Đã một nén nhang trôi qua từ lúc nàng về Lam viện, Mộc Hoạ Lam cuối cùng cũng hoàn tất chuẩn bị, bước ra từ sau tấm bình phong ngăn cách. Bình thường, không cần trang điểm nhiều gương mặt nàng đã là tuyệt phẩm nay lại được dậm phấn kỹ hơn lại khiến cho đường nét nhủ được tôn thêm ba phần sắc sảo, mũi cao nhỏ xinh xắn cùng môi đào căng mọng gợi chào, đôi chân ngài kiều diễn vòng cung sắc nét và hàng mi dài cong vút khuất che đôi phượng quan màu lam sâu thâm thẩm , tất cả đều khiến cho người ta muốn đắm chìm. Vẻ đẹp của Hoạ Lam không như những cô nương trong sáng cùng tuổi, nó là vẻ đẹp của một người đã qua quá trình sống cực khổ, nếm được đủ thứ cay đắng chỉ để có chỗ đứng trong cuộc đời - Vẻ đẹp ấy là tuyệt nhiên hoàn hảo không tì vết của một bậc nghi mẫu đứng trên vạn người.
Họa Lam vẫn vận Hồng y như thường lệ, có điều hôm nay nàng khoác thêm chiếc áo lông chồn anh đào bên ngoài vì trời đã chuyển lạnh. Đem tay miết lại những nếp nhăn trên bộ đồ mình mặc, Hoạ Lam vô thức nhớ lại ngày nàng lên xe hoa, cũng xinh đẹp, cũng vui tươi, cũng rực rỡ như bao người, vậy mà chưa được bao lâu hoa đã héo tàn vì chờ đợi.
-Tiểu thư, ta mau đi thôi
Thấy nàng suy tư, Trúc Như nhẹ nhàng nhắc khẽ cũng vừa lúc khiến cho Hoạ Lam trở lại bình thường
- Ừ, đi thôi
Thời tiết kề xuân thật mát mẻ, những cơn mưa trái mùa mang theo chút hơi sương còn sót lại luồn qua chiếc áo khoác của Hoạ Lam khiến cho môi nàng càng thêm phần hồng hào. Cơ thể nhẹ run, cũng là lúc nàng và đoàn người tiến tới thư phòng ở sát Tây Viện.
-Mộc Đại Tiểu Thư!
Hộ vệ canh phòng thấy nàng muốn vào liền bước sang hai bên nhường đường. Hoạ Lam cũng chỉ gật đầu không nói, đẩy cửa bước vào
-Phụ Thân, còn vị này chắc là An Trù Đại công Chúa Toa Kỳ
Họa Lam nhẹ nhàng hành lễ, tư thế không vì vậy mà dang dở, vẫn rất đúng quy chuẩn. Người ngồi kế cha nàng là Đại nữ nhân của An Trù - Phong Toa Kỳ, đại tỷ của Hoàng thái tử - Phong Tiêu Phước và Tam vương gia - Phong Tiêu Chiến, Toa Kỳ công chúa chừng tuổi 25, tóc dài ngang eo thon gọn, xoã tuỳ ý hai bên sườn, gương mặt xinh đẹp với đôi mắt tím quen thuộc mà nàng đã từng nhìn thấy, môi hồng mận đỏ màu son khẽ cười, chiếc mũi cao cùng đôi mày ngài tuyệt diễm, hôm nay nàng còn đặc biệt khoác thêm bộ áo "sa Thuỳ" kinh diệp, lại khiến cho thế gian mở mắt xem người. Đại Công chúa An Trù dơ tay nhấc chân đều toát ra vẻ phong tình ma mị hiếm có, cứ y như tên vô lại kia, thật đúng là chị em một nhà.
- Hoá ra đây chính là tiểu tức, đệ ngốc đúng là có mắt nhìn người
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT