Từ trong toilet đi ra, Tiêu Ninh hít sâu một hơi, dự định nói chuyện đàng hoàng với Đỗ Khả Nhi. Đối với cậu ta, đề nghị của Bạch Mộc là cách duy nhất lúc này. Chỉ là cho dù đã chuẩn bị tâm lý xong xuôi, nhưng trong lòng Tiêu Ninh vẫn có chút không yên, cậu không biết mình sẽ gặp phải kết quả gì.
Bất giác liếc nhìn Đỗ Khả Nhi trên giường, lại phát hiện cô đã tỉnh từ bao giờ, đang nhìn chằm chằm vào cậu. Tiêu Ninh bị giật mình, hơi lúng túng, lắp bắp nói: “Cái đó… cậu dậy rồi…”
Mặt Đỗ Khả Nhi đỏ lên, khẽ gật đầu nhưng lại không nói gì.
Thật ra cô đã dậy từ lâu, ngay từ đầu khi Tiêu Ninh mặc quần áo, cô còn tưởng Tiêu Ninh định cứ thế bỏ đi, trong lòng cũng có chút hụt hẫng Thế nhưng khi cô nhìn thấy Tiêu Ninh không bỏ đi, ngược lại còn trốn vào toilet gọi điện cho Bạch Mộc nhờ giúp đỡ, trong lòng Đỗ Khả Nhi cũng thấy hơi buồn cười, hóa ra cậu ta cũng có lúc không biết phải làm sao.
Cô đột nhiên cảm thấy mình chưa từng thấy Tiêu Ninh như thế này, còn có một chút đáng yêu…
Âm thanh Tiêu Ninh gọi điện thoại không lớn lắm, nhưng trong phòng lại yên tĩnh nên Đỗ Khả Nhi nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của bọn họ.
Khi cô nghe thấy Tạ Minh Tường nghĩ kế cho Tiêu Ninh, trong lòng nhất thời có chút căm giận: "Tạ Minh Tường này, sao bụng dạ lại tối tăm đến thế? Đưa ra mấy chủ ý cùi bắp gì vậy? Xem mình về tố cáo với Hân Hân thế nào!"
Chỉ là dù nghĩ như vậy nhưng Đỗ Khả Nhi cũng có chút lo lắng: "Tiêu Ninh sẽ không nghe theo ý kiến của anh ấy chứ?"
Sau đó nghe thấy lời từ chối nghiêm túc của Tiêu Ninh, ấn tượng của Đỗ Khả Nhi đối với cậu ấy lại tốt hơn một chút, không ngờ Tiêu Ninh thường ngày vẫn luôn không đứng đắn mà lại có chút ý thức trách nhiệm như vậy!
Sau đó cô lại nghe thấy Bạch Mộc hỏi, Đỗ Khả Nhi cũng vội vàng dựng lỗ tai lên. Đối với câu trả lời của Tiêu Ninh, cô có chút mong đợi cũng có chút lo lắng, tâm trạng này rất phức tạp…
Khi cô nghe thấy câu trả lời của Tiêu Ninh, trong lòng lại dâng lên cảm giác ngọt ngào, cô đột nhiên phát hiện chẳng biết từ khi nào trong lòng mình lại có thêm một vài hình ảnh của cậu ấy.
Còn đối với đề nghị của Bạch Mộc, Đỗ Khả Nhi rất cảm động cũng rất vui mừng. Bạch Mộc quả là đáng tin cậy hơn nhiều so với Tạ Minh Tường, Đường Hân Uyển ở bên cậu ấy quả thật không sai. Nhưng ngay sau đó cô vẫn có một chút cảm giác căng thẳng, Tiêu Ninh có đồng ý không?
Mà sau khi nghe thấy Tiêu Ninh trả lời chắc chắn, cuối cùng Đỗ Khả Nhi cũng cười, nụ cười ngọt ngào hết sức động lòng người…
Hai người cứ mắt to nhìn mắt nhỏ như vậy, trong khoảng thời gian này, bầu không khí có chút lúng túng. Một lúc sau, cuối cùng Tiêu Ninh cũng phục hồi tinh thần trước: “Vậy, cậu có muốn uống chút nước ấm không?”
Trong khách sạn có nước ấm, Tiêu Ninh đi rót một ly nước ấm cho Đỗ Khả Nhi, do dự một chút lại hỏi: “Có cảm thấy không thoải mái không?”
Đỗ Khả Nhi lắc đầu, mặt hơi ửng đỏ, nhưng Tiêu Ninh nhìn mà không khỏi ngẩn ngơ.
Ngày thường Đỗ Khả Nhi luôn tùy tiện nói cười, đây vẫn là lần đầu tiên Tiêu Ninh thấy Đỗ Khả Nhi như thế này. Giờ phút này, Tiêu Ninh cảm thấy nơi nào đó trong tim bị chạm khẽ vào.
Phát hiện được ánh mắt nóng bỏng của Tiêu Ninh, Đỗ Khả Nhi càng thẹn thùng hơn, kéo chăn lên, chỉ để lộ đôi mắt ra bên ngoài.
“Cái đó…” - Tiêu Ninh gãi gãi đầu, có chút lúng túng mở miệng nói: “Đêm qua trong lúc mình uống say, u mê hồ đồ đã… phạm chút sai lầm… Cho nên, mình xin lỗi cậu…”
Vốn dĩ hồi nãy nghe được Tiêu Ninh nói chuyện với Bạch Mộc, trong lòng Đỗ Khả Nhi còn có chút ngọt ngào. Nhưng nghe thấy những lời này của Tiêu Ninh, Đỗ Khả Nhi còn tưởng rằng cậu lại đổi ý, sắc mặt hơi thay đổi, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng: “Cho nên ý cậu là, bỏ qua chuyện này, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì sao?”
“Không... không... không phải mình có ý này!” - Thấy Đỗ Khả Nhi hiểu lầm ý mình, Tiêu Ninh liên tục khoát tay, cuống quýt giải thích: “Ý của mình là xảy ra chuyện này là ngoài ý muốn nhưng chúng ta có thể coi đây như là cơ hội của mình. Chúng ta có thể thử hẹn hò một chút xem sao? Không chừng chúng ta có thể… ừm… rất thích hợp thì sao?”
“Ý của cậu là, lên xe trước mua vé sau? Đâm lao thì phải theo lao?” -Giọng nói của Đỗ Khả Nhi vẫn lạnh lùng như trước.
“Đúng!” - Tiêu Ninh buột miệng nói, gật đầu ngay lập tức. Nào biết lời vừa ra khỏi miệng, cậu liền hơi hối hận: "Mình đã lỡ miệng rồi! Bình thường không phải là rất biết ăn nói, sao trong thời khắc mấu chốt lại như xe tuột xích vậy chứ?"
Ừ, tục ngữ có câu "mất dê sửa chuồng, không phải quá muộn". Vì vậy Tiêu Ninh vội giải thích, định bù đắp lỗ hổng: “Không phải vì chúng ta đã lỡ rồi nên mình mới dự định qua lại với cậu, vốn dĩ là vì mình đã có thiện cảm với cậu nên mới… ơ?” - Tiêu Ninh đột nhiên dừng lại: "Sao mình lại nói ra lời trong lòng chứ?"
“Phì!” - Đỗ Khả Nhi cười: “Đồ ngốc…”
Nhìn thấy Đỗ Khả Nhi thay đổi sắc mặt nhanh như lật bánh tráng, Tiêu Ninh sững sờ, chợt nhận ra gì đó, trong lòng liền vui vẻ: “Cậu đồng ý?”
“Mình có thể không đồng ý sao?” - Đỗ Khả Nhi hỏi lại: “Còn lựa chọn khác sao?”
“Hì hì!” - Tiêu Ninh gãi đầu cười cười, trong lòng cũng nhẹ nhõm. Không khỏi cảm khái vô cùng: "Xem ra cái lưỡi ba tấc này của mình vẫn rất hiệu quả! Việc xấu hổ như vậy mà cũng tự mình giải quyết được!"
Sau khi xử lý xong chuyện này, mặc dù vẫn còn hơi lúng túng, nhưng hai người cũng nói chuyện nhiều hơn, dần dần khôi phục lại trạng thái trước kia.
Hai người bắt đầu nói chuyện trên trời dưới biển, mà Tiêu Ninh cũng có chút đắc ý, cảm khái nói: “Không ngờ đi uống rượu lại có được bạn gái, tạo hóa trêu người!”
“Cho nên sau này anh còn dám uống say, xem em xử lý anh thế nào!” - Đỗ Khả Nhi giơ nắm đấm nhỏ trước mắt Tiêu Ninh, đe dọa cậu ta.
“Không dám! Không dám!” -Tiêu Ninh đưa tay ôm chầm lấy Đỗ Khả Nhi, nói: “Chuyện như vậy xảy ra một lần là đủ rồi, nhiều hơn nữa sợ là anh không chịu nổi!”
Nhìn Đỗ Khả Nhi như vậy, Tiêu Ninh rất nghiêm túc nói: “Khả Nhi, anh vẫn thích kiểu tính cách thoải mái này của em, như vậy mới thẳng thắn hơn. Mặc dù có nhiều lúc dáng vẻ khác cũng không tệ, nhưng anh càng thích con người thật sự của em hơn!”
Thấy Tiêu Ninh đột nhiên nghiêm túc, Đỗ Khả Nhi cũng có chút cảm động: "Đây vẫn là lần đầu tiên cậu ấy nói lời thật lòng với mình!" Cô vốn cho rằng Tiêu Ninh sẽ thích mình dịu dàng hơn, cô cũng định từ từ thay đổi tính cách của bản thân một chút. Đỗ Khả Nhi cho rằng nếu hai người đã quyết định ở bên nhau, vậy thì thay đổi một chút vì cậu ấy cũng không sao. Mặc dù thay đổi bản thân rất mệt, nhưng cô lại không thể chùn bước.
Nhưng nghe Tiêu Ninh nói cậu ấy thích con người thật của mình hơn, Đỗ Khả Nhi cũng rất vui vẻ, cô cũng không cần phải thay đổi gì nữa.
Vì vậy Đỗ Khả Nhi thoải mái vỗ vỗ bả vai Tiêu Ninh: “Này! Anh bạn cảm thấy thế nào?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT