Cha của Tiêu Ý Hân vì cứu Tiêu Lập mà chết, nên cô trở thành con nuôi của Tiêu gia. Tuy nói rằng bọn họ nhận cô vào gia phả để đền ơn đáp nghĩa với cha cô, thế nhưng cũng không xem cô ra gì

Tiêu Tâm-hòn ngọc quý giá trên tay Tiêu Lập, theo danh nghĩa mà nói là chị của Tiêu Ý Hân. Ba người bọn họ là một gia đình hạnh phúc. Và cô, chỉ là người thừa

Cô nhẫn nhịn gia đình họ hạnh phúc đầm ấm, cô nhẫn nhịn bạn bè càng ngày càng vô cớ xa lánh mình, niềm đam mê duy nhất của cô...là Hóa Học

Thế nhưng, cô cũng có một tình yêu riêng, với một chàng trai ấm áp

Cô vì hắn dành nhiều thời gian để tương tư

Cô vì hắn yêu đương điên cuồng

Cô vì hắn điên đầu học tập

Cô vì hắn nhẫn nhục ở lại Tiêu gia để cùng hắn môn đăng hộ đối, cũng không ngại liên quan đến hắc đạo

Hắn là con trai duy nhất của Doãn gia - Doãn Diệc, lớn hơn cô 8 tuổi. Mà cô, tương tư hắn hơn 10 năm

" Hân Hân, đợi đến khi em đủ tuổi, chúng ta sẽ kết hôn nhé!" Doãn Diệc ôn nhu ấm áp xoa đầu cô

Thế nhưng, Tiêu Ý Hân mãi sau mới biết, cho dù bản thân lao tâm khổ tứ làm bất kì việc gì cho hắn, hơn 10 năm của cô...cũng không bằng một vẻ thiên tiên của tỷ tỷ Tiêu Tâm

Đúng là "tiêu tâm tổn ý"!

" Ý Hân! Ra đây! Ta giới thiệu cho con con rể tương lai của ta! Cũng chính là anh rể của con đó!" Mai Huệ Liên vẻ mặt vui cười giả tạo

Tiêu Ý Hân đối với việc này cũng không có phản ứng gì. Tiêu Tâm rất xinh đẹp, lại còn là con gái ruột danh ngôn chính thuận của Tiêu gia!

Thế nhưng, đến khi gặp người "anh rể" kia, cô mới cảm thấy buồn cười

" Diệc?" Tiêu Ý Hân nghi hoặc nhìn người đàn ông đang ôm ấp thân mật với Tiêu Tâm " Hai người..."

Tiêu Tâm nghe thấy âm thanh của người khác liền quay đầu ra. Cô ta là một ngưòi phụ nữ quyến rũ yểu điệu, đối với một người đàn ông như Doãn Diệc quả thực sánh đôi vừa lứa

" Ô, em gái yêu quý à?" Tiêu Tâm làm bộ không để ý đến dáng vẻ kinh ngạc của Tiêu Ý Hân, giọng nói ngọt ngào như rót mật vào tai " Đây là anh rể tương lai của em! Doãn Diệc!"

" Hân Hân! Chào em! Nghe danh đã lâu!" Hắn yêu chiều xoa đầu Tiêu Tâm

Nghe danh đã lâu? 

Ha! Quen nhau nhiều năm như vậy, hắn nói nghe danh đã lâu!

" Sao vậy?" Mai Huệ Liên cười lạnh, không quan tâm đến vẻ mặt đã dự đoán trước của Tiêu Ý Hân. Bà ta son phấn đầy mặt, khoác lên một chiếc áo lông chồn cùng đủ thứ vòng ngọc phỉ thúy xa xỉ. Đứng bên cạnh là Tiêu Lập đang nở nụ cười lấy lòng

Mặc dù nói là con rể tương lai, nhưng địa vị của Tiêu gia ở Trung Quốc cũng không bằng Doãn gia

Tiêu Ý Hân đứng giữa 4 người, đối mặt với bộ mặt mỉa mai của họ, cảm thấy bi ai lạc lõng hơn bao giờ hết

Doãn Diệc vốn là ngưòi quan trọng duy nhất của cô trên cuộc đời này, hiện tại cũng rời bỏ cô

Cô đã từng nghĩ rằng, cho dù cả thế giới có quay lưng với cô, cũng chỉ có hắn vẫn luôn bên cạnh cô

Hứa hẹn bao nhiêu thứ, cuối cùng cũng chỉ là phù du mà thôi

" Diệc ca ca, anh còn lời nào để nói với em không?" Giọng của cô chua chát nói, thế nhưng lại nhận được một cái tát đau điếng của Mai Huệ Liên

" Đừng có cố níu kéo bạn trai của chị ngươi!" Bà ta độc ác nói

" Ha! Mấy người vốn dĩ đều coi tôi là trò đùa sao?" Cô cưòi lạnh" Níu kéo? Nếu đổi lại là tôi, mấy ngưòi cũng sẽ nói Doãn Diệc là bạn trai lâu năm của chị ta bị tôi câu dẫn sao?"

Tiêu Ý Hân ôm má chạy vụt ra khỏi nhà. Cô không nhớ trước đó bản thân đã điên cuồng trách móc hắn bao nhiêu, chỉ biết cuối cùng vẫn không nhận được một lời công đạo

Vài ngày sau đó, Tiêu Ý Hân cũng không về "nhà", chỉ vùi đầu vào thứ đam mê duy nhất

Hóa học

Cũng chỉ có nó không rời bỏ cô! Chỉ có nó chung tình!

Cuối cùng thế giới này lại chỉ còn cô và những loại hóa chất

" Ai nha, em gái à! Mấy ngày rồi em không về nhà, mọi ngưòi lo cho em lắm đó!" Tiêu Tâm đứng ở cửa, thân thể ôm sát lấy Doãn Diệc

Tiêu Ý Hân nhìn vẻ mặt giả tạo của chị ta, cũng chỉ cười lạnh

" Hân Hân, đừng trách anh!" Hắn lên tiếng " Em nhìn em kìa, có thể so với Tâm Tâm sao? Hơn nữa còn chưa đủ tuổi vị thành niên, mà Tiêu Tâm chị em cũng đã 22 rồi! Anh là ngưòi bình thường, mang thẩm mĩ của ngưòi bình thường, đương nhiên cũng biết chọn ai!"

Bộ dạng của cô a? Đúng vậy! Cô có mắt thẩm mĩ cùng khả năng phối đồ rất kém. Trong tủ quần áo không có nổi một cái váy, mái tóc hạt dẻ được cột lại vắt ngang vai, lúc nào cũng rối tung, trên mặt còn mang theo cặp mắt kính dày cộp

Cô không bị cận, thế nhưng cô quen nhìn thấy thế giới thông qua cặp kính này

" À, suýt nữa thì quên! Em có lẽ sắp có cháu nữa đấy!" Tiêu Tâm vẻ mặt ngọt ngào với Doãn Diệc, thế nhưng ánh mắt liếc qua cô đầy vẻ tàn độc " Em cũng không thể lúc nào cũng yêu thích Hóa Học. Con gái ấy à, nên yêu thích những thứ khác"

Tiêu Ý Hân hơi ngạc nhiên, thế nhưng sau đó cũng chỉ cưòi lạnh

Có gì bất ngờ đâu!

Cô không bỏ xuống ống nghiệm trên tay, bước từ từ về phía họ

" Doãn Diệc, tôi hối hận khi quen ngưòi như anh!" Cô nhìn thẳng vào mặt hắn

" Thì thế nào?" Hắn nhún nhún vai 

" Anh dám cắm sừng tôi, vậy tôi sẽ dùng cái sừng này húc chết chị ta, sau đó bẻ gãy tay anh!" Dứt lời, cô hắt cả cái ống nghiệm vào mặt Tiêu Tâm

Đây chính là tạt axit trong truyền thuyết!

Ai nói là một motip trong các truyện ngôn tình, đã từng có bao nhiêu ngưòi dám tạt axit vào tình địch a?

" Aaaaaaaaaaaaa!" Cô ta la lên như lợn bị chọc tiết, khuôn mặt dần bị hủy hoại

" Tâm Tâm!" Doãn Diệc lo lắng

Hắn không yêu nữ nhân này, thế nhưng cô ta vẫn còn công dụng rất lớn cho cả mặt liên hôn lẫn phát triển bang phái

Tiêu Ý Hân chạy ra ngoài, một mạch phóng vào nhà. Cô nhanh chóng thu dọn hành lí rồi dời đi

Cô đến nước Mỹ bằng số tiền mà người cha quá cố để lại, mặc dù phần lớn đã bị Mai Huệ Liên lấy đi hết, cô cũng chỉ giữ được phần này

Doãn Diệc là người của hắc đạo, nhưng phạm vi thế lực chưa mở rộng đến đất nước này, nên có thể tạm thời an toàn

Cô sẽ cố gắng sống sót ở đất nước này, bằng bất cứ giá nào

Viên trân bảo mà cô một thời si cuồng bảo trọng, cũng chỉ là một tên tra nam

Cô đau lòng vì hắn, nhưng không hối hận vì hành động của mình

Đã từng yêu, thế nhưng hiện tại, hận nhiều hơn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play