Chuyển ngữ: Cực Phẩm

Hôm sau, Trương Thần Phi vẫn kiên trì lôi “chiến xa” của hắn ra chở tiểu kiều thê đi làm.

“Hôm nay đi làm về em sẽ đến Thạch Phi lái chiếc Maserati về, ngày mai anh không cần đưa em đi làm nữa.” Từ nhà đến toà Ba Tiêu và Thạch Phi Khoa Kỹ là đi theo hai hướng ngược nhau, Tiêu Tê không muốn khiến Trương Thần Phi tốn thời gian.

Trong bảy năm này, hai người vẫn luôn như thế. Trừ phi ngày nào đó có chuyện gì thì mới có thể đến đưa đón nửa kia, hai người đều rất bận rộn.

“Không được.” Trương Thần Phi không chút nghĩ ngợi cự tuyệt, “Một mình em đi tôi sẽ lo lắng.”

“Em cũng không phải không có tay không có chân. Chậm chút thời gian đưa em đi thì coi như anh mất nửa buổi sáng rồi.” Trước đây lúc mới kết hôn, Trương Đại Điểu cũng muốn chở cậu đi làm, bị cậu trực tiếp cự tuyệt. Tiêu tổng hiệu suất cao không thể chấp nhận chuyện lãng phí thời gian như thế.

“Không, bảo bối, không chuyện gì có thể có ý nghĩa hơn việc chở em đi làm.”

Maybach dừng trước cửa Ba Tiêu, Tiêu Tê mở cửa bước xuống lại bị Trương Thần Phi lôi lại.

“Đến lúc đánh dấu rồi.”

“…” Tiêu Tê nhìn xung quanh một chút, lúc này là giờ làm việc, chỗ nào cũng có nhân viên, “Không cần, em có mang theo thuốc ức chế.” Yên lặng cho ông xã bị đụng hư đầu nhà mình xem chai thuốc trong túi.

“Có tôi ở đây thì cố gắng không nên dùng cái này, bây giờ em đã có chồng rồi.” Nguyên soái đại nhân rất là kiên trì, buổi sáng suy nghĩ kỹ một chút, đêm qua trên người Tiêu Tê tuy không có chất dẫn dụ nhưng cũng không hề có mùi thuốc ức chế. Vô cùng nghi ngờ việc phun thuốc ức chế gây ra tác dụng phụ gì.

“Ai… được rồi được rồi.” Hai người lôi lôi kéo kéo trước cửa công ty, còn không bằng dứt khoát hôn chia tay một cái để tiễn tên khiến người mất mặt này đi.

Thấy Tiêu Tê thỏa hiệp, Trương Thần Phi lập tức ôm lấy người, cúi đầu.

“Tách tách!” Đột nhiên có tiếng vang lên, Trương Thần Phi cả kinh, trong nháy mắt xoay mặt tiểu kiều thê ôm vào trong lòng, ánh mắt sắc bén nhìn phía chỗ rẽ bên cạnh công ty.

Toà nhà công ty Ba Tiêu được bộ phận quản lý liên quan đến video và kênh truyền hình trực tiếp dùng chung, hai nơi này nằm trong phạm vi vòng giải trí, cho nên có đầy đủ các biện pháp phòng thợ săn ảnh. Nghe được tiếng quát lớn của Trương Thần Phi, lập tức có bảo vệ tiến lên bắt người lại.

Hiển nhiên thợ săn ảnh kia cũng có kinh nghiệm phong phú, lúc cảm nhận được mắt lạnh của Trương tổng thì đã cắp giò bỏ chạy.

Tiêu Tê ló đầu ra từ trong lòng ông xã, hơi nhíu mày. Cậu chỉ là một nhà kinh doanh, cũng không phải ngôi sao gì đó, sao lại có thợ săn ảnh tới chụp hình vậy?

“Xem ra đã có người chú ý đến em rồi.” Vẻ mặt nguyên soái đại nhân nghiêm túc. Nhất định là gián điệp địch quốc, biết được chuyện hắn lấy một tiểu thê tử Omega yếu ớt nên có ý đồ lợi dụng Tiêu Tê uy hiếp hắn. Như vậy không được, quá nguy hiểm.

Tiêu Tê không biết Trương Đại Điểu lại chạm dây thần kinh gì nữa, chết sống không đồng ý cho cậu đi vào Ba Tiêu, bắt cậu phải theo hắn đến Thạch Phi. Không có cách nào khác, chỉ có thể ngồi lại vào xe.

Gọi điện cho Dư Viên để biết lịch trình làm việc hôm nay, tiện thể nhấn mạnh chuyện vừa xảy ra: “Trước cửa Ba Tiêu có thợ săn ảnh, đối tượng chụp ảnh là tôi. Báo cho người phụ trách bộ phận bảo vệ sáng mai đến phòng tổng tài, tôi muốn nghe một câu giải thích hợp lý.”

“Được.” Dư Viên nhanh chóng đáp lại, dừng một chút rồi lại nói, “Sáng nay anh có xem tin tức trên mấy trang web đưa tin không? Có thể đó chính là nguyên nhân có thợ săn ảnh xuất hiện.”

Tắt trí não, Tiêu Tê lên mạng xem.

@Báo thể thao điện tử: Hết sức kinh hãi, nhà vô địch thế giới Art bị nhân sĩ thần bí treo lên đánh! Thân phận của vị nhân sĩ thần bí ấy lại là…

@Báo giải trí thể thao điện tử: Người trẻ tuổi, cậu không hiểu sức mạnh là cái gì đâu. Ba ba Thần Phi lại có câu nói vàng mới!

@Báo bát quái trong vòng phát sóng trực tiếp: Tối hôm qua Art Ma Vương live stream [Ngân Hà Vinh Quanh] bị ba ba Thần Phi huyết ngược, cuối cùng là do nhân tính vặn vẹo hay là không có đạo đức? Thật ra hai cái đó đều không phải, chỉ là vì giành được nụ cười của mỹ nhân.

Tin cuối cùng được chia sẻ nhiều nhất.

[Có chuyện gì vậy, mỹ nhân gì?]

[Huynh đài, huynh đi xem video đi thì biết chúng tôi đang nói cái gì.]

[Hôm qua live stream đó tui có xem, đúng là vì nụ cười mỹ nhân nha! Tiếc là ba ba Trương không cho tụi tui xem mặt Tiêu tổng, hu hu hu…]

[Nói như thế, hôm qua đánh Art kịch liệt như thế thật ra là phong hỏa hí chư hầu (*)?]

(*) Truyền thuyết kể rằng, Bao Tự là một mỹ nhân cực kỳ xinh đẹp và quyến rũ, Chu vương mê say nàng nhưng chưa bao giờ thấy nàng cười nên ra lệnh ai làm cho nàng cười sẽ thưởng nghìn lạng vàng. Để làm nàng cười, Chu U vương nghe theo một nịnh thần, đã đốt lửa trên cột lửa hiệu triệu chư hầu, đùa giỡn với chư hầu rồi gây họa làm mất Cảo Kinh. Việc nhà Chu suy yếu bắt đầu từ đây. Điển sự nổi tiếng này được gọi là Phóng hỏa hí chư hầu. Wiki.

Tiêu Tê mở video trong bình luận.



Video chia làm hai khung hình trái phải. Một bên là được lấy từ một video Trương Thần Phi diễn thuyết trên TV trước đây, như đang đối thoại với ai; hình bên kia là động thái biểu tình của Ma Vương lúc live stream.

Trương Thần Phi: “Người trẻ tuổi, cậu không hiểu sức mạnh là cái gì đâu.” Ma Vương yên lặng lau miệng sau khi phun tiên huyết Coca.

Trương Thần Phi: “Vì để cho người khác không nghĩ là tôi ăn hiếp cậu, tôi cho cậu ba chiêu.” Ma Vương yên lặng lau miệng.

