Cái này có gọi là không phụ sự kỳ vọng không? 

Nhất Linh tự hỏi, nụ cười không biết từ lúc nào đã hiện rõ trên khóe môi. Nàng nhìn thân hình thê thảm chật vật ấy mà không chút nào kỳ thị... nàng ấy sống là tốt rồi, còn gì để mong đây? Chẳng lẽ lại là phong thái ngời ngời bước ra? Thôi đi, cũng chỉ là cái mẽ bên ngoài.

" Nhìn! " Bỗng một nữ tử hô lên, chỉ tay về phía Thập Nhi như thể phát hiện điều gì kỳ dị lắm.

Theo tiếng hô, ánh mắt mọi người dồn về phía cửa 2189 mà Thập Thập vừa lết ra. Trong mắt tất cả đều ánh lên sự nghi hoặc, đánh giá thật kỹ trước sau nữ hài đáng yêu như kiểu nàng ấy là một mòn hàng ngoại quốc mới nhập về làm tâm tình Nhất Linh thật không vui.

"... ra... ra... ta... a..."

Tiểu Thập thều thào mấy tiếng, bàn tay đầy máu lấy sức bò ra, cảnh tượng thật khiến người ta đau xót mà. Chỉ tiếc kẻ nào, kẻ nấy cũng ra vẻ xem kịch vui, đám tiếu cá cược:

" Ê, ngươi xem. Nữ nhân này với nữ nhân kia kẻ nào sẽ lết trước được đây? "

" Không biết, một con chó và một con khất cái chẳng khác mấy gì nhau "

" Khất cái là cái kẻ xấu số bị quấn chân? Chiến thắng ngay mắt mà còn không chạm tới? Con chó là cái kẻ đang bò ra? "

" Như nhau "

" Ta cá 1 vạn, khất cái thắng! "

" 5 vạn nữ nhân đang bò "

" Chó 30 đồng cho chó, nữ nhân bị quấn chân 10 vạn "

Nhất Linh nhìn mà mày nhíu thật chặt, cả một đám ngu xuẩn mất nết. Thật muốn chém quách hết chúng cho xong chuyện... ày, chỉ tiếc thực lực, thực lực a!!! Không có thực lực thật khiến tâm tình bực bội, nàng phải chăm chỉ hơn mới được! Phải nghĩ cách trở thành cường giả, chém ai thì chém! Nào như bây giờ, bằng hữu bị khinh rẻ mà không thể làm gì... ui chao... cuộc sống thật là lúc lên voi xuống chó mà...

" Nữ nhân cửa 103 tốt số. Cứ ngỡ lại là thua thiệt. Chẳng ngờ đích nhân thắng. Cư nhiên tới tay nàng. "

Một nữ tử khuôn mặt lạnh lùng, xinh đẹp như tác ra từ băng khẽ nói, thanh âm nàng như một loại ma lực khiến người ta say lòng. Tay nàng nhấc lên, một cơn gió lạnh như băng khẽ thổi qua tất cả mọi người khiến đám nhân vừa nãy nhốn nháo ngay lập tức im thin thít.

Nhất Linh nhíu mày lần nữa, kẻ này... là địch hay bạn, là đồng cảm hay chế giễu? Một vài câu thơ nghe rõ thiên về người xấu số mà ẩn ý lại có chút khác biệt?

Nữ nhân hệ hàn? Nàng ta thật khiến người khác hứng thú mà! Không giống những tên qua cửa đến được với vòng 2 mà y như bà bán cá ngoài chợ khiến người ta khinh thường... nàng ta như một... à ờm... tiên tử hạ phàm? Đúng chất thánh mẫu của tiên môn.

Nhất Linh cũng không ngó ngàng tới nhân kia nữa. Thầm nghĩ: Aizzz, phận đời lắm kẻ thú vị. Tìm hiểu mệt lắm nên ta cứ kệ thôi. Nước sông không phạm nước giếng, chung quy không liên quan đến mình!

Lại ngửa mặt nhìn Thập Thập nửa thân đã ra ngoài, trong mắt Nhất Linh tràn đầy thương tiếc... cô bé số khổ.... bị người mẹ biến thái của nàng hành cho thế này a... đúng là số khổ.

Nàng khẽ thở dài một hơi. Dường như Thập Nhi như cảm thấy gì mà đó mà ngửa mặt lên, đôi con ngươi trong veo hướng thẳng về phía Nhất Linh khiến nàng có chút giật mình...

Này, sao ánh mắt ấy cứ như nàng đây nợ nàng ấy vài tỷ bạc vậy? Thật đúng là dễ làm người khác liên tưởng nàng đã làm chuyện gì thế nhất khó dung thứ...

Nằm không cũng trúng đạn rồi đây...

...

Chấp niệm ma nữ ra chap rồi a! Mau mau xem đi! Mại dô, mại dô...

Hôm nay vừa đi tập văn nghệ, khổ quá nỗi đó! Huhu! Con không muốn tập đâu má ơi! Ở nhà có phải tốt không? Nằm chơi ngủ nghỉ, sướng cả cuộc đời!

Đã thế hôm nay đi học thêm mà,,,,, lại phải nghỉ mà đi tập.... huhu.... mai đi tiếp... huhu x lần thứ n

Quan tâm chấp niệm ma nữ, an ủi tâm hồn bị thương tổn của ta!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play