của Kỳ Gia hoàn toàn không có liên quan. Còn nữa, nếu các vị tìm hiểu thì cha tôi từng tuyên bố toàn bộ tài sản sẽ giao lại cho anh hai tôi. Người hiện đang là chủ tịch của tổng công ty Trust. Vì vậy tôi không cần sợ cô Kiều đây ảnh hưởng tới quyền thừa kế của tôi."

Cô mỉm cười nhìn về phía Kiều Ngân Anh và Thiên Ngân Châu." Hơn nữa, anh hai cũng là anh của tôi. Nếu các vị ký giả nghĩ anh hai tôi sẽ quan tâm với đứa con hoang này của cha tôi thì hơi khó rồi."

Đám phóng viên im lặng nhìn về phía Kiều Ngân Anh xem phản ứng của cô ta. Thì khá bất ngờ hai mẹ con Kiều Ngân Anh chạy tới trước mặt cô quỳ xuống. Kiều Ngân Anh nắm lấy tay cô."Kỳ Tuyết, mình biết mẹ mình có lỗi với gia đình cậu nhưng xin cậu cho mình cơ hội. Mình hứa, mình hứa sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt ba nữa. Mình cầu xin cậu."

Thiên Ngân Châu cũng theo sau mẹ của nó, một đứa nhóc hơn Tiểu Lãnh hai tuổi lại quỳ xuống, hai mắt đỏ ửng bám chặt tay cô."Con sẽ không nhận ông ngoại, con hứa với bác mà. Con xin bác đừng đuổi việc mẹ con."

Kỳ Tuyết lắc đầu nhìn Thiên Ngân Châu. Ban nãy cô thấy mẹ nó cấu nhẹ vào chân nó ra hiệu, rõ ràng một đứa trẻ thông minh lại có người mẹ quá tệ.

Mọi chuyện sẽ không có gì nếu Kiều Ngân Anh không bất ngờ dập đầu xuống đất."Mình biết mình là con riêng không có quyền nhưng Tiểu Lãnh cũng là con riêng. Mình tin cậu cũng hiểu được phần nào."

Đáy mắt của Kỳ Tuyết ửng đỏ lên, cô dứt tay đang nắm tay Tiểu Lãnh ra chậm rãi gỡ tay của mẹ con Kiều Ngân Anh đang bám vào tay còn lại của cô kia. Cơn giận của cô đã tới đỉnh điểm, trên đời này thứ là điểm tối kị lớn nhất của cô chính là Tiểu Lãnh. Vậy mà cô ta dám nói nó là con hoang.

Tiểu Thành biết cô đã tức giận tới đỉnh điểm nên liền kéo theo cô và Tiểu Lãnh đi vào trong công ty theo đoạn đường mà được bảo vệ dọn sẵn. Anh cũng không quen cười nhạt nhìn về phía đám phóng viên, giọng lạnh nhạt." Tôi tin các vị nên biết đoạn nào không nên xuất hiện trên các trang báo."

Rõ ràng đây là một lời uy hiếp từ anh. Nhưng nó hoàn toàn có tác dụng vì ai không biết khi trước cũng có người đưa tin sai về nhà thiết kế Lisa sau đó vị thư ký huyền thoại của cô ấy là Tiêu Thành cũng đã lên tiếng trên mạng xã hội với hai từ "phiền xóa". Nhà báo kia lại không xóa mà còn ngang nhiên khiêu chiến viết thêm những bài báo sai sự thực khác. Chỉ biết một tuần sau những bài báo đó biến mất cùng nhà báo kia. Tòa soạn nơi nhà báo kia làm việc cũng có sự thay đổi nhân sự lớn. Từ đó danh tiếng về vị thứ ký huyền thoại với quan hệ rộng lớn luôn là câu chuyện lưu truyền trong giới tài chính.

_____Lời tác giả_____

A Diệp: Mấy ngày liền không đăng theo lịch là do Wattpad có vấn đề tự nhiên những bản thảo đều biến mất. Khi kết nối lại bị mất hoặc lỗi nên trì hoãn nhiều ngày. Thành thật xin lỗi các Fans. Đồng thời sau sự việc này do bản thảo bị mất nên một tuần đành phải rời thành đăng 2 chương thôi. Sẽ đăng vào thứ 4 và chủ nhật. Nhưng riêng tuần này sẽ đăng vào hôm nay và chủ nhật.

Thành thật xin lỗi mọi người!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play