Nơi đây ngoại trừ đàn ma sói với số lượng vài ngàn ức ra thì chính là tử linh sinh vật. Dày đặc bất tử sinh vật, ở trên mặt đất quá nhiều dẫn tới không có chỗ đứng bọn nó phải bay lên trời. Mấy ngàn năm với lượng tài nguyên gần như bất tất, Bóng Ảnh đã cho ra đời đội quân vong linh lớn nhất của Ác Ma Điện từ trước đến nay.
Khi Xuân Đức đi xuống tầng ba nhìn thấy cảnh này thì vô cùng hài lòng, kiểm tra một chút thì hắn phát hiện đám tử linh sinh vật này đẳng cấp thấp nhất là Tinh Quân Cảnh còn cao nhất thì chưa rõ nữa nhưng cũng sẽ không cao hơn Thần Quân Cảnh hậu kì.
Đi tới bên cạnh Bóng Ảnh, Xuân Đức nói:
" Như vậy được rồi. Thằng em tranh thủ thời gian khôi phục lại đi, không qua bao lâu thì lại phải cần sự giúp đỡ của chú em nữa đấy."
" Hiểu rồi, lão đại."--- Bóng Ảnh ứng một tiếng rồi lại biến thành một cái bóng đen quay về với Xuân Đức.
Tiếp theo Xuân Đức ước lượng số lượng tử linh sinh vật nơi đây một cái, sau khi tính toán sơ lược số lượng thì Xuân Đức cũng cảm thấy đau bi. Nhiều như thế này muốn dùng một lần vận chuyển ra bên ngoài một lần là không thể nào, ít nhất cũng phải mất thêm 1 tháng không chừng.
Không còn gì để bận tâm nữa, cái gì muốn nhìn thấy cũng đã thấy rồi Xuân Đức liền tiến lên tầng hai. Đi thăm mấy đứa em cùng mấy con sủng vật của mình.
Không qua bao lâu hắn đã xuất hiện ở không gian vong linh tầng 2.
Vừa đến nơi thì đã thấy cả bốn đứa đang tu luyện cả. Còn mấy con sủng thú thì đang đùa giỡn với nhau ở mấy bụi hoa gần đó. Nhìn thấy tiểu Thất đã không việc gì Xuân Đức lúc này cũng không có lại gần mà lặng lẽ rời đi.
***
Tổng bộ Ác Ma Điện.
Tại Ác Ma Tháp tầng 99 bên trong một căn phòng, thân ảnh của Xuân Đức từ từ hiện ra. Căn phòng tuy có phần đơn sơ nhưng vẫn rất sạch sẽ, cũng không phải ai quét dọn gì cả mà là do trận pháp trong phòng hoạt động mà thôi.
Vừa đi ra ngoài Xuân Đức người đầu tiên tìm đến chính là Đại Bạch, ở gần ngàn năm trước Đại bạch được Vô Địch giúp cho khôi phục hoàn toàn, tạo nghệ về trận pháp còn cao hơn cả trước kia. Có điều thân thể hắn lúc này đây không phải thân thể lúc ban đầu.
Gọi điện trước cho Đại Bạch một cái biết hắn đang ở nhà kiểm tra sổ sách thì Xuân Đức ngay lập tức ngựa quen đường cũ chạy tới.
Đi tới một ngôi nhà có hình con thỏ, Xuân Đức đẩy cửa đi vào bên trong. Vừa vào trong nhà thì liền nhìn thấy Đại Bạch đang bù đầu với một đống giấy tờ sổ sách.
" Dạo này sao rồi, tốt chứ? "--- Xuân Đức lấy một cái ghế ngồi xuống nhìn Đại Bạch cười hỏi.
Đại Bạch lúc này cũng ngưng làm việc đi lấy cho hai người, mỗi người một ly rượu đặc biệt, nhấp một ít rượu Đại Bạch cười nói:
" Vẫn như trước kia thôi, nếu có thời gian lại tranh thủ nghiên cứu trận pháp. "
Xuân Đức nghe vậy thì cười có phần dâm dê nói:
" Hay để ta kiếm cho lão mấy cô vợ nhé, chứ ai đời đường đường là đại quản gia của cả một thế lực lại không có một cô vợ nào. Hắc hắc. Ác Ma Điện chúng ta cái gì thiếu chứ nhất định không thiếu mỹ nhân à."
Đại Bạch cười khan xua tay nói:
" Thôi khỏi, việc đó ta còn chưa có nghĩ tới. Với bây giờ ta cũng không có sống 1 mình mà có nhận một đứa con nuôi nữa. Có thêm đứa nhỏ kia ta cũng thấy vui vui."
" Ồ, lại còn có việc như vậy nữa hả. Thế đứa bé kia đâu rồi? "--- Xuân Đức có phần ngạc nhiên hỏi.
Đại Bạch nhún vai nói:
" Đã xin ra ngoài đi chơi với đám bạn rồi. Mà nói tới lấy vợ sao lão còn chưa có lấy."
Xuân Đức cũng nhún vai nói:
" Ta cũng đâu có ngu mà đi lấy vợ, tự dưng đeo gông vào cổ. Với ta cũng chẳng có tình cảm gì sâu đậm với ai. "
Tiếp theo Xuân Đức ở lại nhà của Đại Bạch ăn cơm trưa, sau khi hai người ăn nhậu một bữa đã đời xong thì Xuân Đức cũng không có vội rời đi mà ở lại chơi với Đại Bạch nguyên ngày hôm đó. Chủ yếu ăn nhậu là chính.
***
Sáng sớm ngày hôm sau.
Sau khi cùng Đại Bạch ăn bữa sáng xong thì Xuân Đức liền liên hệ với Mai Anh báo cho nàng chuẩn bị có cuộc họp khẩn cấp lúc 8h đúng.
Đúng 8 giờ, Xuân Đức đã có mặt tại phòng hội nghị tối cao của Ác Ma Điện, tham gia cuộc hội nghị này còn có 18 người khác.
Sau khi tất cả đã vào vị trí của mình thì Xuân Đức ở chủ vị trầm giọng nói:
" Hôm nay gọi mọi người tập trung lại đây khẩn cấp là có việc quan trọng cần thông báo cho tất cả mọi người cùng biết. "
Mọi người trong phòng lặng yên lắng nghe từng câu mà Xuân Đức nói ra. Xuân Đức cũng không có vòng vo mà trực tiếp đi vào vấn đề chính.
" Ba ngày sau chính là ngày chúng ta tổng tấn công phe liên quân. Mọi sự đều phải được giữ bí mật tuyệt đối. Chi tiết thì tiếp sau Mai Anh sẽ nói rõ cho từng người. Trong những ngày này đại trận của Ác Ma Điện sẽ được mở ra, nghiêm cấm mọi hoạt động đi lại giữa khu vực hạch tâm cùng các khu vực khác, ta cho phép các ngươi tiêu diệt bất cứ kẻ nào dám làm trái. Mọi người đã nghe rõ chưa? "
" Rõ."--- Những người còn lại đồng thanh đáp.
Phía sau cuộc họp Mai Anh là người phát ngôn thay cho Xuân Đức, làm rõ từng vấn đề một cho người ở đây hiểu rõ. Còn về phần Xuân Đức thì đi tới cửa khẩu Thiên Đường do thám một phen. Hắn hi vọng đám người bên phía liên minh sau mấy chục năm này sẽ giảm bớt lực cảnh giác.
Đến buổi chiều hồi 3 giờ, Xuân Đức đã có mặt ở bên trong phòng riêng của Tà Long. Sau khi hai bên trao đổi một phen thì Xuân Đức liền rời đi.
Vận dụng lực vặn vẹo thời không Xuân Đức tiến vào trạng thái tàng hình đi qua bên cửa khẩu. Cảnh tượng ở nơi đây đã khác xa trước kia. Cái tường thành dài mấy vạn dặm trước kia bây giờ đã được xây cao hơn gấp 3 rộng gấp đôi. Cấm chế cùng các loại trận pháp thì nhiều hơn vô số lần.
Tu sĩ trên tường thành cũng được tăng cường lên vài lần, có điều đám lính này tên thì nói chuyện phiếm với nhau, tên thì ngủ, tên thì lại đang tu luyện. Nói chung bây giờ có hiện hình đi vào bên trong thành cũng không có mấy ai để ý.
Thực ra mấy tên lính này chỉ là để làm cảnh mà thôi. Không có tác dụng gì quá lớn trong việc cảnh báo. Cái quan trọng chính là mấy cái đại trận ở trước cửa thành cùng xung quanh tường thành. Còn bên trong thành thì Xuân Đức không có rõ ràng lắm.
Có điều không biết liền hỏi là được, không việc gì phải lo lắng. Xuân Đức quan sát mục tiêu xung quanh, tìm xem tên nào có chức vị một chút rồi hạ độc thủ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT