Chỉ là thời gian làm việc của tui hơi không quy luật tí xíu thôi, sao mấy thím lại cho rằng tui đang làm nghề gì “không thể tả” chứ.
Tui là thám tử tư, còn bạn trai là luật sư.
Thu nhập của tui vẫn luôn khá bấp bênh, nhận được việc hoàn toàn là dựa vào nhân phẩm. Hơn nữa ngoại trừ việc điều tra người như thông thường thì mấy việc khác mấy thím đều méo tưởng tượng được đâu.
Thậm chí tui còn cảm thấy một số khách hàng của mình, não từng bị ép phẳng.
Lấy một ví dụ đi.
Tui được yêu cầu tìm một kẻ tình nghi, mệt đến nỗi nguyên một tuần chưa rửa ráy chưa về nhà. Kết quả khách hàng nói với tui, thằng cha ấy chỉ là viết tiểu thuyết không có linh cảm, vụ án là gã phịa ra đấy.
Cút mẹ mày đi.
Thế nhưng gã trả tiền cho tui, ai trả tiền người ấy chính là Thượng Đế.
Ngược lại thu nhập của bạn trai thì ổn định hơn nhiều, anh ấy đã bước qua giai đoạn khởi đầu khó khăn nhất rồi. Có điều công việc của anh ấy rất vất vả, khoảng thời gian trước gặp nhau bạn của anh ấy đã bảo thế với tui. Tui cũng không hiểu vì sao anh ấy phải liều mạng nhận án kiện như vậy nữa, dù sao tiền hai bọn tui kiếm được cộng lại cũng dư sức lo sinh hoạt hằng ngày.
Mà mấy thím nói đi, ban ngày làm việc gần chết ở bên ngoài nhằm mưu sinh, tối đến về nhà muốn làm chút gì đó kích thích để cứu vớt linh hồn chết lặng của mình không được sao?
Ở chung một năm không xảy ra chuyện gì tui thật sự méo hiểu nổi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT