" Mình đâu có tiền gửi đồ đường quốc tế chứ. Đương nhiên là hắn tự tiện lấy rồi" Lam Diệp Phù nằm dài trên bàn
" Tự tiện lấy? Là ý gì?"
" Hắn trực tiếp lên sân thượng nhà mình cướp đồ đó!!!" Cô đứng bật dậy, vẻ mặt bực bội" Con mẹ nó, lại còn dùng mấy cái máy bay trực thăng loại cực phẩm, còn tưởng bị ám sát cơ"
Others:....
Gió ở đâu thế nhỉ?
" Hôm qua tớ còn phải cắn răng ăn mì đấy. Cậu biết mà, tớ rất ghét mấy món mì, sự khỏe cũng có tốt đâu"
Sức khỏe không tốt mà ăn chocolate thay bữa trưa, có thể bớt vô sỉ không?
" Quả đúng là soái ca, vừa có nhan sắc cực phẩm vừa giàu như vậy. Lại còn theo đuổi cậu, sung sướng quá nha"
" Cậu có cảm thấy tớ đang vui không?" Lam Diệp Phù khinh khinh nhìn bọn họ
" Hắn ít nhất cũng phải giàu hơn Tô Hiên! Cậu được nhờ vả rồi nha. Có chỗ dựa vững chắc như vậy"
" Ai nha, lãng mạn qua đi! Tớ cũng muốn được yêu xa quá!"
Lạc đề hết rồi!
Cô là đang bực dọc than thở, tại sao lại thành đang khoe khoang rồi
" Bá quá đi, vậy mà đến tận cửa đòi quà của mĩ nhân! Đến ngày valentine trắng nhất định phải đòi gấp vạn đó nha!" Phùng Như Hương ôm má ghen tỵ
Lam Diệp Phù thở dài
Thiên Phi quả nhiên như lời hắn nói, giàu như vậy!
Cô cũng có chút không ngờ, cậu có gia cảnh thâm sâu đến như vậy
Kể ra thì...cảnh tượng hôm qua cũng có chút ngầu đấy!
Mà thôi kế đi, coi như cho cô đỡ xoắn xuýt, cũng đến tay người ta rồi
Một ngày lễ tình nhân cũng cứ thế trôi qua
Hôm nay, đã là ngày 15, vài ngày nữa cô sẽ được đến Mĩ, sẽ được gặp rất nhiều người cô muốn
Cũng có thể thưởng thức hương vị của nước Mỹ nữa
Mong chờ quá đi!
" Cậu đã tỏ tình với người ta chưa vậy?" Mặt Lá Tiểu Vũ nham hiểm
" Tỏ tình?" Cô giật mình một cái
" Chứ còn gì?" Phùng Như Hương hai tay chống hông" Không biết soái ca thứ nào, nhưng cậu thì chắc chắn phải động tâm! Làm gì có ai đứng trước một người như thế lại có thể giữ cho tâm tình yên tĩnh được!"
Tỏ tình?
Cái vấn đề này...hơi quá xa rồi!
" Thế nhưng...tiểu Phù à, cậu nên nhớ..." Giọng nói của Tống Nhược Vy bất chợt vang lên, lại cố ý kéo dài, làm cô giật mình" Cậu một mực khăng khăng bản thân theo chủ nghĩa độc thân à nha"
"À ha..."
" Cậu cũng đã hứa nếu kết hôn sẽ đem toàn bộ của hồi môn cho bọn tớ nhớ không?" Tống Nhược Vy tiếp tục " Cho nên cậu nhất định nói phải giữ lời đó nha, nhất định phải giữ lời a"
Cô nàng nhấn mạnh mấy từ cuối
_ _ _ _
Kì gia
Kì Vũ Nhiên ăn mặc lộng lẫy, trang điểm cẩn thận cho cuộc hẹn với Tiêu Hiên
Bước những bước chân yểu điệu xuống từng bậc cầu thang, cô nở nụ cười tự mãn
Chỉ có cô xứng đáng có được cuộc sống như vậy. Giàu sang và tràn đầy sự sủng dịch
Đẹp hơn cô thì thế nào? Lam Diệp Phù vĩnh viễn không có được những thứ này
" Cha!" Kì Vũ Nhiên mềm mại ôm lấy cổ Kì Sơn
" Con gái à.." Kì Sơn vốn là đang một bộ dạng mệt mỏi đau đầu, vẻ mặt phút chốc liền trở nên ôn hòa
Kì Vũ Nhiên thấy vậy mỉm cười một cái, quan tâm hỏi " Cha, người có việc gì mệt mỏi vậy? Có gì cứ giao cho Hiên ca ca giải quyết đi"
" Ha ha, sao có thể được? Con còn chưa gả vào Tô gia đâu!" Ông trêu chọc, sau đó sắc mặt liền trở nên trầm trọng" Ta đang gặp chút khó khăn, có kẻ trong bóng tối chèn ép Kì gia chúng ta"
Là một kẻ đánh sợ. Hắn giống như nắm giữ sợi dây sinh tử của Kì gia, chỉ cần tùy ý vung nhẹ một cái liền có thể dễ dàng cướp đi nhiều sinh mạng
Kì Vũ Nhiên vẫn bình thản " Thế cho nên cha mới phải dựa vào Tô gia. Người xem, Tô gia là gia tộc lớn nhất Việt Nam. Hiên ca ca còn là con rể tương lai của người đó"
" Ta e là không được. Kẻ này...có lẽ phải có bối cảnh cực kì thâm sâu và đáng sợ. Tô gia sợ rằng có can thiệp cũng không thể giải quyết!"
Kì Vũ Nhiên biến sắc
Rốt cục là kẻ nào?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT