Chờ đã, hiện tại nàng không nên quan tâm tới điều này, mà là tối nay thánh tôn khiến nàng cảm giác có chút tà tính. Hắn vừa nói gì vậy? Đùa giỡn nàng sao?

Cố Tích Cửu cảm thấy, hình ảnh cao lớn của thánh tôn ở trong cảm nhận của mình sắp sửa sụp đổ.

Nàng khẽ nhếch miệng nhỏ nhìn thánh tôn, hoảng hốt vì cảm thấy thánh tôn đã bị Tả thiên sư bám vào người......

Có lẽ cũng nhận thấy mình quá lời, thánh tôn đứng thẳng người, nhẹ nhàng nói một câu: "Vào đi!" Sau đó hắn xoay người vào phòng.

Cố Tích Cửu: "......"

Nhìn cửa điện rộng mở, nàng bỗng nhiên cảm thấy có chút bối rối!

......

"Chương 32, chiêu nạp phong linh, ngươi hãy học thuộc đi." Thánh tôn ngồi nghiêm chỉnh, giống như đạo sư nghiêm khắc nhất, khác một trời một vực với người vừa rồi lười biếng trêu đùa với nàng.

Cố Tích Cửu cố gắng ghi nhớ nó, có lẽ hậu quả của cú sốc vừa rồi vẫn chưa qua đi, nàng ngâm nga có chút vướng mắc.

"Chương 89......" Thánh tôn lại thuận miệng chỉ ra một đoạn khác để nàng học thuộc.

Lần này nàng phát huy tốt hơn một chút, rất mượt mà ngâm nga thành tiếng.

Thánh tôn liên tiếp yêu cầu nàng đọc bảy tám đoạn, nàng đều xem như đối đáp trôi chảy. truyện đam mỹ

Thời gian trôi qua, một hỏi một đáp, thánh tôn cao cao tại thượng, ít khi nói cười, cuối cùng khôi phục lại bình thường.

Cố Tích Cửu cũng tìm lại được cảm giác, càng đọc càng thành thạo.

Nhưng lúc giải thích nàng đã bị bại lộ, thánh tôn liên tiếp hỏi nàng mấy vấn đề nàng chưa đọc tới, nàng cứng họng thật sự đáp không được.

Thánh tôn gõ nhẹ ngón tay lên bàn, thờ ơ hỏi nàng: "Nhiệm vụ này xem như ngươi mới hoàn thành một nửa. Ngươi nói xem, nên làm gì bây giờ?"

Cố Tích Cửu nhận mệnh: "Ngày mai ta sẽ ra ngoài chạy một chân vòng quanh sân!"

"Ồ, xem thái độ của ngươi không tệ. Mặc dù việc học đã hoàn thành không vừa ý bản tôn, nhưng cũng có thể miễn cưỡng cho qua, trừng phạt sẽ giảm đi một nửa."

Cố Tích Cửu sáng mắt: "Chạy mười vòng?"

"Không, số vòng không đổi, nhưng ngươi có thể chạy hai chân."

Được thôi, chạy hai chân tốt hơn nhiều so với chạy một chân, cũng không có vẻ cổ quái như vậy. Cố Tích Cửu đồng ý.

Thánh tôn đứng dậy, ném màn giường vào trong người nàng: "Màn này ngươi sửa đi, nếu có thể sửa nó khiến bản tôn vừa lòng, sẽ không cần phải bồi thường."

Cố Tích Cửu ôm cái màn này, cảm giác giống như đang ôm một củ khoai lang phỏng tay. Nàng có thể sửa quần áo, nhưng làm thế nào có thể sửa được nó vừa lòng thánh tôn - người luôn theo đuổi hoàn mỹ, đó là một vấn đề nan giải......

Nàng ôm màn cáo từ rời đi, trở về chỗ ở của mình. Sau đó nàng phát hiện ra ba con trong phòng đều biến mất......

Căn phòng ban đầu có chút lộn xộn, lúc này sạch sẽ gọn gàng giống như được quét dọn bởi một đội vệ sinh ưu tú nhất.

Tất cả những đồ vật nho nhỏ lung tung lộn xộn trong phòng đều đã biến mất.

Ngay cả cái chăn bị Lục Ngô xoắn lại cũng được san phẳng thành một đường dài, khăn trải giường không có dù chỉ một nếp nhăn.

Cố Tích Cửu sững sờ, nhưng rất nhanh cũng hiểu ra được, đó đều là công lao của thánh tôn!

Trong khi nàng quét dọn phòng cho hắn, hắn cũng tới kiểm tra phòng nàng, nhân tiện dùng bạo lực chỉnh đốn lại phòng nàng!

Xem ra thánh tôn rất giống với Tả thiên sư, đều sạch sẽ biến thái, có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế......

Dường như những điểm tương đồng giữa hai người này càng ngày càng nhiều, bọn họ không phải là cùng một người, đúng không?!

Cố Tích Cửu bị sốc bởi ý nghĩ này của mình.

Không, không thể có khả năng này, đúng không?

Sao thánh tôn sao có thể là Tả thiên sư?

Tả thiên sư rõ ràng giống như mấy vị đệ tử thiên bẩm khác, là cấp dưới của hắn......

Làm sao một vị thần như hắn có thể đóng vai một người khác được? Nhàn rỗi nên chơi sắm vai nhân vật? Thánh tôn không phải là người nhàm chán như vậy, đúng không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play