Bách Lí Hồng Trang sớm tại lúc năm tuổi đã bị kết luận là thân thể phế vật, căn bản không thể tu luyện, hiện tại đột nhiên lại nói cho bọn họ biết, Bách Lí Hồng Trang có thể tu luyện?

Khiến người không thể tưởng tượng được chính là, Bách Lí Hồng Trang căn bản không có công pháp tu luyện, vậy nàng tu luyện như thế nào?

Bách Lí Ngọc Nhan và Bách Lí Hạo Hiên nhìn nhau liếc mắt một cái, hai người đều không thể tin nổi.

Chẳng lẽ từ trước tới nay đều không phải bọn họ đang trêu chọc Bách Lí Hồng Trang, mà là Bách Lí Hồng Trang đang vỗ tay đùa bỡn bọn họ?

"Ta bắt đầu tu luyện từ khi nào, có quan hệ với ngươi sao?"

Trong mắt Bách Lí Hồng Trang hiện lên sự châm chọc, người gọi là phụ thân này từ đến cuối đều chưa từng quan tâm tới nàng.

Mặc dù hiện tại nàng hiện ra thực lực tự thân, nhận được bất quá cũng chỉ là sự phẫn nộ của Bách Lí Chấn Đào mà thôi.

"Ta hỏi ngươi trả lời, không phải ngươi hỏi ta!"

Giọng nói của Bách Lí Chấn Đào càng thêm trầm thấp, mơ hồ ẩn chứa tức giận cùng với uy hiếp được thể hiện ra rất rõ ràng.

"Ngươi hỏi ta thì phải trả lời, đây là quy định gì?!" Bách Lí Hồng Trang lạnh lùng cười mỉa mai, "Mười lăm năm qua, chưa bao giờ ngươi quan tâm tới sống chết của ta, hiện giờ ta thế nào, không có quan hệ gì với ngươi."

"Mắt ta hồi phục từ khi nào?" Bách Lí Hồng Trang cười khẽ, "Ha ha, nếu như ngươi tìm y sư chẩn trị giúp ta một phen, không phải sớm đã biết hay sao?"

"Ngươi dám nói chuyện với ta như vậy!"

Khuôn mặt Bách Lí Chấn Đào tức giận đến nỗi xanh mét, hắn tuyệt đối là người tôn nghiêm ở Tướng quân phủ, ngày thường ai dám nói lời như vậy với hắn!

"Bách Lí Chấn Đào, ngươi chưa bao giờ hoàn thành vài trò và trách nhiệm là một người phụ thân đối với ta, vì sao ta phải thực hiện nghĩa vụ nữ nhi?"

"Giữa chúng ta, không ai nợ ai!"

Những lời Bách Lí Hồng Trang nói ra rất có khí phách, sớm tại thời điểm Bách Lí Chấn Đào không cần nàng vì khiến gia tộc mất mặt, chờ mong của nàng đối Bách Lí Chấn Đào đều đã tiêu tán.

"Có bản lĩnh ngươi hãy cút ra khỏi Tướng quân phủ! Bách Lí Chấn Đào ta căn bản không có nữ nhi như ngươi!" Bách Lí Chấn Đào tức giận nói.

Bách Lí Hồng Trang thờ ơ giương mắt lên, "Rất hợp ý ta! Từ đây về sau, ta và Tướng quân phủ không còn có một chút quan hệ nào nữa!"

Giọng nói rơi xuống, Bách Lí Hồng Trang không chút do dự xoay người đi về phía đại môn Tướng quân phủ.

Thời điểm khi nàng dùng hình tượng như vậy xuất hiện ở trước mắt mọi người, nàng liền minh bạch, nàng sẽ không còn là người của Tướng quân phủ.

Bách Lí Chấn Đào hiển nhiên không nghĩ rằng, Bách Lí Hồng Trang thực sự sẽ rời đi, trong lúc nhất thời, chỉ đứng nhìn bóng dáng Bách Lí Hồng Trang, không thể nói nên một lời.

......Edit & Dịch: Emily Ton.....

Nháy mắt Bách Lí Hồng Trang ra khỏi đại môn Tướng quân phủ, một sự cô đơn không thể tin nổi bao phủ quanh nàng.

Nhìn bảng hiệu Tướng quân phủ, nàng đã từng cư trú ở chỗ này mười lăm năm qua, nhưng nơi này chưa bao giờ là nhà của nàng.

Người bên trong, cũng chưa bao giờ là người nhà nàng.

Có lẽ, ngay khi nàng đi xuyên qua ngàn năm, đã được chú định đời này của nàng hẳn là cô độc một người.

Bóng đen cô đơn dần dần phai mờ khỏi lớp sơn màu đen trong mắt, thay thế nó chính là nồng đậm ý chí kiên định.

Không có vướng bận gì, đối nàng mà nói chưa chắc không phải là một chuyện tốt!

Từ nay về sau, nàng chỉ sống vì chính bản thân mình!

Tuy nhiên, ngay tại thời điểm Bách Lí Hồng Trang xoay người, đã nhìn thấy Hắc Mộc đang đứng ở bên ngoài đại môn Tướng quân phủ cách đó không xa.

Nhìn thấy Bách Lí Hồng Trang đi ra, trên mặt Hắc Mộc lộ ra tươi cười.

"Vương gia nói quả nhiên rất đúng, hắn nói Bách Lí cô nương ngươi một hồi nhất định sẽ ra ngoài, quả nhiên đã ra tới."

Bách Lí Hồng Trang có chút ngạc nhiên, "Ngươi vì sao lại ở chỗ này?"

"Vương gia nói ngươi đột nhiên rời khỏi Tướng quân phủ, chỉ sợ có rất nhiều đồ chưa có chuẩn bị, cố ý để ta tới mang đồ cho ngươi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play