Hắn ta phản đối!

Thánh tôn khẽ liếc mắt nhìn hắn ta: "Nơi này không có chỗ cho ngươi nói không." Sau đó vung ống tay áo lên, Thiên Linh Thiên bị phong bế á huyệt, rốt cuộc không thể nói chuyện.

Cố Tích Cửu cảm thấy ấm áp trong lòng, thánh tôn tin nàng!

Giang hồ đồn đãi thánh tôn rất khó nói chuyện, thích làm theo ý của mình, nếu thánh tôn đã quyết chuyện gì, căn bản không có chỗ cho người khác xen mồm vào.

Nhưng hiện tại hắn lại chịu lắng nghe nàng nói ——

Nàng nhẹ hít một hơi, nói ra ý nghĩ của mình: "Loại chú thuật khi nhắc tới người sau lưng, thậm chí dùng cách đọc ký ức của hắn, hắn sẽ bị nổ tung, thật ra là một loại chú thuật tâm lý. Người kia thấm nhuần ý niệm với hắn, chỉ cần nói ra chân tướng thì sẽ 'nổ tung', thậm chí cho hắn nhìn thấy một số ví dụ tương tự, điều này khiến cho người bị hạ chú tin tưởng không nghi ngờ gì.

Đây là một loại tâm lý ám chỉ rất mạnh, để người bị hạ chú giữ kín miệng như bưng, không dám nhắc tới một câu. Vì vậy, nếu như hắn bị ép buộc, thời điểm bất đắc dĩ phải nói ra, hắn sẽ có cảm giác bản thân mình nhất định sẽ nổ tung. Lúc đó bởi vì hắn khẩn trương cực độ, cơ bắp sẽ căng thẳng, lưu lượng máu tăng lên, trái tim co thắt, nhiệt độ cơ thể cũng sẽ tăng lên......

Một khi tới gần điểm kích hoạt chú thuật, chú thuật giống như bị châm ngòi, tự nhiên sẽ nổ mạnh...... Nhưng nếu chúng ta dùng thuật pháp hạ thấp nhiệt độ cơ thể hắn, giảm bớt lưu lượng máu lưu thông, như vậy sẽ không tới gần điểm kia, hắn sẽ không phát nổ......"

Thánh tôn yên lặng lắng nghe nàng phân tích, trong bất tri bất giác nàng nói ra một số thuật ngữ thời hiện đại, nhưng đều rất dễ hiểu, hơn nữa lý luận của nàng cũng rất có tính thuyết phục. Đương nhiên, loại trừ một số thứ không chuyên nghiệp phải được loại bỏ.

Rốt cuộc, hiểu biết của nàng đối với thế giới này rất hữu hạn, có một số thuật pháp và chú thuật nàng thật sự không hiểu......

Nhưng phương hướng tư duy này của nàng vẫn không tệ, đáng để hắn xem xét!

Cố Tích Cửu nói xong một hơi, đưa mắt nhìn hắn: "Thánh tôn, ngài cảm thấy ý nghĩ này của ta thế nào?"

Thánh tôn giơ tay xoa xoa đầu nàng: "Rất tốt! Vậy hãy thử dùng cách mà ngươi đã nói."

Cố Tích Cửu: "......"

Đây vẫn là lần đầu tiên thánh tôn dùng động tác thân mật như vậy với nàng, đầu ngón tay hắn tràn ngập mùi hương thoang thoảng, khiến trái tim nàng rung động một chút, mơ hồ cảm giác giống như đã từng có người đối xử với nàng như vậy, thậm chí mùi hương dường như cũng tương tự ——

Trong đầu nàng lại hiện lên hình bóng Đế Phất Y ——

Nhưng ngay sau đó bị nàng xua tan, mình đang bị rối loạn tâm thần hay sao? Vì sao lúc này có thể nhớ tới người kia?

Nàng lắc đầu, không muốn suy nghĩ sâu xa. Hiện tại không phải là lúc suy nghĩ những thứ vô nghĩa đó: "Thánh tôn, chúng ta bắt đầu chứ?"

"Được!" Thánh tôn rất dứt khoát đưa ra quyết định.

Đôi mắt Cố Tích Cửu sáng ngời, Thiên Linh Thiên tái mặt ——

"Thánh tôn, có phải ngài nên bổ sung thêm vài điểm nữa hay không? Ta sợ lỡ may không thành công......" Thiên Linh Thiên vừa được cởi bỏ á huyệt đã vội vàng mở miệng.

"Không thành công cũng không sao." Thánh tôn thản nhiên nói: "Nhiều nhất là ngươi chết mà thôi, chúng ta sẽ không chết."

Thiên Linh Thiên: "......" Hắn bị nghẹn, nói không nên lời!

Mặc dù biện pháp này do Cố Tích Cửu nói ra, nhưng thao tác cụ thể vẫn do thánh tôn thực hiện.

Thánh tôn dặn dò nàng: "Ngươi ra ngoài trước đi."

Cố Tích Cửu cắn chặt môi, đứng yên ở bên cạnh hắn: "Thánh tôn, ta sẽ ở lại đây."

Thánh tôn liếc mắt nhìn nàng một cái, đáy mắt mơ hồ có ý cười nhẹ: "Ngươi muốn sống chết cùng bản tôn?"

Cố Tích Cửu ngước mắt nhìn hắn: "Thánh tôn, nếu như có thể nhìn thấy hắn sắp nổ trước năm giây, ngài có thể bảo vệ ta không?"

"Năm giây?" Thánh tôn không hiểu từ này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play