Sau đó vang lên bài hát vui mừng, hợp với khuôn mặt mỉm cười và động tác diễn thuyết của Trương Thần Phi, cùng với hình ảnh cơ giáp nhỏ màu bạc bị đánh nát:

Cậu không hiểu sức mạnh là cái gì đâu

Tôi cho cậu ba chiêu

A, a, a

Người trẻ tuổi

Mơ đẹp quá

Cậu không hiểu sức mạnh là cái gì đâu

Trong màn hình, cơ giáp nhỏ đã bị đánh nát, hình ảnh dừng lại ở bối cảnh nhà xưởng ngày tận thế. Âm thanh bài hát hơi ngừng, đổi thành âm thanh bình thường.

“Anh lợi hại không?”

“Cho anh chút tự tin anh liền lên mặt vậy đó à.”



Bởi vì một chiêu tuyên tuyền kiếm tẩu thiên phong (**) này, [Ngân Hà Vinh Quang] và Trương Thần Phi giành được sự quan tâm cao độ của mọi người. Mọi người bắt đầu lục lại hình ảnh trước đây của Trương Thần Phi, muốn tìm được hình của Tiêu Tê trong đó. Đáng tiếc là, tuy rằng Trương tổng rất thường xuyên tự mình xuất đầu lộ diện nhưng thông tin của Tiêu thiếu gia được giữ rất kín.

(**) Kiếm tẩu thiên phong: làm một việc gì đó không theo cách thông thường.

Cuối cùng tìm được một tấm hình mờ mờ, có người nói đó là hình của Tiêu Tá Nhân và mẹ Tiêu lúc còn trẻ, hai gương mặt này đúng là suất tuyệt nhân gian.

Đại khái là giới truyền thông giải trí ngửi được mùi quần chúng rất có khát vọng với hình dáng của Tiêu Tê, cho nên mới phái thợ săn ảnh đến Ba Tiêu chụp ảnh.

“Không có chuyện gì lớn.” Tiêu Tê giải thích tiền căn hậu quả cho Trương Thần Phi nghe.

“Không, đây chỉ là biểu hiện giả dối bên ngoài thôi, khiến cho em thả lỏng cảnh giác.” Nguyên soái đế quốc càng thêm lo lắng, “Sắp tới đây em không được rời khỏi tôi.”

Tiểu thê tử của hắn đẹp mắt như thế, một khi đưa ra ánh sáng bên ngoài thì ong bướm liền muốn lấy phi thuyền tinh tế cải trang để cướp cậu đi. Đặc công địch quốc trốn trong đám người cuồng nhiệt, bây giờ tiểu thê tử của hắn càng thêm nguy hiểm.

Hôm nay việc chính của tổng tài đại nhân là tham dự một sự kiện trò chơi. Sự kiện này cũng không thuộc dạng chính thức cho lắm, chính là mấy gia lão lên sân khấu khoe khoang một hồi, sau đó bàn về chuyện đầu tư. Công ty nhỏ thì có thể nhân cơ hội kéo người đầu tư, còn công ty lớn thì bình tĩnh đợi người khác tới đưa ra ý muốn hợp tác.

Trương Thần Phi rất là hối hận vì hôm qua hắn quên nghĩ đến cái này, nhiều người như vậy, nhiều Alpha như vậy… Nhưng hắn lại lo lắng để Tiêu Tê ở phòng nghỉ một mình, chỉ có thể cam chịu dẫn người đến hội trường.

Lý Anh Tuấn đang ngồi ở hàng ghế thứ nhất dành cho tổng tài, hắn đang nói chuyện với người bên cạnh, quay đầu thì thấy được hai chồng chồng như con nít trong nhà trẻ nắm tay bước đến. Nghĩ đến live stream hôm qua, quan hệ của hai người rất tốt, có thể lần trước mình đã hiểu lầm.

Sự kiện vẫn chưa bắt đầu, Trương Thần Phi mới ngồi xuống đã có người tìm hắn nói chuyện. Tiêu Tê ngồi giữa hắn và Lý Anh Tuấn, đang cúi đầu dùng trí não xử lý chuyện công ty.

“Cậu có thể cho game thủ của mình tài khoản để chơi [Ngân Hà Vinh Quang] thì cũng cho tôi một cái đi.” Lý Anh Tuấn lại gần, nhỏ giọng nói với Tiêu Tê.

“Được, để tôi nói Thần Phi đưa một cái.” Tiêu Tê cũng không ngẩng đầu trả lời, nhanh chóng trả lời một email, đồng ý hai đề xuất tự động hoá văn phòng (***) rồi mới quay đầu nói với Trương Thần Phi.

(***) Tự động hóa văn phòng gọi tắt là OA, đó là kỹ thuật có tính tổng hợp nổi lên nhanh chóng từ những năm 70 của thế kỉ XX. Nó trang bị hệ thống văn phòng bằng khoa học kỹ thuật tiên tiến, nâng cao trình độ quản lý bằng hiệu suất cao khiến cho hệ thống văn phòng đạt được mục đích thông tin nhanh nhạy, quản lý tiện lợi, quyết sách chính xác. Tự động hóa hệ thống văn phòng là một khái niệm tương đối, nói theo cách so sánh. Cùng với sự phát triển của kỹ thuật phần mềm, phần cứng máy tính thì tự động hóa văn phòng càng được dùng rộng rãi, và việc nghiên cứu nó cũng sâu hơn. Kipkis.

Lúc này Trương Thần Phi mới chú ý tới, hắn đã dẫn tiểu kiều thê đến bên người một tên Alpha vô cùng có tính uy hiếp.

Công ty trò chơi Anh Tuấn có một trò chơi rất được hoan nghênh về phần nội dung, đang chuẩn bị quay phim truyền hình. Đã chọn được người sản xuất, có vài diễn viên cũng đến. Lý Anh Tuấn đứng lên đi theo bọn họ để xác nhận kế hoạch sản xuất phim cho nên không nhận được ánh mắt sắc như dao do Trương Thần Phi ném đến.

“Tên Alpha kia từng xem mắt em đúng không? Vì sao cậu ta không trực tiếp đòi từ tôi chứ!” Nguyên soái đại nhân rất không vui.

Tiêu Tê sửng sốt, vô cùng tò mò sao Trương Đại Điểu phân biệt được ai là Alpha ai là Beta.

Thấy Tiêu Tê không nói gì, Trương Thần Phi mới nhận ra giọng mình có chút không tốt, có thể là doạ sợ cậu rồi, nhanh chóng giải thích một câu: “Ý anh là cậu ta có biết em là Omega hay không?”

Ba của tiểu kiều thê vì tìm kiếm đối tượng gả con trai để cứu lấy Tiêu gia bọn họ, đã thử dò hỏi qua không ít người, trong đó có vị Lý thiếu gia mặt mày phong lưu này. Nhưng Omega huyết thống thuần chủng quá quý giá, không dám tuỳ tiện để cho người khác biết, cho nên ba Tiêu có khả năng không nói rõ.

Cũng may trong hội trường lúc này rất ồn ào, người khác không nghe được hai người nói gì. Tiêu Tê sợ một lát nữa hắn lại nói loạn trước mặt Lý Anh Tuấn, chỉ đành phải nói: “Cậu ta không biết, anh đừng nói lung tung.”

Tốt, cậu ta không biết.

“Đúng rồi, nếu như cậu ta biết em là Omega huyết thống thuần chủng, lúc trước xem mắt sẽ không từ bỏ.” Nguyên soái đại nhân hài lòng gật đầu, “Thật đáng thương, vậy bố thí cho cậu ta chút.”

Tới khi Lý Anh Tuấn quay lại chỗ ngồi thì nhận được tài khoản closed beta do Trương tổng gửi đến, còn tặng kèm một ánh mắt đồng tình.

/Hết chương 21/

Trích đoạn từ Weibo tác giả

Bàn về làm sao Đại Điểu nhận định được ai là Alpha, Beta, hoặc Omega

Alpha: Vừa có tiền vừa đẹp trai, có khả năng bắt cóc tiểu kiều thê.

Beta: Nghèo OR xấu = người bình thường.

Omega: Có thể sinh ra lực hấp dẫn với Alpha Dior nguyên soái mạnh nhất, lớn đến bây giờ chỉ thấy qua một mình tiểu kiều thê thôi, đủ thấy là Omega có bao nhiêu trân quý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play