“Phù ——”

“Bánh chay à, rốt cuộc cậu cũng cười với tui rồi, hì hì......”

“Hứ!”

“Bánh chay ơi, cậu xem chúng ta hôm nay mặc vậy giống đồ tình nhân ha?”

“Bánh chưng thịt! Tui lúc trước bị gì mà lại đi thích một người bệnh hoạn như cậu!”

“Ớ? Tui hiện tại cos chính là đồ khốn nạn, không phải bệnh hoạn a......”

“Được lắm... Đừng giả ngu nữa, cậu chuẩn bị tinh thần cuốn mền cuốn gối ngủ dưới sàn một tháng đi!”

“Oa! Không nên a! Bánh chay không nên a!”

“Còn không mau gở tờ giấy kia xuống, muốn tui xé rách quần áo cậu luôn à?!”

“Cái gì?! Quần áo này là do bánh chay tặng tui mà?!”

“Hừ!”

“Bánh chay ơi, năm mới vui vẻ, tui yêu cậu lắm ~~!”

“Tốt, lát nữa tui tặng cậu năm mươi cái bánh chưng chay, cậu cứ chậm rãi yêu thương tụi nó!”

“Nhưng mà bánh chưng chay ăn nhiều khó tiêu lắm nha, chính là tui thích ăn Nghiêm Tô kìa......”

“Cút!”

Hoàn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play