Trong lúc đang chăm sóc cho "người bệnh" hiện tại vẫn nằm bẹp trên giường, bỗng Minh Nguyệt nhận được tin nhắn từ Quản gia Vương.
" Tiểu thư mau về ngay đi, Hạ Thị có chuyện rồi! "
Nhíu mày khó hiểu, chuyện gì lại có thể khiến cho Quản gia Vương gấp gáp gọi cô về vậy cơ chứ.
Đúng lúc đó, Sở Minh Lâm bước vào. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy vẻ mặt này của anh chàng.
" Anh hai, Nguyệt Nguyệt, không xong rồi. Có một thế lực nào đó ở Châu Âu đang nhằm vào Hạ Thị. Cổ phiếu hiện đang xuống dốc."
Lời này của Sở Minh Hiên khiến Minh Nguyệt giật nảy mình. Chợt nhớ tới lời của Quản gia Vương lúc nãy lại càng khiến cô lo lắng hơn.
Thế nhưng chưa kịp để cô nói câu nào, Sở Minh Hiên đã xốc chăn lên, nhanh chóng bước vào phòng thay đồ, không quên dặn dò: " Lâm, chú chuẩn bị đi, chúng ta đến Hạ Gia!"
" Dạ!"
Không nói hai lời, Sở Minh Lâm rất nhanh mà chuẩn bị xe và các tài liệu điều tra về thế lực bí ẩn kia.
Minh Nguyệt cũng khẩn trương theo. Cô nhanh chóng gọi điện cho Quản gia Vương, chân cũng vội vã chạy vè phía gara để xe.
Cùng lúc đó, Sở Minh Hiên cũng vừa bước xuống.
" Anh và Nguyệt Nguyệt cứ đi trước đi, em sẽ đi theo sau. Đây là tài liệu điều tra hai người cần."
" Ừm"
Chiếc xe màu đen bóng lướt trên đường nhựa, dần dần khuất khỏi tầm mắt Sở Minh Lâm.
Trên xe, Minh Nguyệt cùng Sở Minh Hiên liên tục lật những trang tài liệu, mi tâm không khỏi cau chặt.
" Trình Hạo?"
Trong ấn tượng của nguyên chủ, Trình Hạo là một người cực kì lịch thiệp, lại trông rất thư sinh nho nhã.
Khi Minh Nguyệt đọc truyện cũng cảm thấy Trình Hạo là một người khá biết điều. Biết mình không thể tranh chấp nữ chủ liền lặng lẽ ra đi.
Người này liệu có thật sự đúng như cốt truyện hay là che dấu quá kĩ đây...
" Sao lại có thể dính tới cả Chấn Gia và Mạc Gia? "
" Tôi nghĩ Mạc Phương Dung đang cấu kết với Chấn Uy, mượn tay thế lực kia làm cho Hạ Thị sụp xuống."
Sao mọi chuyện lại trở thành như thế này cơ chứ...
Hiện tại Hạ Gia đang cực kì hỗn loạn. Cổ phiếu Hạ Thị rớt giá một cách nghiêm trọng, các cổ đông láo nháo không thôi khiến Hạ Viễn Thành vừa mới ra viện chưa được bao lâu lại thêm một phen mệt mỏi.
" Ba! " Minh Nguyệt chạy vào thư phòng, theo sau là Quản gia Vương và Sở Minh Hiên
" Con đã về rồi à. Ngồi xuống đây uống nước nghỉ ngời nào. " Trong mắt Hạ Viễn Thành, Minh Nguyệt vẫn luôn là cô công chúa bé bỏng suốt ngày làm nũng với ông. Thật sự ông không muốn con bé dính tới những chuyện này.
Minh Nguyệt nhìn nét mặt mệt mỏi của ông, trong lòng không khỏi có chút xót xa. Dù đây không phải ba ruột của cô nhưng trong cơ thể này đang chảy dòng máu của ông ấy. Cô lắc nhẹ đầu, ngồi xuống bên cạnh Hạ Viễn Thành.
" Ba, con biết tất cả rồi! "
Hạ Viễn Thành hơi bất ngờ, xong cũng chẳng nói gì. Biết rồi cũng tốt, ít ra nó cũng hiểu chuyện để còn tự biết bảo vệ bản thân.
" Ba, bọn con đã tra được vụ lần này có dính dáng tới một thế lực nào đó ở Châu Âu, còn có liên quan tới Chấn Gia và Mạc Gia."
" Chấn Gia? Nhà chúng ta đã đụng chạm gì tới họ cơ chứ? "
Khuân mặt Hạ Viễn Thành đăm chiêu, rốt cục cũng chỉ đành thở dài một tiếng.
" Các con nghe đây, chuyện ta sắp kể có liên quan tới rất nhiều người, nhiều thế lực khác nhau. Có những thứ ta không tiện nói ra nhưng các con phải biết chuyện này. Con biết Trình Hạo chứ?"
Thấy Minh Nguyệt khẽ gật đầu, ông mới nói tiếp: " Ta nghĩ cậu ta có liên quan trực tiếp tới sự việc này. Đây mới là khởi đầu mà thôi. Cậu ta...chính là đang trả thù."
" Trả thù? " Minh Nguyệt khẽ nhíu mày đăm chiêu. Trả thu cho việc gì cơ chứ?
" Trình Hạo là con riêng của Chấn Viên." Sở Minh Hiên ngồi cạnh cô bỗng lên tiếng
Minh Nguyệt như không tin vào tai mình, trừng lớn con mắt. Một câu truyện tình cảm cẩu huyết sao lại biến thành cuộc chiến gia tộc thế này? Trình Hạo với Chấn Uy là anh em cùng cha khác mẹ?
Thấy cái gật đầu đầy nặng nề của ông, cô mới tin vào sự thật này.
Và Hạ Viễn Thành bắt đầu kể chuyện...
Hơn 20 năm về trước....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT