Hoàng Vi Vi kinh ngạc đến nỗi nhìn cô giống như đang nhìn một kẻ ngốc.

" Úc Ninh, cậu hôm nay thực sự không có uống lộn thuốc chứ? hay là sáng bán bánh bao quá mệt mỏi nên khiến cậu sốt đến lú lẫn đi?" cô ấy vươn tay sờ lên trán Úc Ninh, lại bị cô nhẹ nhàng đẩy ra.

" cậu làm gì vậy, tớ nói thật đấy" Úc Ninh nói.

Hoàng Vi Vi vẫn là vẻ mặt không thể tin:" tớ không tin, cậu trước kia không phải nói dù có chết cũng không ôn tập nữa sao? tiểu nếp ( chỉ các bé gái), tỉnh tỉnh, không cần bị chuyện tám người một phòng dọa sợ, ngày mai tốt đẹp vẫn đang chờ cậu ở phía trước!" nói xong còn làm dáng vẻ tiêu chuẩn của biệt đội tên lửa trong sủng vật tiểu tinh linh.

Úc Ninh bị động tác của cô ấy chọc cười khúc khích, kéo cô ấy chạy đi trước khi bị người qua đường đưa đến bệnh viện tâm thần. Hai người ngồi dưới một cây dù lớn trong quán tiện lợi ven đường.

Úc Ninh học bốn năm ở học viện nghệ thuật, mặc dù hơn nửa thời gian đều đi đóng phim bên ngoài, đóng quảng cáo, nhưng thời gian còn lại cũng đủ để cô hiểu rõ ràng về trường học.

cô nói trường này ngay cả một trường tư cũng không bằng cũng không phải nói suông. Năm đó cô thi không được tốt, thành tích chỉ cao hơn mười điểm so với điểm chuẩn đợt hai, cho dù có thể đỗ vào trường học nhưng các ngành có thể chọn không nhiều. Các thầy cô đều khuyên cô học để thi lại, nhưng cô lại không muốn tiếp tục một năm ôn tập vất vả nên kiên quyết đi học đại học.

Mẹ Úc đau lòng con gái, vô điều kiện ủng hộ quyết định của cô. Mẹ con hai người chọn một trường có chút danh tiếng ở phía nam, cách nhà cũng gần một hai nghìn km, còn những trường học gần nhà thì lại không có trường nào tốt.

chính thời điểm ấy, một người hàng xóm nghe nói Úc Ninh không tìm được trường học phù hợp liền tìm đến cửa, nói ở thành phố của người thân có một một trường đại học lớn, trường này năm nay đang xây thêm một khu trường mới, mở thêm học viện nghệ thuật. Bởi vì là năm đầu tiên tuyển sinh, chưa có danh tiếng, hiện giờ đang tìm kiếm sinh viên khắp nơi, yêu cầu tuyển sinh so với các trường khác thấp hơn nhiều.

trường đại học này có danh tiếng rất tốt ở nơi đó, tuy rằng chỉ là loại hai, nhưng cũng có rất nhiều học sinh điểm cao, không muốn dời nhà, lại không tìm được trường học tốt hơn cũng nguyện ý đến học, cho nên tỷ lệ học sinh thi đỗ vào trường so với các trường đại học bình thường khác cao hơn không ít.

so với các chuyên ngành nông nghiệp, in ấn thì biểu diễn điện ảnh nghe tốt hơn một chút. Huống chi, người giới thiệu còn nói, học viện nghệ thuật này còn có ký kết với đài truyền hình, nếu thành tích tốt, vừa tốt nghiệp xong liền có thể làm việc ở đài truyền hình.

hai mẹ con đến trường này một chuyến, lại về nhà bàn bạc, liền quyết định chọn trường đại học này.

nhưng điều mà hai người không biết chính là học viện nghệ thuật này mặc dù nói là trường con của trường đại học đó, nhưng bởi vì chuyên ngành không liên quan đến nhau, đội ngũ giáo viên hai trường cũng không liên quan, có những môn học bởi vì không tìm được giáo viên nên một người giáo viên dạy hai môn. Đến năm hai năm ba, càng một tuần chỉ học có ba bốn tiết, sinh cả ngày không có tiết học nào, kỹ năng biểu diễn không học được bao nhiêu, lai thêm dính đến sự hào nhoáng bên ngoài của giới giải trí, rất nhiều nữ sinh vì ngoại hình không tệ mà đi làm tình nhân, tiểu tam, trường học này được người dân xung quanh trêu đùa gọi là " học viện tình nhân"

Về phần cái gọi là " ký kết với đài truyền hình" chỉ là chiêu trò để kêu gọi sinh viên, còn kết quả, trong số rất nhiều sinh viên ra trường chỉ có một hai người như mèo mù vớ được chuột chết mà thôi.

Úc Ninh nguyên bản còn ôm ý nghĩ tránh xa vũng bùn chuyên tâm học hành, nhưng thấy một tiểu văn như vậy, lại nghĩ đến môi trường học, liền muốn lùi bước.

biết rõ núi có hổ, vì sao vẫn vào trong núi?

Mà so sánh, trường học của Hoàng Vi Vi mặc dù là trường tư, nhưng lại là từ một trường cao đẳng có truyền thồng lâu đời nâng lên thành trường đại học, nếu Úc Ninh nhớ không lầm, không đến mấy năm nữa, ngôi trường này sẽ sát nhập vào một trường đại học nổi tiếng, khi đó sinh viên trường này sẽ được cầm trong tay bằng tốt nghiệp của trường đại học lớn, thật đúng là chiếc bánh từ trên trời rơi xuống.

Úc Ninh đem một vài điều về trường học viện này nói cho Hoàng Vi Vi, nhưng chưa nói được một nửa, Hoàng Vi Vi đã kiên định nắm tay cô, hai mắt rưng rưng:" cậu không được nhảy vảo hố lửa biết chưa!"

Úc Ninh nhìn ánh mắt đầy trân thành của cô ấy mà lòng cảm động, lại có chút cảm thán___ Vi Vi cô ấy nói khóc là khóc nói cười là cười không đi làm diễn viên thực đáng tiếc.

HAi người ăn một suất lớn kem tình nhân để an ủi, Úc Ninh bởi vì không yên lòng mẹ một mình ở nhà nên tạm biệt trước.

Hoàng Vi Vi lại kiên trì muốn đưa Úc Ninh về nhà, Úc Ninh hai ba phen từ chối, lại không thể chịu được ánh mắt "cậu có phải chê xe của mình " của Hoàng Vi Vi.

Nhưng lần này, Hoàng Vi Vi vừa lên xe liền thắt dây an toàn. Hiện tại cô kiên quyết không tin tiểu văn, chỉ cần là điều tiểu văn nói, cô đều cảm thấy là lừa người.

Úc Ninh về đến nhà thấy Mẹ Úc đang ngồi nhặt rau ở trước cửa phòng ăn. Nghe tiếng cửa mở, bà liền ngẩng đầu, ôn nhu cười:" Ninh Ninh về rồi sao? bận cả buổi sáng có mệt không? tay mẹ cũng đỡ hơn nhiều rồi, ngày mai con cứ ở nhà nghỉ ngơi, mẹ đi là được. "

Úc Ninh đương nhiên không chịu, ngồi xuống cạnh mẹ, giúp đỡ nhặt rau:" dì cũng không để con làm gì, một chút cũng không mệt, con cảm thấy đến quán hỗ trợ cũng rất vui."

Mẹ Úc lắc đầu, cười nói:" còn không làm gì, con xem quần áo con đi, như con mèo bẩn"

Úc Ninh nhìn theo đầu ngón tay mẹ chỉ, quả nhiên trên vai cô rơi xuống một chút bột mì, quần bò cũng không biết dính dầu mỡ từ khi nào. Mẹ Úc đẩy bả vai Úc Ninh, dứt khoát lấy rau từ tay cô:" được rồi, con mèo bẩn, nhanh đi phòng tắm thay quần áo đi, trên người con toàn mùi bánh bao."

Úc Ninh cúi đầu ngửi ngửi, thật sự ngửi thấy mùi của rau hẹ, vậy mà Hoàng Vi Vi vừa rồi cũng không ghét bỏ.

đợi Úc Ninh tắm rửa xong đi ra, Mẹ Úc đã nhanh chóng là xong hai món mặn một món canh, chính là đang chuẩn bị xới cơm để nguội bớt.

Thấy tay mẹ vẫn chưa đỡ, Úc Ninh nhanh chóng đi đến nhận bát cơm, nói:" để con"

Mẹ Úc nhẹ nhàng giúp con gái vén mái tóc vẫn chưa hoàn toàn khô, đang muốn tiếp tục khuyên Úc Ninh, Úc Ninh đột nhiên nói:" mẹ, con không muốn đi học ở học viện nghệ thuật nữa, con muốn học để thi lại "

Mẹ Úc theo bản năng không kịp phản ứng, cho đến khi Úc Ninh đem bát cơm đặt trên bàn mới kịp hiểu con gái đang nói gì, kinh ngạc hỏi lại:" cái gì " cho rằng bản thân nghe nhầm.

Úc Ninh quay đầu nhìn về phía bà, nói:" con muốn ôn tập lại một năm, nỗ lực thi vào trường tốt"

" nga........................." Mẹ Úc hồi lâu mới lên tiếng, hiển nhiên là đang suy nghĩ.

vừa rồi khi đang tắm rửa, Úc Ninh một lần nữa suy nghĩ cẩn thận, chắc chắn không đi học tại học viện nghệ thuật, chỉ có một điều không chắc chắn nhất là mẹ cô____ học lại một năm cao trung chính là phải đi làm muộn một năm, cô không biết được điều kiện gia đình có cho phép hay không.

điều mà Mẹ Úc nghĩ lại không phải là điều này, bà đang suy nghĩ có phải em gái đã nói gì với con gái mình hay không.

dù sao trước kia con gái nói gì cũng nhất quyết không học lại. hiện tại bởi vì có thể phải chuyển đi nơi khác, phòng bà cũng định bán, nếu con gái không đi học đại học, bởi vì học phí cao trung thấp, nên chi phí dự tính so với trước kia thấp hơn rất nhiều.

về chuyện bốn năm sau, bà thực ra không suy nghĩ nhiều, dù sao hơn hai trăm vạn đốii với một người bình thường là một số tiền lớn, cho dù con gái có tốt nghiệp sớm một năm, lấy tiền lương ít ỏi của sinh viên mới ra trường vẫn không đủ trả.

càng quan trọng hơn là, nếu con gái có thể thi đỗ một trường đại học lớn, chuyên ngành tốt, có tiền đồ tốt thì bao nhiêu tiền cũng không so sánh được.

Nghĩ đến đây, trên mặt Mẹ Úc cuối cùng cũng hiện lên nét cười.

bà nói:" Ninh Ninh con làm cái gì, mẹ đều ủng hộ con"

tảng đá trong lòng Úc Ninh cuối cùng cũng rơi xuống, cô nhào đến ôm chặt mẹ, kích động nói:" mẹ, con yêu mẹ chết mất!"

ăn xong cơm tối hai mẹ con thu dọn bát đũa, Mẹ Úc ngồi trên ghế xô pha, chuẩn bị gọi điện cho thầy Tống chủ nhiệm cao trung của Úc Ninh hỏi một chút muốn học lại cần thủ tục gì.

Thầy Tống ngữ khí lãnh đạm, nói ông ấy giờ đang có việc, ngày mai có tiết dạy bổ túc học hè tại trường, Úc Ninh tùy lúc có thể đến văn phòng tìm ông ấy.

" vậy sáng mai con đừng đến quán" Mẹ Úc nói " nếu không không kịp đi gặp thầy "

Úc Ninh quả thực bị biện pháp Mẹ Úc để cô ở nhà chọc cười, cô lè lưỡi:" không được, con mới đi làm một ngày liền nghỉ, dì nhất định sẽ cho rằng con là quỷ đại lười, còn nữa, thầy giáo đã nói, lúc nào cũng có thể tìm ông ấy."

Mẹ Úc thấy con gái nói đâu ra đấy, lại đặc biệt kiên trì, đành phải buông tha cho ý tưởng đi làm, rồi bảo Úc Ninh nghỉ ngơi sớm.

Úc Ninh nghe lời về phòng, trải giường chiếu, nhưng lại không có ý đi ngủ

cô ngồi xuống chiếc ghế nhỏ trước bàn học, cúi đầu tìm kiếm, bắt đầu tìm sách cao trung.

không bao lâu, trên bàn học chất đầy sách. lúc này chỉ cách thời gian vừa thi đại học có hơn một tháng, nhưng có những quyển lại bám đầy bụi. Úc Ninh dùng khăn tay nhẹ nhàng lau bụi, thuận tay mở cuốn sách vật lý, cảm khái ____ không nghĩ đến, sau khi tốt nghiệp cao trung gần mười năm, cô vẫn còn cơ hội trở lại trường, ôn lại những kiến thức đã từng theo cô.

lật qua vài cuốn sách bộ môn xã hội như ngữ văn,tiếng anh thấy còn vẫn còn nhớ chút ít, còn những môn tự nhiên như lý, hóa, sinh thì thấy khó hiểu như thiên thư, đặc biệt là hóa học, vật lý kí hiệu, thậm chí một lúc lâu cô cũng không nhớ rõ nó có ý nghĩa gì.

Úc Ninh lần đầu tiên hoài nghi quyết định học lại của mình.

kết quả sẽ không phải còn kém hơn so với lần này chứ......

nằm ở trên giường Úc Ninh mơ màng nghĩ.

bất quá, bất luận thế nào, kết cục cuối cùngcũng sẽ không tệ như đời trước

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play