Có lẽ Cao gia thật sự bị Hoàng Kiên bức mà lòng nóng như lửa đốt, sau khi Dạ Dao Quang vì mệt mỏi mà cự tuyệt, ngày hôm sau lại gấp không chờ nổi tìm tới cửa. Lần này, đích thân Dạ Dao Quang ra mở cửa lớn, long trọng nghênh đón. Cao gia đã cầu hôn rất nhiều lần, Dạ Dao Quang cũng không phải kiểu người thích làm ra vẻ để đề cao giá trị cô nương nhà mình.
Nàng một lời đồng ý việc hôn nhân, trước khi người Cao gia tới, nàng đã hỏi lại Lôi Đình Đình một lần, Lôi Đình Đình vẫn khẳng dịnh đáp án như cũ. Nguyên bản người Coa gia còn có chút thấp thỏm, không nghĩ tới Dạ Dao Quang sảng khoái như vậy, trực tiếp nhận lễ của bọn họ.
Mẫu thân Cao Dần, ngày hôm sau rèn sắt khi còn nóng liền cùng bà mối mang theo sinh thần bát tự Cao Dần tới vấn danh. Đây không phải lần đầu Dạ Dao Quang thấy Cao đại phu nhân, bởi vì lúc trước không tránh khỏi phải tham gia yến hội, cũng từng trò chuyện vài ba câu. Cao đại phu nhân khoảng ba mươi có lẽ, bộ dáng được chăm sóc kỹ lương nên thoạt nhìn như hai lăm hai sáu, xuất thân thế gia thư hương, rất nhã nhặn lịch sự.
“Hầu gia phu nhân thứ lỗi, cũng không phải là chúng ta không coi trọng Đình tỷ nhi, thật sự là tình cảnh Cao gia chúng ta lúc này, nói vậy Hầu gia phu nhân cũng đã biết, không thiếu được có chút vội vàng. Nhưng phu nhân yên tâm, chúng ta cũng muốn làm một hôn lễ vẻ vang, tuyệt sẽ không ủy khuất Đình tỷ nhi.” Thanh âm Cao đại phu nhân nhẹ nhàng tinh tế, không nhanh không chậm làm người nghe thoải mái, bà đem thiếp canh có sinh thần bát tự của Cao Dần đưa cho Dạ Dao Quang, “Phu nhân, đây là thiếp canh khuyển tử, chúng ta đều biết phu nhân tinh thông tướng mạo đoán bệnh, cũng liền không uổng cho người hầu đi tìm người xem bát tự hai đứa nhỏ, thỉnh phu nhân nhìn xem, hai người bọn họ bát tự có chỗ nào khắc hay không.”
Sinh thần bát tự Lôi Đình Đình, Dạ Dao Quang đã biết, việc này cho dù Cao gia tính toán đi tìm người hợp bát tự bên ngoài, Dạ Dao Quang cũng vẫn phải tự mình hỏi đến, cho nên nàng trực tiếp cầm lấy thiếp canh Cao Dần.
Nhìn sinh thần bát tự Cao Dần, khóe môi Dạ Dao Quang không khỏi khẽ nhếch: “Lệnh công tử, mệnh tốt.”
Cao Dần sinh ngày Đinh, trong tháng sinh có Dần Ngọ Tuất, vì thế hình thành ba vị lộc cách. Vì sinh ngày Đinh cùng Ngọ thuộc hỏa sinh lộc, Dần Tuất cùng Ngọ hòa hợp, cho nên nói là ba vị lộc, đây là mệnh cách đại cát đại lợi. Tứ trụ hắn cùng Thiên can lục hợp tam hợp đều tương sinh, người như vậy chú định việc làm ít công to, dễ đạt thành tựu hơn so với những người khác, mệnh trung sẽ có phúc thần tương trợ.
Nhưng mệnh cách như vậy có một chỗ cực đoan, đó là khi gặp gỡ cát thần lièn có vận may rơi vào đầu, điểm này từ khi hắn gặp gỡ Ôn Đình Trạm, mười bảy tuổi đã thành Thám Hoa lang có thể thấy được, đương nhiên cũng không bài trừ trong đó có sự nỗ lực và thiên phú của Cao Dần. Nhưng Dạ Dao Quang có thể chắc chắn, với tính cách cố chấp của Cao Dần, nếu không gặp phải Ôn Đình Trạm có thể hàng phục hắn, lúc này không chừng vẫn chưa thông suốt, cho rằng tổ phụ của mình dưới sự dâm uy của Hoàng Kiên bị ép bức là biểu hiện của sự ham phí quý. Ôn Đình Trạm là cát thần xuất hiện, thôi hóa mệnh cách Cao Dần, giúp hắn sớm ngày thành tài.
Đây là gặp gỡ cát thần, nếu Cao Dần gặp hung thần, vậy so với những người có mệnh cách xuất hiện tai ương đổ máu, hắn càng dễ dàng mất mạng nhỏ.
“Phu nhân có thể tiết lộ một chút?” Không có người làm mẫu thân nào không muốn biết mệnh cách nhi tử của mình.
“Đại phu nhân thứ lỗi.” Dạ Dao Quang biết là một chuyện, nhưng nói ra lại là chuyện khác, trước chỉ là nhìn trộm thiên cơ, sau lại là tiết lộ thiên cơ, cần phải lấy tiền, nếu không sẽ gây tổng hại cho chính nàng.
Nhưng sắp tới là thông gia, dù là Dạ Dao Quang chủ động mở miệng yêu cầu, hay Cao Đại tự mình đưa tới đều cần nể mặt mũi, không thu tiền, Dạ Dao Quang không có lý do gì tự tổn hại đạo hạnh.
“Là ta nhiều lời.” Cao đại phu người có chút ngượng ngùng.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Mượn Giống Sinh Con2.
Dùng Nick Phụ Yêu Đương3.
Thà Đừng Quen Nhau4.
Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng=====================================
Dạ Dao Quang cười lắc đầu, nàng đem thiếp canh của Lôi Đình Đình đưa cho Cao đại phu nhân: “Hai người bọn họ không có xung khắc.”
Bạch đầu giai lão hay con cháu nối dài, những sự tình như vậy Dạ Dao Quang chưa bao giờ nói. Người tính chung quy không thắng nổi thiên tính, hiện tại xem ra bát tự hai người thực rất hợp, nhưng tướng mạo con người đều có thể vì hoàn cảnh mà thay đổi, huống chi là vận mệnh. Tương lai thế nào, Dạ Dao Quang cũng không dám khẳng định cũng không thể bảo đảm.
Cao đại phu nhân há miệng sửng sốt, cuối cùng bật cười, lắc đầu nói: “Ta sống tới tuổi này hơn phu nhân tới chục tuổi, nhưng lại không thông suốt lý lẽ như phu nhân, thật đáng xấu hổ.”
“Đại phu nhân không cần như thế, để ý quá nhiều sẽ bị loạn.” Dạ Dao Quang trấn an nói, “Đại phu nhan đã từng thấy Đình tỷ nhi?”
“Đình tỷ nhi ta đã gặp, là nữ hài thông minh văn nha. Nữ tử da mặt cũng mỏng, không cần làm nàng câu nệ với ta.” Cao đại phu nhân uyển chuyển đáp lời, tuy rằng cầu hôn cũng dựa trên sinh thần bát tự, nhưng Cao đại phu nhân đã gặp qua Lôi Đình Đình, cảm quan thực rất tốt, vậy cũng không cần tiểu bối phải gò ép.
Dạ Dao Quang mời Cao gia ở lại dùng bữa trưa, sau đó phái Vệ Truất hộ tống về Cao phủ Tây Hải.
Tin tức Cao gia cùng Ôn gia kết thân liền truyền đi rầm rộ ở Thanh Hải, không ít người cảm thấy sắp tới thời điểm mưa gió xếp hàng kéo đến. Trước là Ôn Đình Trạm mới đoạt chính quyền từ trong tay Hoàng Kiên, chuyện này nếu nói Ôn Đình Trạm không gian lận, người trên quan trường có đánh chết cũng sẽ không tin.
Sau lưng này Ôn Đình Trạm lại đánh vào mặt Hoàng Kiên. Hoàng Kiên muốn đem cháu gái gả cho Cao Dần, chuyện này hai năm trước mọi người đều đã biết, hiện giờ Cao Dần mười bảy tuổi trở thành Thám Hoa lang nổi bật vô song nhất hiện tại. Nếu không có Ôn Đình Trạm mười tám tuổi trúng tam nguyên lúc trước, lại thêm Võ Trạng Nguyên được xác thực, chỉ sợ Cao Dần sẽ càng thu hút chú ý người khác, bởi Ôn Đình Trạm tới Thanh Hải, Cao Dần lại là hài tử học chính gia. Bên ngoài đều truyền tin Cao Dần là Ôn Đình Trạm một tay dạy ra, hoàn toàn không để ý, kỳ thật Ôn Đình Trạm cùng Cao Dần quen biết không quá hai năm, mà đệ tử chân chính của Ôn Đình Trạm, Hoàng Ngạn Bách lại hoàn toàn không tham gia kỳ thi mùa xuân.
Hiện giờ Ôn Đình Trạm lại đem dưỡng nữ trên danh nghĩa gả cho Cao Dần, lần này càng chứng thực lời đồn đãi. Sự kính ngưỡng cùng tán thưởng Ôn Đình Trạm càng được đẩy lên cao, hơn nữa tin Cao Dần ngưỡng mộ Ôn Đình Trạm cũng trở nên thuyết phục, không tránh được có nhận được nhiều ơn huệ, nháy mắt lời đồn thêm xôn xao.
Hai người bọn họ, một được tung hô khen ngợi, một trầm mặc, thực sự là cái tát hung hăng trên mặt Hoàng Kiên. Xa không nói, chỉ nói tới chiến tích, Hoàng Kiên nắm giữ Thanh Hải mười mấy năm, Thanh Hai có hai tiến sĩ đề tên trên bảng đã rất khó, xưa nay tam giác đều là nam bắc bá chiếm. Giam Nam tài tử chiếm đa số, Cao Dần là Thám Hoa lang, là đạt được thành tựu sau khi Ôn Đình Trạm tiếp nhận, hơn nữa những biến hóa của Tây Ninh khi Ôn Đình Trạm nhậm chức thật rõ như ban ngày.
Bên ngoài lời đồn càng thêm mãnh liệt, mới vừa bắt đầu chỉ là khen ngợi Ôn Đình Trạm, sau đó chính là nâng lên một dẫm xuống một.
“Chàng cũng không quản sao?” Dạ Dao Quang nghe được cảm thấy có chút thái quá, Ôn Đình Trạm lại cố tình làm như không biết, nếu không phải quá hiểu Ôn Đình Trạm, Dạ Dao Quang cảm thấy hắn cố tình thổi phòng lấy lòng tin.
“Ta chẳng muốn dập lửa, mà còn muốn tưới thêm dầu.” Ôn Đình Trạm nhìn Dạ Dao Quang cười đầy ẩn ý.
“Muốn động thủ?” Dạ Dao Quang biết Ôn Đình Trạm đây là mượn dùng dư luận chọc giận tính cách cương liệt của Hoàng Kiên!