Trong lúc nhất thời cả sân xôn xao, mọi ánh mắt cũng tụ tập ở hướng đó.
Mộc Bạch Ly đang ngồi ở trên cỏ cùng Sênh Ca nói chuyện câu được câu không, giờ phút này nghe được thanh âm quen thuộc liền cả kinh, đã thấy Trương Mẫn Chi đứng trước mặt Đoan Mộc Bạch, một bộ dáng vung kiếm sẵn sàng, trong bụng quýnh lên, nàng định đứng lên lại bị Sênh Ca nhẹ nhàng đè lại, thấy hắn chậm rãi lắc đầu, Mộc Bạch Ly không hiểu, “Vì sao?”
“Không nên đi!” Thấy vẻ mặt Sênh Ca thành thật, bộ dáng nghiêm túc, Mộc Bạch Ly cuối cùng lại nhịn xuống, lo lắng nhìn về hướng kia.
“Là ngươi?” Thanh âm lên cao, chân mày dựng lên, Đoan Mộc Bạch vốn đang cười khuôn mặt lập tức xụ xuống, chẳng lẽ hai người này có mối hận cũ? Một đám đệ tử rối rít suy đoán rồi lại không cách nào tiến lên can thiệp.
“Ngươi tới đây làm cái gì?” Đoan Mộc Bạch hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt hết sức chán ghét.
“Ta…!” Vốn là Trương Mẫn Chi muốn chất vấn tại sao lại ức hiếp Bạch Ly, nghĩ lại lời nói như thế sau này sẽ làm liên luỵ đến Bạch Ly, lập tức cười ha ha, nói vội, “Không có gì, tới cùng Đoan Mộc sư thúc luận bàn một chút!” Hai chữ « sư thúc » cắn răng nghiến lợi mà nói, bối phận Trương Mẫn Chi thấp hơn, cực kỳ đau đớn a!
“Hừ, không biết tự lượng sức mình!” Thật ra thì tu vi của Đoan Mộc Bạch so với Trương Mẫn Chi vẫn kém hơn một chút, nhưng là nàng có pháp bảo Phượng Tiên** trong tay, mà phi kiếm Kiếp Nguyệt cũng là bậc cao, cho nên không có sợ hãi. Giờ phút này nghe được Trương Mẫn Chi tuyên chiến, trên mặt tỉnh bơ, trong lòng là vui mừng đắc ý, cũng không chậm trễ cầm Phượng Tiên, giơ kiếm liền tấn công, nhiều chiêu đều không chút lưu tình.
**Phượng : phượng hoàng, Tiên : roi
Mẫn Chi lập tức tránh ra, “Lại còn đánh lén!” Không cẩn thận mắng mấy câu, vội vàng ngăn cản sau đó chặn lại Kiếp Nguyệt, tìm thời cơ bắt đầu phản công!
Đoan Mộc Bạch ngược lại rất nóng nảy, mấy tháng này không gặp, tu vi của hắn chẳng lẽ lại tinh tiến rồi? Cho dù dùng Kiếp Nguyệt ứng phó cũng phải cố hết sức, nhưng nhìn mặt Trương Mẫn Chi lại rất ung dung, trong lòng nàng run sợ.
Bên này Trương Mẫn Chi cũng không chút nào thương hương tiếc ngọc, rõ ràng thực lực hơn hẳn Đoan Mộc Bạch. Hắn cũng không vội vàng giành chiến thắng, liên tiếp cố ý trêu nàng qua mấy trăm chiêu, mặc dù cũng tránh ra chỗ hiểm, lại cố ý hướng trên đầu, trên y phục nàng mà đánh. Mấy trăm chiêu làm Đoan Mộc Bạch thở hồng hộc, dây cột tóc bị đứt, giờ phút này tóc dài bay tán loạn, y phục trên người cũng rách không ít, ngay cả ngọc bội bên hông cũng bị đánh rơi trên mặt đất, thần sắc chật vật không chịu nổi!
Đoan Mộc Bạch hoảng loạn, đưa tay muốn cầm Phượng Tiên nhưng bởi vì Trương Mẫn Chi ra chiêu liên tiếp, đã mệt mỏi vì ứng phó, kiếm pháp của mình cũng bắt đầu lộn xộn, lung tung ngăn chặn, “A!” Tóc dài lại bị đứt mất một đoạn, lập tức lửa giận ngút trời, cũng không để ý cái gì kiếm pháp kiếm chiêu, cầm theo kiếm đưa vào chân khí liền có thêm sức lực chém lung tung.
Lần này là doạ cho Trương Mẫn Chi sợ.
Kiếp Nguyệt là thượng phẩm phi kiếm, hôm nay còn có thêm chân khí, phi kiếm của mình không thể ngăn chặn. Hơn nữa lại thấy nàng mù quáng mà chém, mình không thể sử dụng kiếm ngăn cản, chỉ có thể lắc mình tránh ra. Mặc dù mình linh hoạt sẽ không bị nguy hiểm, nhưng tình hình này sẽ làm bị thương người vô tội. Dù sao mục đích đã đạt được, Trương Mẫn Chi suy nghĩ một chút hô, “Này, ta nhận thua, chớ chém!”
