Cô thư kí đẩy cửa bước vào. Khuôn mặt xinh đẹp với thân hình hoàn hảo trong bộ đồ công sở. Mùi nước hoa nhẹ nhàng lan tỏa trong phòng.
Vũ Yến Linh dẫm đôi giày cao gót mười phân của mình tiến về chỗ tổng giám đốc, trong đôi mắt cô lộ rõ sự si mê của mình. Ngay từ đầu gặp tổng giám đốc cô đã yêu anh. Cô biết tổng giám đốc rất lạnh lùng, nếu anh biết cô có tình cảm với mình thì sẽ không do dự mà đuổi việc cô nên Vũ Yến Linh luôn cố gắng che giấu tâm tư của mình.
Vũ Yến Linh đặt tài liệu lên bàn, giọng nhẹ nhàng nói với Hàn Phong: "Tổng giám đốc, đây là tài liệu anh cần"
Hàn Phong không ngẩng đầu lên, đáp: "Ừ"
Thư kí cắn môi. Từ khi cô bắt đầu đi làm cô không thấy tổng giám đốc để ý cái gì. Mọi việc của anh cũng không phải hoàn toàn do cô phụ trách. Có vẻ anh tin tưởng trợ lí của mình hơn. Nghĩ đến điều này Vũ Yến Linh lại cảm thấy giận.
Anh cảm thấy mình sắp nổi điên khi ngửi mùi nước hoa trên người cô thư kí này. Mặc dù không nồng như những cô gái khác nhưng vẫn khiến anh cảm thấy phản cảm. Có lẽ anh chỉ cảm thấy thoải mái với mùi hương tự nhiên trên người cô.
Nghĩ đến Diệp Vy, trong mắt Hàn Phong lóe lên tia dịu dàng khó phát hiện.
Vũ Yến Linh nghe vậy biết là anh đang khó chịu. Cô cảm thấy ấm ức. Cô đâu có làm gì. Nhưng không thể làm gì khác cô đành đi ra ngoài.