Ngắm nhìn ánh trăng tròn sáng tỏ thuần khiết trên bầu trời đêm càng làm Kỳ cảm thấy bản thân không sạch sẽ… Mặt trăng mặc dù khuyết, nhưng sẽ có một ngày tròn. Mà mình thì từ trong ra ngoài cũng bắt đầu thối rữa, cho dù làm gì cũng không bao giờ trở nên sạch sẽ như trước được nữa…
“Muộn quá rồi, ngươi nên nghỉ ngơi đi.”
Người bên cạnh rốt cuộc cũng mở miệng, chỉ có điều Kỳ giống như không nghe thấy, tiếp tục chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình. Mà cơ hồ Tề Thị Vân cũng đã dùng hết kiên nhẫn mà thô lỗ nắm lấy cánh tay Kỳ rồi kéo hắn lên giường.
“Hạ lưu!” Khí lực kém xa hắn, cho nên mãi đến khi Kỳ bị hắn lột áo ngoài rồi đặt lên giường mà không thể phản kháng mới mở miệng chửi hắn.
“Ngươi…” Câu hạ lưu này khiến trán Tề Thị Vân hiện đầy gân xanh, hắn tiến lại gần, nhưng không phải để đánh Kỳ, mà là kéo chăn bông trên người Kỳ, sau đó cởi quần áo nằm ở bên cạnh.
“…” Người này hôm nay thật kỳ quái, ánh mắt hoài nghi của Kỳ không ngừng suy đoán Tề Thị Vân.
“Nhìn cái gì, ta thấy ngươi bệnh chưa hết, nếu làm nữa chỉ sợ cái mạng nhỏ của ngươi cũng mất.” Giọng nói của Tề Thị Vân không khỏi cao lên vài phần, “Chờ ngươi khỏe lại, xem ta trị ngươi như thế nào …” Rồi sau đó lại dần hạ thấp xuống.
“Hừ.” Biết ngay ngươi không có lòng tốt mà, hừ lạnh một tiếng, Kỳ quay người đi, đưa lưng về phía hắn, nào ngờ lại bị Tề Thị Vân xoay lại, Kỳ bực mình lại xoay đi, cứ như vậy, kẻ kéo người xoay, tuy khí lực không bằng nhưng Kỳ vẫn cố gắng giãy giụa…
“Xấu xa!” Kỳ đột nhiên đình chỉ động tác, bởi vì thân thể Tề Thị Vân đã biến hóa, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn.
Kỳ nhìn Tề Thị Vân đang nhếch mép cười một cách xấu xa, trong lòng thấy không ổn. Quả nhiên, Tề Thị Vân bắt đầu vạch nội y của Kỳ ra, đôi tay cọ xát khắp người Kỳ, môi hắn cũng không ngừng dao động, từ cổ đến xương quai xanh, sau đó đến ngực, rồi từ từ tiếp cận đóa hồng anh trước ngực. Không thèm để ý tới Kỳ kinh hô mà dứt khoát ngậm lấy chơi đùa. Lúc này, Kỳ chỉ có thể nhìn thấy mái tóc đen dài của hắn đang rơi tán loạn trên người…
Tề Thị Vân hai mắt sáng rực, trong mắt Kỳ, quả thật không khác gì một con dâm thú đang thèm khát con mồi. Kỳ nhắm mắt, cam chịu mặc cho hắn xoay người mình lại, ngón tay thô to không ngừng khuấy động nơi tư mật của Kỳ, từ nội bích truyền đến từng cơn đau đớn, Kỳ cắn răng, chờ đợi cảm giác xé rách khi bị xỏ xuyên qua, nhưng Tề Thị Vân lại chậm chạp chưa di chuyển, mà chỉ lấy tay đùa giỡn bên trong, dường như ngón tay đó mới chính là phân thân của hắn vậy…
Một lát sau, Kỳ nghe thấy tiếng thở hồn hển của người phía trên, hai chân Kỳ bỗng bị hắn khép chặt lại… Sau đó, Kỳ cảm giác có một vật nóng rực đang chen vào giữa hai chân, nhưng không hề đâm vào hoa lôi mà chỉ cọ xát ở giữa bắp đùi tìm kiếm khoái cảm…
Kỳ kinh ngạc quay đầu nhìn, chi thấy người phía sau mồ hôi đầm đìa, cơ thể căng cứng. Giao hợp như vậy quả nhiên không thể khiến hắn thỏa mãn được.
Tề Thị Vân một tay ôm lấy vòng eo Kỳ, còn tay kia thì cuồng loạn vuốt ve khắp cơ thể, nương theo xúc giác mà chậm rãi đạt tới cao trào, thời gian qua thật lâu, hoặc ít nhất đối với Kỳ, thì đã là rất lâu… Tề Thị Vân rốt cục cũng bắn ra, chất lòng màu trắng nồng đậm rơi vãi giữa hai chân, trên thân thể Kỳ giờ đây tất cả đều nhiễm mùi của Tề Thị Vân.
Tề Thị Vân quệt lấy một ít chất lỏng trên đùi Kỳ, sau đó tiến vào bên trong hậu huyệt nhẹ nhàng đùa bỡn, đột nhiên, từ trong chăn bỗng truyền ra tiếng rên rỉ.
“Là chỗ này sao?” Tề Thị Vân bắt đầu vuốt ve điểm ấy, lúc nhẹ lúc nặng, thân thể Kỳ nóng lên, cảm giác khó tả bắt đầu xuất hiện. Khoái cảm không thể kiểm soát làm cho Kỳ sợ hãi mà giãy giụa, chỉ tiếc thứ giãy giụa này rất nhanh đã bị khắc chế.
“A … A” Thân thể Kỳ càng lúc càng nóng, phía trước đã có cảm giác, mà phía sau lại không ngừng duy trì kích thích, khiến Kỳ lắc lắc thân thể rồi đạt tới cao trào.
“Ngươi nên học cách dùng phía sau mà cảm thấy sung sướng đi, chứ đừng lần nào làm cũng bị thương, chờ thân thể ngươi tốt lên, ta sẽ tự mình dạy ngươi.” Hắn vuốt ve thân thể ướt đẫm mồ hôi của Kỳ rồi nói.
“…” Không để ý tới lời nói của Tề Thị Vân, bởi vì giờ phút này Kỳ đang đắm chìm trong kinh ngạc vì cảm giác khác thường vừa nãy. Trống ngực đập thình thịch, cái loại ân ái này… Kỳ cảm thấy rất nguy hiểm, rất khó chịu, bởi vì quyền chủ đạo nắm giữ thân thể mình thuộc về người khác, cho nên chắc chắn đây không phải là chuyện tốt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT