Chuyển ngữ: Cực Phẩm

Thấy cây súng xuyên giáp mini kia là Tiêu Tê liền biết người này lại đổi kịch bản nữa rồi, đổi qua thành người đỡ đầu xã hội đen đã chậu vàng rửa tay của khu vực Châu Á – Thái Bình Dương.

“Xưng… xưng hô như thế nào?” Dù sao thì tuổi của Lâm Bất Thanh cũng khá lớn nên gặp chuyện thì vẫn có thể bình tĩnh được chút, hít sâu một hơi rồi lộ ý cười, “Trương tổng, có chuyện gì thì từ từ nói. Bây giờ là xã hội pháp trị, chuyện gì cũng phải nói đạo lý trước.”

“Được, vậy thì nói đạo lý. Vậy nói đến chuyện lần này trước, có phải là ông chọc tôi trước không?” Trương Thần Phi dùng họng súng lạnh lẽo chọc chọc vào gáy của tổng tài NC, “Bịa đặt chuyện nói lão tử đầu tư cho thí nghiệm vô nhân đạo, ông có biết chuyện này tổn hại như thế nào đến giá cổ phiếu của Thạch Phi không?”

Rõ ràng là Trương Thần Phi giúp cho Giang Nhu Nhu kiện NC trước nhưng ông không dám nói ra vì trên đầu còn có cái đồ vật đòi mạng kia kìa. Lâm Bất Thanh cực kỳ hối hận, sao lại tự nhiên nóng đầu chạy đến Thạch Phi tìm chết thế chứ?

“Việc này là do tôi thiếu suy nghĩ, nhưng mà có qua có lại, hai chúng ta không phải là huề nhau rồi sao.” Lâm Bất Thanh cứng cổ, cố gắng khiến cho giọng nói của mình nghe êm tai chút.

“Huề nhau? Ha hả.” Trương Thần Phi cười khinh thường, quan sát ông ta từ trên xuống dưới, “Ông bất quá cũng chỉ là làm công cho NC thôi, còn tôi lại chính là người khống chế Thạch Phi, tài sản gấp ngàn lần ông! Ông xem đây là huề nhau (bằng nhau) hả?” Người xã hội đen không hề nói đạo lý, chỉ có đạo lý xem nắm đấm của ai cứng hơn thôi. Người đỡ đầu xã hội đen càng nói càng tức giận, từ từ bóp cò.

“Thần Phi!” Tiêu Tê nắm chặt nòng súng, ngăn cản ông xã nhà mình bóp cò, bầu không khí nghiêm túc như thế này mà phun nước vào mặt đối phương thì thật sự có chút không thể nào nói nổi.

Tổng tài NC cảm kích nhìn Tiêu Tê.

Nhờ tiểu kiều thê cầu tình mà thần sắc của Dior tiên sinh mới dần dịu xuống, nhếch môi cười, tiện tay đưa súng cho Cường Tử. Cường Tử vô cùng khốc mà nhét súng vào trong ngực, căn bản là không hề cho đối phương có cơ hội thấy rõ.

Lâm tổng lấy khăn tay ra, há miệng run rẩy lau mồ hôi trán.

Trương Thần Phi giơ một tay kéo tiểu kiều thê vào lòng, hai người ngồi trên ghế sô pha, sâu xa nói: “Ông không lăn lộn trong hắc đạo nên không biết, có tiền là có thể mua một cái mạng được. NC đã đi đến bước này mà còn không nhanh chóng đưa số liệu ra để giảm chậm lại cơ hội phát bệnh mà còn tính nhờ vào nó để kiếm tiền. Thật đúng là ngại mệnh mình quá dài mà.”

Tiêu Tê đẩy tay hắn ra, rót một ly trà cho Lâm tổng đáng thương: “Lâm tỗng vẫn luôn đi theo con đường chế tạo sản xuất nên có thể không rõ ràng lắm cơ hội kinh doanh của mảng này. Phần mềm miễn phí cũng không phải là không kiếm được tiền lời.” Đúng lúc kéo lại đề tài đã lệch khỏi quỹ đạo, việc quan trọng bây giờ là phải lấy được số liệu của NC để viết ra được một ứng dụng có thể xoá trí não trong vòng một giây.

Sắp tới buổi trưa, có rất nhiều ký giả đang ngồi xổm canh giữ trước cửa Thạch Phi, lúc thấy Lâm tiên sinh – tổng tài của NC đi ra thì lập tức chen chúc tới như ngửi thấy được mùi ngon.

“Lâm tổng tới để bàn chuyện đặt điều với Trương tổng à?”

“Có đạt thành nhận thức chung với Thạch Phi không?”

“Xin hỏi là hai người đã đề cập đến những chuyện gì?”

Sắc mặt của Lâm Bất Thanh lúc trắng lúc xanh, nói chuyện cái gì? Vốn là đến để cãi nhau, lại không hiểu sao mà lại biến thành giao dịch của xã hội đen lấy tính mạng để uy hiếp, cuối cùng lại vòng trở về chuyện làm ăn.

“Ông có biết số người sử dụng phần mềm này sau khi phát hành có bao nhiêu không? Vài tỷ người trên toàn thế giới đều dùng trí não, người nào người nấy ai cũng cần phải xoá bộ nhớ trí não khi cần, chuyện này là mà lấy ra để quảng cáo thì đúng là một kế sách hay. Hơn nữa, phần mềm lại được lắp đặt trên ngoại thiết, nếu như cái giá ông đưa ra là một trăm tệ thì ông nghĩ là mọi người có đem ngoại thiết cũ của họ ra để đổi lấy ngoại thiết mới này không?”

Thật ra ông vốn tính đi ăn máng khác cho nên muốn có hiệu quả và lợi ích ngắn hạn. Bây giờ Trương Thần Phi đã nói đến thế này thì ông cũng không nói được gì thêm nữa, mấu chốt là… đối phương có súng.

“Theo Phi ca lăn lộn thì sẽ không để ông thua thiệt đâu, sớm theo tôi hợp tác đi, miễn cho bị lật xe.”

Trương Thần Phi ý vị thâm trường nói một câu, khiến cho Lâm Bất Thanh sợ hãi, ý thức được có thể là Thạch Phi không chỉ chỉnh công ty của ông mà mục tiêu chân chính còn bao gồm hai công ty sản xuất trí não lớn khác! Vội vàng ký hợp đồng với Thạch Phi, cùng ngày là đã có người đưa số liệu liên quan đến.

Dior tiên sinh có thể xử lý những vấn đề liên quan đến trí não, điều này khiến cho Tiêu Tê có chút kinh ngạc, cái này giống y như là người nằm mơ biết được là mình đang nằm mơ, đúng là rất hiếm thấy.

“Là người của Phi ca thì không có gì để lo lắng cả.” Trương Thần Phi ôm tiểu kiều thê vào lòng, nâng cằm cậu lên hôn một cái.

Số liệu mà NC đưa đến đã được xác nhận là version 5.0 mới nhất, cái này có thể dùng để nâng cấp phần mềm. Nhưng từ giờ đến ngày nhận thành phẩm cuối cùng vẫn còn cần chừng một tháng, Tiêu Tê nhìn vẻ mặt thâm trầm khí phách của xã hội đen tiên sinh, đoán chừng là người này cũng chẳng kịp dùng bản nâng cấp mới.

Cuộc chiến cuối cùng cũng kết thúc, Lâm Bất Thanh công khai xin lỗi trước truyền thông, thừa nhận tin tức nói xấu về Trương Thần Phi là do ông ta mua, không có bất cứ quan hệ nào với NC. Một hồi trò khôi hại cuối cùng xong, điều này không hề ảnh hưởng đến cổ phiếu của Thạch Phi nhưng vẫn có rất nhiều người vô cùng tò mò với nghiên cứu của Trương Tri Thức.

[Mười Ngàn Con Tôm: Con trai mình bị chửi đến thế mà sao vị Trương giáo sư này vẫn không ra mặt làm sáng tỏ nhỉ?]

[Người Sử Dụng Trí Não 9457: Lúc trước cũng biết ba của Trương Thần Phi là một giáo sư cao cấp đó mà sao trước đây không có ai bát quái nhỉ?]

[Miệng Hở Đón Gió: Yếu yếu giơ tay, cái người mà mọi người nói đi vào sở nghiên cứu ấy là bạn của tọi, cả ngày không đến lớp cũng chẳng biết là làm gì nữa, thế nhưng không hề thiếu tiền xài đâu nha. Có một lần tui thấy cậu ấy đi vào sở nghiên cứu đó…]

Bình luận của tài khoản “Miệng Hở Đón Gió” này nhanh chóng được dân cư mạng để ý đến, ai cũng chạy vào hỏi xem là có chuyện gì xảy ra. Trước giờ người này chưa từng được quan tâm nhiều như vậy cho nên liền kích động kể hết những gì mình biết ra.

“Cậu ta là gay, kết hôn rồi. Người đàn ông của cậu ta, cũng là người nuôi cậu ta là dân IT, thu nhập cũng chẳng cao mấy. Hai người bọn họ vẫn luôn muốn có con nhưng mà không có tiền ra nước ngoài tìm người sinh hộ. Việc sinh con hộ thì mọi người biết rồi đấy, cần rất nhiều tiền, tiền lương trung bình thế này thì không thể nào lo nổi. Huống chi người đàn ông của cậu ta còn phải nuôi cậu ta, có thể là cũng chẳng đủ tiền xài.”

“Cuối cùng là tháng trước cậu ta ôm về một đứa bé, còn mời tụi tui đến ăn mừng tiệc đầy tháng. Mấy người nói xem tiền của cậu ta là từ đâu đến, chắc chắn là đến chỗ kia làm tiêu bản rồi.”

[Cái đó gọi là vật thí nghiệm, ngu ngốc.]

[Ghen tị bốc mùi bay ra khỏi màn hình rồi đấy, bạn ghen tị với người ta à?]

[Nhưng mà việc ra nước ngoài làm sinh con hộ đúng là cần cực kỳ nhiều tiền, chắc là không phải là thí nghiệm bình thường đâu ha? Êu, nghĩ đến là thấy sởn tóc gáy rồi.]

[Mọi người nói xem, có khi nào đứa bé kia chính là vật thí nghiệm, mượn tinh trùng của người này để làm gì đó không…]

Các loại suy đoán càng ngày càng ly kỳ, lòng hiếu kỳ có thể thôi thúc mọi người trong thời gian ngắn tìm được các loại tin tức với hiệu suất cao. Mọi người dựa vào tài khoản “Miệng Hở Đón Gió” của người này tìm được tên của anh ta, lại theo cái tên đó mà tìm được người bạn kia.

Đó là một người con trai trẻ tuổi vô cùng thanh tú, avatar của cậu ấy là hình chụp chung của cậu ấy và người yêu. Bài đăng mới nhất là hình chụp đứa bé con cậu ấy đang nằm phơi nắng, búp bê mềm mềm trắng trắng, vô cùng đáng yêu.

Tiêu Tê vẫn luôn quan tâm chuyện này, phát triển thế này khiến cho cậu chau mày liên tục. Cho dù người đã trở thành ba này có phải là tự nguyện làm thí nghiệm hay không nhưng việc ngang nhiên lấy hình chụp của người ta và hình của đứa bé ra để lan truyền và chỉ chỉ chõ chõ như thế này thì vô cùng không được.

Thần kỳ hơn chính là, có người nhận ra được ông chồng dân IT kia lại chính là nhân viên của Little Molly mà Thạch Phi có cổ phần.

Giống như phát hiện chuyện gì có liên quan lắm, dư luận lại lần nữa chĩa mũi về phía Trương Thần Phi rồi đưa hắn lên đầu sóng ngọn gió. Đưa người nhà của nhân viên mình đến cho ba làm thí nghiệm, đây đúng là vô cùng vi diệu.

Lúc Trương Thần Phi thấy cái kết luận này thì bị tức đến độ tự cười: “Đường đường là người đỡ đầu xã hội đen của khu vực Châu Á – Thái Bình Dương thì buộc mấy người đi làm thí nghiệm thì có gì là khó? Tôi có điên đâu mà đẩy nhân viên của mình, ưm…”

Tiêu Tê nhanh chóng che miệng của hắn lại, cũng may bây giờ đang ở nhà, trừ hai người bọn họ ra thì chỉ có Quang Tông là nghe thấy được: “Lời này không thể nói lúc ở ngoài, để cho ai nghe thấy thì tội danh của anh sẽ thành thật đấy, cứ đợi giá cổ phiếu của Thạch Phi tụt đi.”

“Đương nhiên là không nói rồi, tôi đâu có ngu.” Trương Thần Phi liếm liếm lòng bàn tay của tiểu kiều thê, đợi đến lúc cậu sợ nhột rụt tay lại, tà mị chớp chớp mắt, “Tôi nói rồi, tôi sẽ cho em và Quang Tông cuộc sống yên bình, tôi sẽ giải quyết chuyện này, đừng lo.”

“…” Không lo là chuyện không thể, dù sao bây giờ người này vẫn còn là Dior tiên sinh, không thể nào tin tưởng được.

Tỉnh lại ngày hôm sau, thông báo trên trí não bỗng dưng bùng nổ, số lượng thông báo lên đến 99+. Đầu Tiêu Tê kêu ong một tiếng, gọi Trương Thần Phi dậy nhanh chóng đi kiểm tra.

Anne bị chất đầy, bên Louis XIII còn khoa trương hơn.

[Cảo Sự Tình: Trời ôi, ngưu bức quá Đại Phi! Ba tôi lợi hại đến thế mà sao tới giờ ông chưa từng kể vậy?]

[Tô Tô: Tổng tài, cửa công ty đứng đầy ký giả rồi, lúc anh đi làm nhớ đi cửa hướng Đông nha.]

[Chủ nhiệm báo Tài chính và Kinh tế: Trương tổng, trước đây tôi đã từng hẹn anh phỏng vấn, bây giờ muốn viết bài về anh nữa, hai ngày nay anh có thời gian rảnh không?]

“Gì thế? Trương Tri Thức lại làm trò gì nữa vậy?” Trương Thần Phi không hiểu gì cả.

Tiêu Tê mở tin tức ra xem, trang đầu trên các báo đài đều là một loại tin tức như thế này.

[Nhà khoa học Trung Quốc Trương Tri Thức nhận được giải thưởng NB về Sinh lý học/Y học]

Giải thưởng NB là một giải thưởng được cả thế giới công nhận và là một giải thưởng cực kỳ cao. Nhà khoa học nào nhận được giải NB cũng đồng nghĩa là đã cống hiến được gì đó có ý nghĩa với sự phát triển của nhân loại. Người Trung Quốc nhận được giải thưởng NB là rất hiếm, mười năm cũng chưa chắc đã có một.

Tin này được truyền ra vào lúc sáng sớm khiến dư luận trong nước bùng nổ. Dù sao trước đó một giây thì vị Trương giáo sư này còn được đồn là đang làm thí nghiệm vô nhân đạo nào đó mà một giây sau đã là một nhà khoa học gia vĩ đại được thế giới công nhận.

Mà người trong nước có một thói quen là chỉ cần là được quốc tế thừa nhận thì phải là một người vô cùng ngưu bức không hề có bất cứ chuyện xấu gì. Hướng gió của dư luận bỗng nhiên từ Diêm La Điện chuyển đến Lăng Tiêu Cung.

[Giải thưởng NB xét duyệt nghiêm khắc lắm, tuyệt đối sẽ không có chuyện công nhận thành quả vi phạm đạo đức luân lý đâu.]

[Rõ ràng là một nhà khoa học vĩ đại mà lại bị các người đổ nước bẩn như thế, súc sinh bịa đặt chuyện mau ra xin lỗi @Miệng Hở Đón Gió @Lâm Bất Thanh.]

[Trách không được ba ba Thần Phi còn trẻ mà đã đạt được vị trí như thế, đó là do gen quá tốt! Có được bộ não nhận được giải NB thì anh ấy không giàu thì ai giàu được? Ba tôi muốn tôi học tập Trương Thần Phi để sau này cũng được thành công như thế.]

Tiêu Tê cũng hết hồn, kết hôn nhiều năm như thế rồi, trong ấn tượng của cậu thì ba Trương chính là một người mọt sách không làm được gì. Mở tin tức ra đọc thì mới hiểu ra mấy ngày nay ba Trương biến mất là để đi đến đó để biện hộ lần cuối, giành được giải thưởng NB với hạng mục là [Kỹ thuật nuôi phôi thai của song tinh trùng].

Thật ra đoàn đội của Trương Tri Thức báo lên hai hạng mục là, “Tử cung nhân tạo” và “Kỹ thuật nuôi phôi thai từ song tinh trùng”. Cuối cùng thì hạng mục đoạt giải là nuôi phôi thai từ song tinh trùng, bởi vì giới khoa học nhận thấy hạng mục này có ý nghĩa hơn đối với sự phát triển của nhân loại, tử cung nhân tạo thì không rõ ràng lắm.

Hôm nay công bố tin tức, đêm mai trao giải.

Nhưng mà Trương Thần Phi cũng chẳng hề có tí cảm giác nào với chuyện lần này, bình tĩnh đưa Tiêu Tê đến Ba Tiêu. Lúc đến đó phát hiện dưới lầu Ba Tiêu có rất nhiều ký giả vây quanh, trực tiếp quay đầu xe lái đến Thạch Phi.

“Nói bảo vệ phải quét sạch các ký giả trước cửa đi, nếu như gây trở ngại đến việc tôi vào công ty thì hôm nay mọi người có thể cuốn gói đi!” Người đỡ đầu xã hội đen lạnh mặt nói xong thì trực tiếp cúp điện thoại.

Tiêu Tê nhìn vẻ mặt đầy khí đen của ông xã, mở miệng khuyên hắn: “Ba anh nhận được giải là một chuyện tốt, tí nữa đừng bày vẻ mặt gì hết, mất công người khác biết cha con anh bất hoà, đừng có vì lý do gì đâu mà để người ngoài chê cười.”

Quay đầu sang nhìn tiểu kiều thê với vẻ mặt thành thật, Trương Thần Phi hơi cười: “Biết rồi.” Lúc rửa tay chậu vàng hắn đã thề rồi, sẽ đặt Tiêu Tê ở vị trí thứ nhất.

Nhận được uy hiếp “cuốn gói củ tỏi biến đi” của tổng tài, các bảo vệ dàn trận địa sẵn sàng để đón quân địch, chắp tay làm thành một bức tường người mở đường cho tổng tài. Ký giả bị dạt ra hai bên, trơ mắt nhìn Trương Thần Phi che chở cho Tiêu thiếu gia bước vào Thạch Phi.

“Trương tổng, anh có biết chuyện ba anh nhận được giải thưởng không?”

“Chuyện ba anh nhận được giải có phải là có một phần giúp đỡ của anh không?”

“Trương tổng có gì muốn nói với ba anh không?”

“Trương tổng nói hai câu đi!”

“Trương tổng…”

Đi đến cửa, Trương Thần Phi bỗng nhiên dừng bước, đẩy tiểu kiều thê vào trong cửa trước còn mình thì xoay người đối mặt với đám đông ký giả: “Tôi vẫn luôn không biết ông ấy nghiên cứu cái gì, cũng không có hứng thú. Vinh quang của ông ấy không hề có quan hệ gì với tôi cả.”

Mõi người ồ lên, tiếng chụp ảnh “tách tách tách” không dứt bên tai, Trương Thần Phi nói xong thì cũng không thèm quay đầu lại mà bước vào công ty.

Nhà ai mà có người đạt được giải thưởng NB thì chắc chắn cô dì chú bác hội chị em bạn dì cũng kéo đến làm thân rồi, miễn là có dính chút thì cũng có thể kiếm được đống tiền lớn bằng việc nói “Câu chuyện về việc tôi đến thăm nhà mẹ đẻ của thím ba nhà chú của ông ngoại”.

[Vinh quang của ông ấy không hề có quan hệ gì với tôi cả, trời ơi, ba ba Thần Phi của tui đúng là quá khốc!]

[Bởi vì thành tựu của ba ba Thần Phi cũng đâu thua gì giải NB đâu! Trên thế giới này người còn trẻ thế này mà là phú hào thì có mấy người?]

[Người ta đâu có muốn dựa vào người khác đâu, nói đến thế này mà mấy người còn có thể nghi vấn lịch sử người ta gầy dựng sự nghiệp được. Nói thật ra, mấy nghiên cứu viên bình thường đều rất khổ, chẳng được mấy đồng, ba ba Thần Phi đúng là dựa vào chính bản thân mình tự dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng. Ba anh ấy chỉ cho anh ấy một cái đầu thông minh thôi.]

Tiêu Tê thấy mọi người như thế thì thở phào một cái. Liếc trộm nhìn ông xã đang cúi đầu xử lý văn kiện rồi nói Anne tìm luận văn nghiên cứu của ba Trương.

[Kỹ thuật nuôi phôi thai từ song tinh trùng] – Chỉ cần nhìn sơ qua tiêu đề của báo cáo này là khiến trong lòng mọi người không ngừng hồi hộp. Ai cũng đều biết, phôi thai của động vật có vú là do trứng và tinh trùng kết hợp mà thành, thiếu một cái cũng không được. Kỹ thuật này đã phá vỡ quy luật bình thường, dùng hai tinh trùng để tạo thành một phôi thai bình thường. Điều này vô cùng có ý nghĩa với việc bảo vệ động vật quý hiếm và việc sinh sôi nảy nở của loài người.

[Tử cung nhân tạo] – Đây là một loại phương pháp nuôi dưỡng phôi thai ở bên ngoài cơ thể, dùng một loại màng nhân tạo và các dụng cụ khác nhau để tạo ra một môi trường nuôi cấy có điều kiện hoàn cảnh giống tử cung của con người khiến cho phôi thai có thể khoẻ mạnh phát triển.

Loại kỹ thuật này vẫn chỉ tồn tại trong tiểu thuyết, bây giờ bỗng nhiên lại thành sự thật. Tiêu Tê nhớ cái cái đầu ổ gà và đôi mắt kính tưởng sắp rớt của Trương Tri Thức thì vẫn không tài nào liên hệ được người này với cái người đoạt được giải NB cả, giống như khi nghe được Trương Thần Phi nói mình là người đỡ đầu xã hội đen khu vực Châu Á – Thái Bình Dương, cảm giác này rất là ma huyễn.

Tối nay NB sẽ trao giải, toàn thế giới đều cùng live stream.

Bình thường Trương Tri Thức luôn kiểu lôi thôi lếch thếch nhưng hôm nay thì mặc một bộ tây trang cao cấp, chải một mái tóc tinh anh, dáng dấp nhìn cực kỳ giống với Trương Thần Phi.

Tiêu Tê ngồi trên sô pha tấm tắc, ngoắc ngoắc Trương Thần Phi qua xem chung.

Người đỡ đầu xã hội đen mới vừa nói tộc huấn thế gia hắc đạo với Quang Tông xong, rửa sạch trái cây rồi cắt ra mang đến cho tiểu kiều thê: “Tôi không xem đâu.”

“Xem một chút đi, anh cũng nên biết mấy năm nay ông ấy làm gì chứ.” Tiêu Tê kết nối trí não với màn hình lớn trong phòng khách, kéo ông xã ngồi xem chung, để phòng hắn chạy trốn mà còn chui hẳn vào lòng hắn ngồi.

Tiểu kiều thê chủ động yêu thương nhung nhớ, Trương Thần Phi có chút luyến tiếc đẩy ra, miễn cưỡng ở lại xem cái người ba vừa xa lạ vừa quen thuộc kia.

Đến phiên Trương Tri Thức lên đài, nhà khoa học quanh năm vùi mình trong phòng thí nghiệm rõ ràng có chút không quen, đứng ở trên đài một lát rồi mới ngại ngùng mở miệng nói về ước nguyện ban đầu khi làm cái này.

“Thật ra ban đầu tôi chỉ muốn làm một cái tử cung nhân tạo mà thôi.” Ba Trương cúi đầu, lấy ra một mặt dây chuyền thì trong áo sơ mi, ba mươi năm trước có lưu hành loại mặt dây chuyền này, trong mặt dây chuyền có hình chụp của một người phụ nữ xinh đẹp trẻ tuổi, “Vì vợ của tôi.”

Năm đó, lúc mẹ Trương sinh Trương Thần Phi thì rất khó sinh, mất rất nhiều máu, suýt nữa là mất luôn cả mạng, cái này khiến cho ba Trương trẻ tuổi sợ mất vía. Đến lúc Trương Thần Phi đi nhà trẻ thì những bạn nhỏ học chung đều có anh chị em, chỉ có hắn là không có nên về nhà nói với mẹ mình là muốn em trai và em gái. Mẹ Trương liền có ý định sinh một đứa nữa trong đầu.

Nhưng Trương Tri Thức không đồng ý, ông thật sự không muốn nhìn cảnh sinh con cực khổ của vợ mình lần nữa. Cứ kéo dài như thế, mẹ Trương vẫn muốn sinh thêm một đứa nữa. Giùng giằng mãi, đầu của nhà khoa học bỗng có một linh cảm: Ông muốn làm một cái tử cung nhân tạo để nuôi con ở bên ngoài, vậy thì sinh con sẽ không đau nữa!

“Có lẽ là mọi người nghĩ tử cung nhân tạo không phải là kỹ thuật quan trọng gì nhưng nó là một thứ cực kỳ quan trọng đối với tôi!”

“Lúc sắp thành công thì vợ tôi lại qua đời do không được chăm sóc tốt. Hạng mục đã hoàn thành 99% này bị tôi niêm phong.” Trương Tri Thức hạ mắt, im lặng một lúc lâu, phía bên dưới đài cũng thổn thức.

Tiêu Tê cảm thấy cánh tay đang ôm mình bỗng nhiên căng chặt lại, trong lúc nhất thời không biết phải an ủi hắn thế nào vì cậu cũng giống như Trương Thần Phi, bị chuyện cũ giấu kín này làm sợ ngây người.

“Sau đó, ngày nào tôi cũng uống rượu không chịu làm việc, lại còn không được con trai tha thứ, suýt nữa là bị sở nghiên cứu đuổi luôn.” Trương Tri Thức càng nói càng lưu loát, trong mắt dần dần có tia sáng, thậm chí còn nở nụ cười, “Mãi đến vài năm sau, tôi tình cờ biết được con trai của tôi thích đàn ông.”

Dưới đài phát ra tiếng cười thiện ý.

Là vì mẹ ông nói là con ông thích một cậu con trai khác học cùng trường, về đến nhà nhịn không được nhắc đến với bà. Ông muốn làm chút gì đó cho con trai nên bắt đầu nghiên cứu kỹ thuật nuôi phôi thai bằng song tinh trùng. Hạng mục này bắt đầu từ con số không, vô cùng khó khăn, lại còn nghiên cứu chung với tử cung nhân tạo nên nghiên cứu này kéo dài cả vài chục năm.

Cánh tay ôm cậu càng siết chặt hơn, Tiêu Tê quay đầu nhìn hắn, phát hiện vành mắt của Trương Thần vậy mà đỏ lên. Nhưng hiển nhiên không phải là cảm động mà là tức giận.

“Ông ta xem đây là cái gì, người cũng mất mấy chục năm rồi bây giờ lại giả mù sa mưa nói là vì nghiên cứu là không chăm sóc gia đình à?” Chỉ vào người đàn ông tóc hoa râm trên màn hình, Trương Thần Phi tức giận đến run người, “Một Alpha có IQ cao hơn người bình thường mà ngay cả Omega của mình cũng không bảo vệ được mà chỉ biết làm mấy cái thứ vô dụng đấy mà cũng có mặt mũi nói ra à!”

Tiêu Tê tiện tay tắt màn hình, xoay người lại muốn an ủi hắn, lúc nghe được hắn nói “Alpha” thì không khỏi sửng sốt: “Anh nói cái gì?”

“Để cho một Omega yếu ớt một thân một mình nuôi nấng con trai để cho ông ta đi làm cái công cụ sinh sản kia, tôi thật không hiểu được tình yêu của ông ta là như thế nào!” Ý thức được có lẽ mình đã hù đến tiểu kiều thê yếu ớt, Trương Thần Phi nói chậm lại, ôm tiểu kiều thê vào lòng, “Không phải tôi phát giận với em, bảo bối.”

“Em biết.” Tiêu Tê vỗ vỗ hắn, “Nhưng mà ba anh cũng chỉ vì để cho mẹ ít chịu khổ thôi, chỉ là ông ấy khá cố chấp nên là…”

“A, nói cho cùng vẫn là vì sinh sản.” Trương Thần Phi không đồng ý, “Ngày mai tôi sẽ dẫn em đi thiến tuyến thể để em không chịu khổ vì kỳ phát tình nữa, sẽ càng không để cho em chịu đựng nỗi đau khi sinh con, tôi chỉ muốn em được hạnh phúc thôi.”

Thiến… thiến…

Tiêu Tê vội vàng ngăn cản suy nghĩ nguy hiểm này của hắn lại: “Không cần, em uống Coca ướp lạnh là được.”

“…”

“Coca giết tinh trùng.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play