Đoan Mộc Bạch lại mắt điếc tai ngơ, nhìn thấy nàng sẽ đâm về phía đám đông, Trương Mẫn Chi âm thầm kêu khổ, dưới tình thế cấp bách, nhạy bén hét lớn một tiếng, “Chớ chém hư phi kiếm của ta, đây là kiếm mà Thanh Phạm tiểu sư thúc đã dùng qua!” Tay hắn cũng không dừng lại, đem phi kiếm nghênh đón, mắt thấy Kiếp Nguyệt sắp rơi xuống trong lòng Mẫn Chi tất nhiên vô cùng khẩn trương. Còn một chút xíu khoảng cách, Kiếp Nguyệt lập tức dừng lại, Trương Mẫn Chi nhảy lên không trung, cuối cùng cũng an tâm, “Thật may, làm ta sợ muốn chết!” Âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
May là danh hiệu Thanh Phạm tiểu sư thúc lợi hại, thở dài......
Trương Mẫn Chi vaf Đoan Mộc Bạch đúng là kết thù kết oán đã lâu. Trương Mẫn Chi trước kia thích làm cái đuôi của Thanh Phạm, gặp phải cái gì không hiểu cũng không hỏi sư phụ, vẫn cứ quấn Thanh Phạm hỏi. Có thể thấy Thanh Phạm ở đâu là có hắn ở đó.
Mà Đoan Mộc Bạch cũng thích viện cớ để tìm Thanh Phạm, rất nhiều lần đều gọi Thanh Phạm, quấn quít lấy. Bên này là ghét Đoan Mộc Bạch luôn bám lấy sư thúc đúng lúc đang giảng giải cho mình, mà bên kia cũng là ghét Trương Mẫn Chi tiểu thí hài này quấy rầy đến thế giới của mình và Thanh Phạm, cho nên quan hệ của hai người cho tới bây giờ đều là hết sức ác liệt. Cả hai đều không để người trong mắt, thường xuyên cãi nhau, giống như tỷ thí hôm nay chưa từng xảy ra, có điều cũng không tính là quá đột ngột.
“Sư tỷ sư tỷ!” Mấy nữ đệ tử kêu la chạy tới bên người Đoan Mộc Bạch, chỉ thấy sắc mặt nàng như dọa người, thân thể cũng lảo đảo, muốn đi đỡ nàng lại bị nàng đẩy ra, không đợi mọi người kịp phản ứng chỉ thấy nàng nhảy lên phi kiếm nhanh như sao chổi bay ra ngoài, nháy mắt cũng chỉ còn dư lại một điểm nhỏ.
“Aiz! Bay chậm một chút, ngươi xem ngươi hoảng loạn rồi!” Trương Mẫn Chi thần khí mười phần, vẫn không buông tha làm cho cả một loạt ánh mắt sắc như dao bắn lại, hắn cũng không để ý, cười ha ha lặng lẽ trừng mắt nhìn Bạch Ly, tế lên phi kiếm, cũng biến mất ở sân luyện tập.
“Người nọ cùng Đoan Mộc sư tỷ có cừu oán?”
“Có thể là vậy!”
“Nhưng tại sao có thể đối xử với nữ tử như vậy?”
“Nhưng tu vi của hắn rất cao a, Đoan Mộc sư tỷ lợi hại như vậy cũng......”
“Đến lúc luyện tập rồi, còn túm tụm một chỗ làm cái gì, về hàng của mình!” Một sư huynh có sợi tơ hồng trên tay ra ngoài quát, chỉ còn lại bốn đệ tử dưới tàng cây lúc trước giờ phút này có chút mê muội, đầu chắc hẳn vẫn còn đau!
“Đoan Mộc sư tỷ không có ở đây, ngươi chỉ huy bọn họ luyện tập!” Sư huynh kia chỉ chỉ Sênh Ca, tùy tiện dặn dò một cái liền trở về đội ngũ của mình.
Mặc dù hiện tại Đoan Mộc Bạch không có ở đây, chín đệ tử dưới sự hướng dẫn của Sênh Ca tập luyện cũng rất nghiêm túc. Một tháng sau là thử thách nhập môn, nhất định phải chuẩn bị thật tốt, giờ phút này, bọn họ có cùng một mục tiêu, chính là trở thành đệ tử nhập môn của Thiệu Hoa phái. Vì mục tiêu này, tất cả mọi người đang cố gắng, cảm nhận được mỗi người đều rất nghiêm túc, Mộc Bạch Ly cũng thấy hăng hái, nhất định phải cố gắng lên! Một quả đấm mạnh mẽ vung ra nhưng cuối cùng lại mềm nhũn rớt xuống, aiz, không biết Mẫn Chi ca ca có bị phạt hay không, Đoan Mộc Bạch lại được chưởng môn yêu quý nữa chứ, Mẫn Chi ca ca thật là làm cho người ta lo lắng a...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT