Sau khi Ryoko nhìn bóng dáng Kid biến mất ở trong tầm mắt, cô mới chậm rãi xoay người rời đi. Phía bên Heiji không biết thế nào rồi. Nếu như cô đoán không sai, cái người có chỉ số thông minh cao ngất ngưỡng kia hẳn là có tư tưởng chính nghĩa không chùn bước, bị té xe không đường về rồi.

Thấy tiên đoán dành cho mình trở thành sự thật, cố chấp không nghe cảnh cáo liền gặp khổ thì cậu ta sẽ có cảm xúc gì nhỉ? Nếu không biết, vậy thì xin mời mọi người hãy nhìn biểu hiện vui sướng của Ryoko khi có người gặp họa.

“Thám tử lừng danh, làm sao mà cậu bị thương vậy? Sao rồi, có nghiêm trọng lam81 không?” Lúc quay lại Ryoko vừa nhìn thấy miệng vết thương trên người Heiji liền làm bộ lo lắng. Nhưng người biết chân tướng trong chuyện này đều có thể cảm thấy được lời nói kia vô cùng vui sướng khi có người gặp họa. Ý nghĩa trong câu nói kia có thể hiểu là “Bị thương sao? Tôi đã sớm nói cho cậu biết là phải nên cẩn thận, không nghe lời tôi kết quả chính là như vậy đấy, đáng đời cậu!”

Hattori Heiji vốn còn đang bởi vì ‘đối đầu với kẻ mạnh’ mà không có để ý Ryoko rời đi cùng với tiên đoán của cô, hắn lập tức bị hấp dẫn lực chú ý. Là cô ta? Những chữ viết ngày hôm nay… Cái mũ Heiji đang đội ngược chính thức chuyển thành mũ lưỡi trai, cậu lấy tay chống đỡ cằm lâm vào suy nghĩ sâu xa.

Được lắm, không thèm để ý tới cô? Hừ, tôi hoàn toàn mặc kệ cậu. Hoàn toàn xứng đáng bị ngã xe. Ryoko trợn trừng mắt, tự giác mình bị mất mặt, lùi sang một bên. Cậu đã gặp qua nữ chủ xuyên không, chân chính biến mất ở trong đám đông mà không bị phát hiện sao? Hẳn là không có đi. Cho nên, Ryoko thân là nữ chủ xuyên không còn chưa có người nào phát hiện.

“Ryoko, cậu đã trở lại rồi!” Sonoko hưng phấn từ trong đám đông chen chúc đi ra. “Cậu có nhìn thấy Kid-sama không, có hay không vậy? Sonoko lôi kéo cánh tay Ryoko, vô cùng kích động la làng, nhất thời làm cho Ryoko không biết nên làm gì.

“Chính là đài khí tượng, bọn họ nói Kid-sama thật ra chính là ở đài khí tượng. Ryoko không phải mới vừa vừa vặn đi qua sao?” Sonoko nhìn nhìn Ryoko không có phản ứng, gia tăng biên độ lay động, đồng thời cũng gia tăng độ vang cổ họng mình. Kết quả chính là, Ryoko lần đầu tiên ở dưới một đám ánh mắt hoài nghi giết người, nhịn xuống xúc động muốn đem những người to mồm đi giết hết.

Trốn? Nơi này hiện tại đông nghẹt đến nỗi con kiến chết còn không có đường chui lọt, còn cộng thêm một đám cao thủ ở đây, biết chạy đi đâu đây? Giải thích lý do? Ở trước mặt hai vị thám tử lừng danh, cô thật sự tin tưởng mình có thể đưa ra được một lý do hoàn mỹ sao? Cho nên, dưới sự suy xét phương pháp lần thứ n, Ryoko vẫn quyết định dùng kỹ thuật diễn cao siêu nửa thật nửa giả của mình để qua được cửa ải này.

“Kid-sama!” Ryoko di chuyển người một chút, chuyển tư thế bị động sang tư thế chủ động, cánh tay giữ chặt lấy Sonoko, hai mắt tỏa sáng như đóa hoa. “Thấy chứ, thấy chứ. Dưới sự kết hợp giữa thiên sứ và ác ma. Một thân màu trắng dưới bầu trời đêm đen cùng với vì sao tranh nhau tỏa sáng! Vô cùng đẹp trai, không không, sự đẹp đẽ này chỉ xuất hiện giữa không trung, nhân gian chỉ có thể có vài lần nhìn thấy được!”

“Thật sự thật sự!” Trình độ háo sắc của Sonoko tuyệt đối sẽ không thua kém với người nào đó đang chìm đắm vào nhân vật mà mình đang sắm vai. “Nếu sớm biết thì tớ đã đi theo Ryoko rồi, không nên đi theo ông chú này.” Người nào đang cực kỳ hối hận ở trong lòng.

Ryoko thừa cơ dùng dư quang nhìn thoáng qua Heiji và Conan, hưởng ứng của bọn họ không lớn. Thật sự vững chắc như núi mà, nội tâm của bọn họ sao lại cường dại đến như vậy, chị đây đã diễn đến nước này mà dám không có phản ứng. Cô ở trong lòng phẫn hận la làng la lối. Vì thế Ryoko quyết định tung ra đòn sát thủ. Chỉ thấy cô đột nhiên ẩn tình, đưa tình nâng chính tay trái mình lên, một hồi đặt lên bên má mình, nhắm mắt lại rơi vào trạng thái háo sắc, một lát sau lại ngơ ngác nhìn mu bàn tay mình mà cười ngây ngô, cuối cùng thậm chí còn nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay chính mình. Mà đoàn người, bao gồm Heiji cùng Conan đều bị tình huống không hiểu rõ này khiến cho không biết làm sao. Cuối cùng, Sonoko có một ý nghĩ phản ánh lại trong đầu.

“Ryoko, cậu… cậu… cậu… sẽ không phải là…” Sonoko che miệng đang lớn dần ra, một mặt không thể tin nổi.

Ryoko vừa thấy có người nhập diễn, nhất thời động lực cũng tăng lên nhiều, càng ra sức diễn hơn. Đương nhiên, cô khẽ gật đầu, châm ngòi cho quả bom Sonoko này phát nổ.

“A!” Một tiếng thét chói tai, Sonoko cầm lấy tay trái Ryoko lên.“Kid-sama, Kid-sama hôn. A…”

Biểu diễn thành công! Ryoko ở trong lòng thủ thế một chữ “V” rất to. Một bên đã sớm suy luận ra chân tướng trong lời nói của Sonoko, Heiji và Conan cùng nhau liếc mắt một cái, sau đó đó là khóe miệng run rẩy, mặc niệm trong lòng: “Trùng hợp — là trùng hợp thôi – cô gái này thật độc đáo!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play