Độc Thiếp

Chương 13: Vào cửa


...

trướctiếp

Dung thị hơi run, trên đường đi bà thấy tính tình Lý Thanh Ca đơn thuần ôn hòa, không ngờ giờ khắc này lại hỏi một câu như vậy, ngược lại cũng không phải là kẻ ngu. Nhưng mà, muốn nàng đi vào từ cửa này là ý của Đại thái thái, mục đích là để dằn mặt con dâu tương lai, dĩ nhiên bà chỉ có thể làm theo.

“Lý tiểu thư, đã không còn sớm, chúng ta mau vào đi thôi, Lão thái thái và Đại thái thái đang sốt ruột chờ đợi đó.”

Lý Thanh Ca thấy bà giả bộ hồ đồ, ý cười trong mắt lạnh lẽo, lên tiếng chất vấn: “Dung ma ma, bà làm việc đến hồ đồ rồi sao, rốt cuộc là bà bắt nạt ta tuổi nhỏ, hay là không quan tâm đến mặt mũi danh dự Cao phủ?”

Dung thị cả kinh, vội nói: “Lý tiểu thư, sao người lại nói như vậy? Lão nô không gánh vác nổi.”

“Không gánh nổi? Ta nghĩ bà ỷ già lên mặt thì có.” Gương mặt Lý Thanh Ca lạnh lùng, không chút khách khí mà trách móc: “Cho dù ta ngu dốt thì cũng biết cửa hông này là cửa cho thị thiếp vào cửa, nô tài ra vào, hôm nay bà để ta đi vào từ đây, rốt cuộc xem ta là cái gì? Là thị thiếp hay là nô tài Cao gia mua về?”

Ách…Dung thị hoảng sợ, không ngờ tiểu nha đầu lại nói thẳng như vậy, lập tức cười làm lành nói.

“Tiểu thư đa nghi rồi, cho dù lão nô có một trăm lá gan cũng không dám xem người như thiếp hay nô tài.”

“Thật sao? Không dám?” Lý Thanh Ca cười gằn, tự vị cay đắng lan tràn trong lòng. Nàng nhớ, kiếp trước gặp phải tình cảnh phụ mẫu đều mất, nàng và ấu đệ được Cao gia cho người đến đón, một đường vất vả, lại thêm rơi xuống nước, đến được đây thì hồn bay phách lạc, vô cùng chật vật, căn bản không nghĩ được gì, cứ như thế mơ hồ đi vào Cao phủ.

Nàng cho rằng, chẳng qua là Cao gia sơ ý thôi.

Nhưng mà, sau đó thì sao, không chỉ các thái thái và tiểu thư của Cao gia, thậm chí ngay cả các ma ma nha hoàn đều lén lút trào phúng xem thường nàng, nói nàng chẳng qua là nha đầu Cao gia dùng tiền mua được, lại còn dựa vào hôn ước từ lúc nhỏ, vọng tưởng được gả cho đại thiếu gia làm chính thất, đúng là không biết xấu hổ.

“Dù cho ngoài mặt bà nói không dám, khó trách trong lòng không nghĩ như vậy.” Lý Thanh Ca nhìn thẳng vào bà, tiếp tục nói.

“Không, tiểu thư đúng là hiểu lầm rồi, làm sao nô tì dám nghĩ như vậy.” Trên mặt Dung thị ngượng ngùng, không ngờ câu đầu tiên của Lý Thanh Ca lại là nói toạc suy nghĩ của bà, điều càng khiến bà phiền muộn chính là, khi nhìn vào đôi mắt trong suốt của nàng ta bà lại thấy hoảng hốt, ngay cả lời nói dối cũng không biết cách nói, vừa nghe đã biết là giả.

