- Không...... Không có chuyện gì,. Nhược Hi, đột nhiên ta cảm giác linh lực trong cơ thể có hiện tượng cuồn cuộn, ta muốn vận công điều tức, nàng ở bên cạnh hộ pháp giúp ta được không?

Sở Lâm Phong chỉ có thể dùng cái cớ này để qua loa với Lâm Nhược Hi, nói thật tin tức mà Kiếm Linhkiếm linh trong đầu nói ra đối với hắn quá quan trọng.

- Được rồi, ngươi vận công điều tức đi, ta sẽ ở đây chờ ngươi!

Lâm Nhược Hi cười nói.

Sau đó Sở Lâm Phong ngồi dưới đất, ra vẻ vận công điều tức, mà lúc này hắn lại đang đang giao lưu tâm thần cùng với kiếm linh.

- Tiểu tử, lừa gạt thiếu nữ là không đúng, ngươi không biết ngại hay sao?

- Ngại cái muội muội ngươi! Nói mau, làm sao mới có thể làm cho Chu Tước ấn ký này thức tỉnh chứ?

Sở Lâm Phong có chút thiếu kiên nhẫn hỏi.

- Ta biết ngay tiểu tử ngươi sẽ gấp gáp như vậy mà. Muốn Chu Tước ấn ký này thức tỉnh có hai loại phương pháp, một loại là tự nhiên thức tỉnh, một loại là dùng ngoại vật để thức tỉnh. Muốn Chu Tước ấn ký tự nhiên thức tỉnh, ở chỗ của các ngươi là không thể, có thể tới già cũng không thể nào thức tỉnh được. Thế nhưng nếu dùng ngoại vật để thức tỉnh thì sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nếu như đổi lại là những chỗ khác thì rất có thể Chu Tước ấn ký của nàng đã sớm thức tỉnh rồi, mà nàng cũng đã trở thành tuyệt thế cường giả chân chính.

Kiếm linh không chút hoang mang nói.

Sở Lâm Phong hiểu rõ ý tứ trong đó, muốn thức tỉnh Chu Tước ấn ký của Lâm Nhược Hi chỉ có thể dựa vào ngoại vật mà thôi:.

- Dùng món đồ gì? Ta nghĩ nhất định vật này sẽ rất khó tìm aá, nói mau, trong lòng ta đang có rất nhiều nghi hoặc amà!

- Muốn thức tỉnh Chu Tước ấn ký của nàng cũng chỉ có thể sử dụng Băng diễm chi tinh, Băng diễm chi tinh này là đồ vật hiếm thấy trong thiên địa. Mặc dù là Băng diễm, nhưng nhiệt độ của nó so với nhiệt độ trên người Chu Tước chi hỏa còn cao hơn, muốn lấy được Băng diễm chi tinh này rất là phiền phức. Tinh Thần chi lực trong cơ thể ngươi đã tiêu hao gần đủ rồi, chờ sau khi ngươi hấp thu đầy đủ Tinh Thần chi lực ta sẽ nói cho ngươi biết aá! Chỉ là có một biện pháp có thể khiến cho Chu Tước ấn ký trên mặt nàng tạm thời nhỏ đi, phương pháp kia không biết nàng có thể tiếp nhận được hay không.

- Nói mau, là phương pháp gì, nếu như có thể làm Chu Tước ấn ký trên mặt nàng nhỏ đi, có lẽ dù là thống khổ lớn hơn nữa nàng cũng chịu đựng được.

Sở Lâm Phong biết, cảm giác của Lâm Nhược Hi giống như mình không có cách nào hấp thu được Tinh Thần chi lực vậy. Cho nên chỉ cần có hi vọng thì hắn sẽ không từ bất cứ giá nào.

- Phương pháp rất đơn giản, đêm nay là đêm trăng tròn, cũng là thời điểm âm khí trong cơ thể nàng nặng nhất. Nếu như ngươi giao hợp cùng nàng, có thể sẽ xuất hiện một ít hiệu quả không tưởng tượng nổi.

Kiếm linh chậm rãi nói, ngữ khí có cảm giác như cười trên sự đau khổ của người khác.

- Giao hợp? Đây chính là biện pháp mà ngươi nói? Sao ngươi không chết đi chứ? Chúng ta vừa mới quen, nói chuyện mới mấy câu, tuy rằng đã định thân thế nhưng cũng không thể tùy tiện như vậy achứ!

Sở Lâm Phong có chút im lặng.

- Ngươi phải tin tưởng kiếm linh không gì không làm được như ta nha. Đây là hiện nay biện pháp duy nhất, đồng thời đối với hai người các ngươi cũng có lợi ích to lớn. Nói đơn giản một điểm, ngươi có thể kết thành tinh đan ngay ở Huyền vũ cảnh, phải biết rằng đây là chuyện mà chỉ có Vũ cảnh mới có thể làm được ađó.

Tin tức như thế đối với Sở Lâm Phong mà nói quả thực quá khủng bố, Huyền vũ cảnh đã kết thành tinh đa. Đn, đây là chuyện mà hắn nằm mơ cũng chưa hề nghĩ tới. Thế nhưng trước mắt hắn lại có chút khó khăn, Lâm Nhược Hi xem ra là một nữ tử vô cùng bảo thủ, giữ lễ, không biết sẽ nàng có đồng ý với mình không.

- Nàng có thể gặp được ngươi là do trời cao sắp xếp, nữ tử thân thể Huyền Âm chỉ có thể kết hợp với nam tử Thuần Dương, đổi lại là người bình thường sẽ chỉ có thể chết mà thôi, nên rụt rè một chút nha!

- Vậy chẳng phải ta sẽ rất nguy hiểm hay sao?

Sở Lâm Phong theo bản năng nhìn tiểu huynh đệ của mình một chút.

- Ta đã nói ngươi sẽ gặp nguy hiểm sao? Đúng là heo, ngươi chính là một thân thể Thuần Dương hiếm thấy, vì lẽ đó ta mới nói là trời cao đã định nhân duyên cho các ngươi.

Kiếm linh cười nói.

- Được rồi, sau khi chúng ta trở về sẽ tìm cơ hội.

Sở Lâm Phong bất đắc dĩ nói, nếu như có cơ hội kết thành tinh đan thì hắn sẽ không bỏ qua.

- Không được, phải ở ngay đây, nhất định nàng phải ở dưới ánh trăng thì mới có thể làm cho cái bớt trên mặt nhỏ đi. Đồng thời ngươi phải nhớ kỹ, giao hợp chỉ là một loại hình thức, nhiệm vụ chủ yếu của ngươi là hấp thu Tinh Thần chi lực. Dùng Tinh Thần chi lực hấp thu được truyền hết vào thân thể của nàng. Sau đó lại thu hồi lại từ trong thân thể của nàng, vòng đi vòng lại ba lần mới hữu hiệu, nên nhớ cho kỹ. Nếu không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

- Muội muội ngươi, đây hoàn toàn là dằn vặt huynh đệ của ta amà!

Mở mắt ra, Sở Lâm Phong ra vẻ vận công đã xong, nhìn thấy Lâm Nhược Hi lẳng lặng đứng ở nơi đó, hắn cười nói:

- Đã để nàng chờ lâu rồi, Nhược Hi ta có biện pháp có thể khiến cho dấu ấn trên mặt nàng nhỏ đi, thậm chí còn biến mất. Không biết nàng có tình nguyện thử hay không!?

Lâm Nhược Hi nghe thấy Sở Lâm Phong nói vậy thì cảm động không thôi, sau đó cười khổ nói:

- Lâm Phong, ngươi đừng nhọc lòng. Cái bớt trên mặt ta không phải cái bớt tầm thường. Phụ thân ta đã mời rất nhiều danh y cũng dùng rất nhiều dược liệu đều không thể trừ nó đi được!

Sở Lâm Phong hiểu rõ cảm nhận của Lâm Nhược Hi, nếu như Chu Tước ấn ký dễ dàng thức tỉnh như vậy thì còn gọi gì là Chu Tước ấn ký nữa:.

- Nàng cư cứ tin tưởng ta là được rồi, có phải trong cái bớt màu đỏ trên mặt nàng có hình dáng một con chim lửa màu đỏ hay không?

- Làm sao ngươi biết? Bình thường sẽ không nhìn ra được, chỉ nào vào đêm trăng tròn mới có thể nhìn ra. Chỉ là nó rất mơ hồ, không nhìn kỹ không thể dễ dàng nhìn ra, ta cũng phải mấy năm gần đây mới phát hiện ra được.

Lâm Nhược Hi khá giật mình, bởi vì chuyện này nàng còn chưa nói với bất kỳ người nào, nói cách khác chỉ có một mình nàng biết mà thôi.

- Đương nhiên ta biết rồi, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta lại chọn nàng. Kỳ thực,Thật ra dấu ấn màu đỏ trên mặt nàng không phải là dấu ấn bình thường, nó gọi Chu Tước ấn ký, là một loại ấn ký truyền thừa của thần thú Chu Tước. Chỉ cần nàng thức tỉnh Chu Tước ấn ký này là có thể khôi phục dung mạo biến thành một người khác,. Chỉ là muốn thức tỉnh Chu Tước ấn ký này rất là khó khăn. P, phải cần Băng diễm chi tinh,. Bằng vào thực lực của ta bây giờ là không có cách nào thu được Băng diễm chi tinh, nàng có hiểu ý của ta không?

Sở Lâm Phong nói tỉ mỉ, khiến cho Lâm Nhược Hi nghe được cả kinh không thôi.

- Cảm ơn ngươi Lâm Phong, muốn lấy được Băng diễm chi tinh nhất định sẽ rất khó khăn, cũng rất nguy hiểm. Ta không thể để cho ngươi đi mạo hiểm, ta thấy hay là thôi đi!

Trong lòng Lâm Nhược Hi vô cùng cảm động.

- Chuyện ta đồng ý với nàng thì nhất định sẽ làm được, chỉ là thời gian thì ta không thể xác định được. Mười năm, nếu như ta không thể thành công thì đành phải chấp nhận số mệnh! Nhược Hi nàng phải tin tưởng ta!

Sở Lâm Phong nói rất kiên quyết.

- Ta tin ngươi, dù cho mười năm hay là hai mươi năm ta vẫn tình nguyện chờ. Lâm Phong ngươi đã cho ta hi vọng, ngươi biết không, thường thường ta luôn vì cái bớt trên mặt này mà tự ti, cảm giác mình so với người khác thấp hơn một bậc. Mà bây giờ có ngươi, ta cảm giác thật là hạnh phúc.

- Chỉ là hiện tại ta có biện pháp khiến cho dấu ấn trên mặt nàng nhỏ đi, hoặc là trở nên nhạt đi, nàng có đồng ý thử không?

Sở Lâm Phong hỏi rất chăm chú.

Lâm Nhược Hi từ trong ánh mắt của Sở Lâm Phong nhìn thấy sự chắn chắn. Chỉ là nàng biết cái gọi là thử này nhất định sẽ rất khó khăn, rất thống khổ. Chỉ là nếu như có thể thay đổi dáng vẻ hiện tại, có thể làm cho người âu yếm hài lòng, nàng đồng ý trả giá.

- Nói đi, là phương pháp gì, coi như to lớn thống khổ to lớn hơn nữa ta cũng đồng ý vì ngươi mà chịu đựng!

Lâm Nhược Hi nói rất kiên định.

Nàng nói như vậy lại làm cho Sở Lâm Phong có chút khó khăn, vì Lâm Nhược Hi, cũng vì mình mà hắn cố lấy dũng khí rồi nói:

- Thể chất của ngươi là thân thể Huyền Âm vạn người chưa chắc đã có được một, ta lại là thân thể Thuần Dương, nếu như chúng ta giao hợp sẽ có thay đổi.

Sau khi Sở Lâm Phong nói ra lời này có thể cảm nhận được trên trán mình có mồ hôi một cách rõ ràng. Lúc này so với đối mặt với một trận chiến sinh tử còn khó chịu hơn.

Lâm Nhược Hi cũng không nghĩ tới Sở Lâm Phong sẽ nói ra lời như vậy, nhưng nàng cũng không hề tức giận,. Nàng biết Sở Lâm Phong không phải là kẻ xấu xa, muốn nữ nhân cũng sẽ không đi chọn một nữ nhân xấu xí.

Nhìn dáng vẻ nói chuyện của hắn cũng là cố lấy dũng khí mới nói ra được, bởi vì thanh âm của hắn như là muỗi kêu vậy.

- Ngươi có được phương pháp từ nơi nào vậy?

Dù sao chuyện như vậy xưa nay nàng chưa từng nghe nói, vì vậy tuy rằng Lâm Nhược Hi sẽ không từ chối hắn, thế nhưng vẫn khó tránh khỏi có nghi hoặc.

- Ta nhìn thấy ở trong một quyển cổ thư, nếu không sao ta lại biết dáng vẻ dấu ấn của nàng. Đương nhiên nếu như nàng không muốn thì ta cũng sẽ không miễn cưỡng nàng, chờ khi nào ta tìm thấy Băng diễm chi tinh thì chúng ta lại nói tiếp!

Sở Lâm Phong chỉ đành lấy cớ như vậy, hắn không thể nói là kiếm linh trong đầu nói cho hắn, như vậy có đánh chết thì Lâm Nhược Hi cũng sẽ không tin hắn.

Lâm Nhược Hi đứng ở đó suy tư, một lúc lâu sau mới cắn môi, phun ra ba chữ:

- Ta... đồng… ý!

Thấy Lâm Nhược Hi đã đồng ý, trong lòng Sở Lâm Phong cảm động không thôi. Hắn biết đây là kết quả trong lòng Lâm Nhược Hi phải giãy dụa rất lâu mới có được.

Sau đó hắn nói ra phương pháp cụ thể và những điều cần chú ý cho nàng nghe. Hiện tại việc có thể làm chính là chờ đợi màn đêm buông xuống, chờ đợi mặt trăng xuất hiện......

Hai người lưng tựa lưng ngồi ở dưới đất, bên tai nghe tiếng gió nhẹ nhàng thổi qua, song phương đều cảm nhận được nhịp tim của đối phương. Bóng đêm, rốt cuộc đã buông xuống vào giờ phút này.

Đêm trăng tròn, quả nhiên ở dưới ánh trăng Sở Lâm Phong đã nhìn thấy Chu Tước ấn kỳ ký trên mặt Lâm Nhược Hi. Hắn không biết tuần hoàn ba chu thiên là bao nhiêu, cho nên chỉ có mở miệng đánh vỡ sự yên tĩnh hiện tại.:

- Chúng ta bắt đầu đi, nhớ kỹ lời của ta nói, để Tinh Thần chi lực tuần hoàn ba chu thiên, không cần suy nghĩ linh tinh. Như vậy ta sẽ không nắm được.

Lâm Nhược Hi gật gật đầu,. Nàng không biết nên nói gì. T, trong lòng chỉ một loại ngượng ngùng và cảm động khó có thể nói nên lời.

Sở Lâm Phong không muốn lãng phí thời gian, trực tiếp bắt đầu giải trừ y phục trên người Lâm Nhược Hi.

Theo y phục trên người Lâm Nhược Hi chậm rãi ít đi, tay của hắn cũng run run, càng ngày càng nhanh. Khi chỉ còn lại cái yếm và quần trong thì hắn cảm giác có một loại cảm giác không có chỗ để xuống tay......

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play