Nhưng ngay lúc hắn vừa quay đầu chuẩn bị đi ra bên ngoài thì đã thấy một mười mấy người đang thập thò trước cửa phòng bếp nhìn vào trong. Những ánh mắt kia khi nhìn thấy hắn đang bưng một cái nồi trên tay thì tỏ ra không dám tin tưởng, cả đám đều trợn tròn mắt mà nhìn, cứ như nhìn thấy sinh vật lạ vậy.

" Nhìn cái gì mà nhìn, đi làm việc của mình đi." Bị ánh mắt của nhiều người chú ý tới như vậy thì hắn cảm thấy một chút khó chịu. Vì vậy hắn liền đuổi đám người này đi làm việc.

Nghe hắn quát thì đám nữ nhân kia lúc này mới giật mình, cả đám vâng vâng,dạ dạ mấy tiếng rồi nhanh chóng chạy đi mất. Thoáng cái nơi đây lại chỉ còn một mình hắn.

Khẽ nhếch miệng cười tà, hắn lúc này lại tiếp tục đi lên trên phòng của Nhạn Tuyết. Nhưng khi hắn vừa tới trước cửa phòng thì lại thoáng kinh ngạc, trong phòng lúc này lại có thêm không ít người. Có người hắn quen có người hắn không quen.

Người mà hắn quen trong đám người mới tới này thì có Tôn Khánh Nguyên,Mộng Hồng Trần, Cửu Công Chúa, Thanh Nhã, Khổ Đức Nạp còn hai người khác thì hắn không biết, hai người kia cũng đều là nữ nhân độ tuổi cũng cỡ như Nhạn Tuyết.

Những người kia lúc này đang nói chuyện với nhau có vẻ vô cùng vui vẻ, ngay cả Tôn Khánh Nguyên lúc này cũng đang nói chuyện cùng mọi người, mà phản ứng của Nhạn Tuyết khi nhìn thấy Tôn Khánh Nguyên thì cũng không có gay gắt như lúc trước, cũng không biết là đã xảy ra việc gì mà thái độ của nàng biến hóa nhiều tới vậy.

Hắn vừa tới trước cửa phòng thì những người khác đều nhìn lại, ngay khi thấy hắn thì những người trong phòng phản ứng có chút khác nhau, riêng mấy người Khổ Đức Nạp,Thanh Nhã, Cửu Công Chúa, Mộng Hồng Trần khi thấy hắn thì thần sắc cả đám có chút khẩn trương. Còn vì sao bọn họ khẩn trương thì không cần nói cũng rõ rồi.

Sau khi nhìn lướt qua những người trong phòng hắn khẽ cười nói:

" Mọi người tới thăm Tiểu Tuyết sao, vậy người làm ca ca như ta thay mặt Tiểu Tuyết cám ơn mọi người nhé. "

Sau đó hắn lại nhìn qua Long Linh Nhi nói:

" Ngốc Bánh Bao qua đây ta nhờ chút việc nào."

Long Linh Nhi lúc này đi lại gần tò mò hỏi:

" Có việc gì sao? "

Có lẽ là đã tiếp xúc với Xuân Đức thời gian rất dài, cũng hiểu được tính cách của hắn phần nào nên Long Linh Nhi khi tiếp xúc với hắn thì không có nhiều câu nệ, nàng ta rất tự nhiên lúc nói chuyện với hắn, nhìn không ra điểm gì nàng là bị người dùng độc khống chế.

Đưa cái nồi cháo mới nấu xong cho Long Linh Nhi, hắn dặn:

" Đồ ăn sáng chuẩn bị cho Tiểu Tuyết, tí nữa ngươi thay ta cho con bé ăn."

Nhìn lên mọi người hắn cười nói:

" Mọi người ở lại nói chuyện vui vẻ, ta về phòng trước."

Nói xong hắn liền xoay người đi ra khỏi cửa, đi về phòng của mình. Hắn cũng là một người không thích chỗ đông người nên mới nhanh chóng rời đi như vậy, nếu mà trong phòng chỉ có 2-3 người thì hắn có lẽ là đã ở lại.

Phòng của hắn cũng ngay cạnh phòng của Nhạn Tuyết nên chỉ cần vài chục bước chân là đã quay về phòng của hắn, sau khi đóng cửa lại mở ra trận pháp phòng ngự thì hắn liền bắt đầu vào công việc của mình.

......

Phòng của Nhạn Tuyết.

Xuân Đức đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, đa phần người ở trong phòng còn chưa có kịp lên tiếng chào lại hắn thì hắn đã rời đi.

Lúc này đây hai người Chí Vô Song cùng Cửu Công Chúa đồng thời đến bên cạnh Long Linh Nhi, tò mò nhìn xem cái nồi mà Long Linh Nhi đang bưng ở trên tay.

" Mở ra xem được không? " Chỉ Vô Song tò mò nói.

Long Linh Nhi lắc đầu nói:

" Cái này dành cho Tiểu Tuyết mà, có hỏi thì cũng nên hỏi ý kiến của Tiểu Tuyết trước đã."

Ngay lập tức ánh mắt hai người Chí Vô Song cùng Cửu Công Chúa đều hướng về phía Nhạn Tuyết đang nằm trên giường, ánh mắt của hai người mang theo một tia chờ đợi. Nhạn Tuyết thấy vậy thì nhẹ cười nói:

" Có gì đâu mà mọi người lại có biểu hiện quá lên như vậy, chỉ là một chút đồ ăn sáng do ca ca của ta làm thôi mà, huynh ấy làm ra đồ ăn còn không biết có ăn được không nữa. Mọi người thích thì cứ mở ra nhìn xem, ta cũng muốn xem huynh ấy là nấu thứ gì."

Được Nhạn Tuyết cho phép thì Tiểu Ma Nữ(Cữu Công Chúa) ngay lập tức mở nắp cái nồi mà Long Linh Nhi đang bưng ra. Ngay lập tức từ bên trong chiếc nồi nhỏ kia tản ra mùi hương thơm phức, cùng với đó là linh áp như có như không từ bên trong tản ra.

Ngửi được mùi thơm kia thì mọi người trong phòng đều không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng, lúc này đây Khổ Đức Nạp hít hà mấy lần thì thần sắc thoáng cái thay đổi.

" Làm sao ta cảm thấy mùi vị này có chút quen thuộc nhỉ, hình như trước kia lâu lắm rồi ta cũng có từng bắt gặp mùi này rồi thì phải." Hắn lúc này có chút nhớ lại cái gì đó nhưng nhớ mãi chẳng ra là bản thân đã gặp thứ mùi vị này ở nơi nào.

Những người khác tuy không giống Khổ Đức Nạp như vậy quen thuộc nhưng chỉ dựa vào mùi vị cùng tiên lực đang cuộn trào tuôn ra từ bên trong chiếc nồi kia thì mọi người cũng có thể khẳng định được thứ chào này được nấu từ vật liệu vô cùng trân quý.

Lúc này đây Long Linh Nhi đi tới bên cạnh giường của Nhạn Tuyết đặt nồi cháo xuống cười nói:

" Hì hì, Tiểu Tuyết chúng ta là tỷ muội tốt phải không nào? "

Nhìn bộ dạng này của Long Linh Nhi thì Nhạn Tuyết liền biết là cô nàng này chuẩn bị muốn nói cái gì rồi. Nàng khẽ lườm Long Linh Nhi một cái rồi nói:

" Bạn cũng muốn thử tài nghệ của ca ca mình sao? ""

Long Linh Nhi nghe vậy thì ngay lập tức cười hì hì gật đầu, Nhạn Tuyết lúc này cũng mỉm cười nàng nhìn qua những người còn lại trong phòng nói:

" Mọi người có muốn cùng thử đồ ăn mà ca ca của ta làm ra không? "

Sau khi nghe Nhạn Tuyết hỏi thì hai cô gái mà Xuân Đức không có nhận biết lúc này đồng thời lắc đầu nói:

" Hai người bọn muội bây giờ đều có việc gấp phải làm hẹn khi khác vậy. Tuyết tỷ cố gắng dưỡng thương nhanh chóng khỏi bệnh nhé."

Nói xong thì hai cô gái kia liền đứng dậy nói lời từ biệt cùng với mọi người, những người khác thì cũng nói vài lời khách sáo với 2 người, sau đó liền tạm biệt hai người rồi.

Sau khi hai cô gái kia rời đi thì bầu không khí ở trong phòng thoáng cái khác xa lúc trước, lúc này đây mọi người hình như có vẻ thoải mái hơn với nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play