Lý Thanh Ca hơi cúi mắt, ôm đệ đệ vào lòng, nhẹ nhàng nói: “Cho dù bà không nghĩ vậy, nhưng chuyện liên quan đến mặt mũi Cao phủ, tiểu nữ không dám sơ sài. Người đời đều biết, hai nhà Cao Lý cùng một nguồn gốc, thân như huynh đệ, lần này ta đến đây là do Cao bá bá có lòng mời, nhưng bây giờ bà bắt ta vào từ cửa hông, nếu chuyện này truyền ra ngoài, người hiểu chuyện thì chỉ trách đám hạ nhân không hiểu lễ nghi, tiếp đón sai sót, còn người không hiểu, còn tưởng là Cao gia ỷ vào nhà cao cửa rộng, bắt nạt trẻ mồ côi Lý gia.”

Mấy câu nói này khiến sắc mặt Dung thị trắng xanh, trong lòng nhất thời hoang mang, vội vàng sai ma ma Chu thị vào trong bẩm báo, cứ nói là Lý tiểu thư đến rồi, đang ở ngoài cửa.

Chu thị đứng bên cạnh nghe thấy, cũng biết Lý tiểu thư này tuy còn nhỏ tuổi nhưng cũng không phải người dễ lừa gạt, đành phải vào trong bẩm báo với Đại thái thái.

Lý Thanh Ca không vội vàng nóng nảy, yên lặng nắm tay đệ đệ, đứng chờ ở cửa.

Quả nhiên, chốc lát sau cửa chính mở ta, Chu thị và mười mấy ma ma nha hoàn vội vã bước tới.

Chương 14: Thỉnh an.

Trương thị và Hồng Hỉ, Túy Nhi đi theo hai nha đầu về chỗ nghỉ ngơi.

Tỷ đệ Lý Thanh Ca thì được Dung thị và các ma ma dẫn đi, xuyên qua mấy tầng hành lang uốn khúc, tiến về viện của lão thái thái.

Một đường đi tới, những nơi nhìn thấy đều rất xa hoa, rường cột chạm trổ, xanh vàng rực rỡ, hai bên hành lang treo đủ các lồng chim anh vũ, họa mi, nha đầu đứng hầu hai bên, ai cũng nín thở khoanh tay cúi đầu.

Tình cảnh giống y hệt như kiếp trước, nhưng tâm trạng lại khác.

Kiếp trước, thấy tình cảnh này, thấy những người này, bản thân mình tay chân luống cuống, thậm chí đệ đệ còn bị con diều hâu trên cột nhà kêu đến mức khóc toáng lên, bởi  vậy, sau đó thường bị người ta nhạo báng, nói bọn họ đúng là người ở nông thôn, không biết chút quy củ nào, không có giáo dưỡng gì hết.

Nghĩ đến đây, Lý Thanh Ca khẽ mỉm cười, nắm tay đệ đệ thật chặt, thẳng tắp lưng, tao nhã đoan trang đi qua trước mặt bọn nha hoàn.

“Ah, đây là nha đầu đến từ nông thông sao? Nhìn không giống.”

“Đúng đó, rất có lễ nghĩa, không giống với bọn nhà quê không biết gì.”

“Tiểu thiếu gia kia bộ dáng thật xinh xắn, mũm mĩm, thật khiến người ta muốn nựng một cái.”

Lý Thanh Ca cũng không để ý tới những bình luận này, chỉ một đường đi theo Dung thị tiến thẳng đến Thụy Cảnh Các của lão thái thái.

Ở cửa đã có sẵn nha hoàn nghênh đón, vẻ mặt tươi cười nói: “Lý cô nương, cuối cùng người đến rồi, Lão thái thái và Đại thái thái rất mong nhớ người.”

Lý Thanh Ca cười gật gù, dẫn đệ đệ đi theo nha hoàn kia tiến vào phòng chính.

Gạch mạ vàng, màn che thêu hoa, bức vách ngăn bằng gỗ tử đàn được chạm trổ khéo léo, khắp nơi đều khảm vàng nạm bạc, khiến cho người ta hoa mắt.

Quả nhiên Cao gia thật giàu có.

Nhưng mà, Lý Thanh Ca làm như không nhìn thấy những thứ kia, dẫn theo đệ đệ đi thẳng vào trong, tươi cười đáng yêu hướng về phía lão phụ nhân, hành lễ nói: “Thanh Ca và đệ đệ xin thỉnh an Lão thái thái, thái thái.”

“Mau đứng lên, con của ta, mau đến chỗ tổ mẫu.” Lão thái thái Tiền thị từ lâu đã đỏ mắt, run rẩy muốn tiến lên.

Nha hoàn trước mặt liền đỡ nàng dậy.

Lý Thanh Ca liền nâng theo đệ đệ đứng dậy, nhìn Lão thái thái tóc bạc trắng trước mặt, nàng không khỏi đỏ mắt lên, lập tức rơi lệ.

Thật ra, Lão thái thái Tiền thị của Cao gia không phải là mẹ ruột của Cao Viễn, mà là sư nương của ông ta.

Năm đó, môn hạ của giang hồ y tiên Tư Đồ Lân chỉ có hai đệ tử đích truyền, sư huynh Cao Viễn, sư đệ Lý Nam Phong.

Cùng một nguồn cội, chí hướng lại khác.

Cao Viễn chí tại triều đình, dựa vào một tay thần y nhanh chóng được vào Thái y viện, đồng thời cưới con gái của Lễ bộ thị lang làm vợ, có thể nói sự nghiệp và gia đình đều vô cùng như ý.

Lý Nam Phong thì chí tại dân gian, cùng thê tử mai danh ẩn tích nơi giang hồ, hành y vì thiện, nhiều lần làm chuyện tốt.

Nhưng, ngay ba tháng trước, đương kim hoàng thượng vội vàng gọi Lý Nam Phong vào cung, tất cả mọi người đều không biết xảy ra chuyện gì.

Ngay cả nàng đã trải qua hai đời cũng không biết, chỉ biết lúc phụ thân đi là khỏe mạnh, lúc trở lại đã đầu một nơi thân một nẻo.

Nương không chịu nổi đả kích, tự vẫn trước linh đường của phụ thân.

Hai tỷ đệ nàng đến Cao gia, vốn tưởng rằng sẽ có nơi nương tựa, chưa tới nửa năm đệ đệ lại ngã vào hồ sen chết đuối, còn lại mình một thân cô độc, nhận hết khuất nhục và lạnh nhạt, chỉ có vị tổ mẫu này ít nhiều quan tâm đến nàng.

Chương 15: Hàn huyên

Lý Thanh Ca vừa khóc, lập tức khiến cho mọi người có mặt ở đó đều xúc động theo.

Lão thái thái được nha hoàn nâng đỡ, cuối cùng đứng lên, run rẩy tiến đến ôm hai tỷ đệ vào lồng ngực, muốn nói cái gì nhưng trong lòng bi thương, nghẹn ngào không thể nói.

Trải qua kiếp trước, trong lòng Lý Thanh Ca cũng tràn đầy bi thương đau khổ, ngay lúc này tất cả cùng tuôn ra, nàng nhào vào lòng Lão thái thái, khóc không kềm được.

Lý Thanh Họa bất quá mới bảy tuổi, nhìn thấy tỷ tỷ khóc như vậy, cũng lặng lẽ rơi lệ theo.

Mọi người thấy thế vội tiến lên khuyên giải.

Đại phu nhân Đường Uyển có tiếng là ôn nhu đôn hậu, hiền lương thục đức, bà là người đầu tiên nâng Lý Thanh Ca dậy, lại ôn nhu lau nước mắt cho nàng, còn nhỏ nhẹ mềm mại nói: “Con ngoan, đừng khóc, sau này đây chính là nhà của con.”

Một mặt lại nói với Lão thái thái: “Lão thái thái, sức khỏe người không tốt, phải bảo trọng mới được, hai đứa nhỏ này cuối cùng đã đến đây rồi, coi như đã hoàn thành được tâm nguyện của người. Chỉ là, một đường khổ cực, phải để cho hai đứa nhỏ nghỉ ngơi đã.”

“Đúng rồi.” Lúc này lão thái thái mới ngừng lại, vừa lau lệ vừa nói với tỷ đệ Lý Thanh Ca: “Đều là tổ mẫu hồ đồ, hai đứa cả ngày bôn ba, dĩ nhiên là vừa mệt vừa đói, người đâu.”

Lúc này Lão thái thái gọi một nha đầu thân cận tên là Thúy Xảo đến, ban cho Lý Thanh Ca.

Đại phu nhân luôn cười nói, bà đã an bày xong hết rồi, viện của Lý Thanh Ca cũng giống như những cô nương khác trong phủ, có hai nha hoàn nhất đẳng, ba nha hoàn nhị đẳng, bảy tiểu nha hoàn và ma ma, còn Lý Thanh Họa thì sắp xếp ở biệt viện, giống như những thiếu gia khác.

Lý Thanh Ca nghe an bày như vậy trong lòng nhảy một cái, kiếp trước chỉ vì mình quá sơ ý, đồng ý với đại phu nhân cho đệ đệ ở riêng, cuối cùng xảy ra chuyện.

Đời này, vất vả gặp được người thân, nàng chắc chắn sẽ không để đệ đệ duy nhất của mình chịu bất kỳ tổn thương nào.

Cho nên, khi đại phu nhân đề nghị như vậy, Lý Thanh Ca lập tức lôi kéo Lý Thanh Họa đến quỳ trước mặt Lão thái thái, đầu tiên là biểu thị cảm tạ đối với sự thu nhận của Cao phủ và sự chăm sóc của đại phu nhân, tiếp đó, lấy lý do tuổi Lý Thanh Họa còn nhỏ, mới vào phủ sợ không thích ứng, cho nên kiên trì được ở cùng hắn. Mặt khác, nàng còn cố ý thể hiện, mặt dù lần này vào ở Cao gia, nhưng dù sao bọn họ vẫn mang họ Lý, nhất là Lý Thanh Họa, tuy cha mẹ không còn, nhưng Lý gia vẫn còn, môn tộc Lý gia vẫn còn chờ Lý Thanh Họa kế thừa, cho nên tương lai sẽ có một ngày bọn họ phải quay về.

“Con ngoan, thật khổ cho đứa nhỏ như con có thể nghĩ chu toàn như vậy.” Lão thái thái nghe xong không kềm được gật đầu.

Ánh mắt Đại phu nhân lấp lóe một tia trào phúng và xem thường, nhưng khi ngẩn đầu lên thì đều là ôn hòa ấm áp: “Được, nếu như thế tỷ đệ hai đứa tạm thời ở Hà Hương viện đi, muốn ăn chơi cái gì thì sai người nói với ta, nếu bọn nha đầu không an phận thì phải nói với ta, bá mẫu sẽ dạy dỗ cho con.”

"Vâng." Lý Thanh Ca ngoan ngoãn gật đầu.

Mọi người lại tiếp tục hàn huyên vài câu.

Lão thái thái sợ tỷ đệ Lý Thanh Ca không chịu được nữa liền sai người đưa đến Hà Hương viện, ra lệnh phải chăm sóc thật kỹ, không có bất cứ sơ sót nào.

Lý Thanh Ca nói còn chưa bái kiến Cao bá bá, Đại phu nhân vội nói mấy hôm nay lão gia đều ở trong cung, nhất thời không thể về được, nhưng lúc chuẩn bị đi đã dặn dò, bảo tỷ đệ bọn họ cứ xem đây là nhà mình.

Lúc này Lý Thanh Ca mới bỏ qua, được sự dẫn đường của Thúy Xảo, hai tỷ đệ nàng tiến về Hà Hương viện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp