Lương Triệt hôn mi tâm Minh Thù một chút, nhẹ giọng hỏi: "Còn đau không?"
Minh Thù uể oải nằm sấp trong ngực hắn... Hiện tại một đầu ngón tay cô cũng đều không muốn động.
Thấy Minh Thù không đáp lời, Lương Triệt khẩn trương lên: "Có phải là rất đau?"
"Không có, muốn tắm." Trên thân sền sệt, cũng không biết là mồ hôi của ai.
Lương Triệt lập tức ôm cô vào phòng tắm.
Cẩn thận pha nước nóng tắm rửa cho cô.
Thời điểm tắm không tránh được va chạm nóng bỏng.
Cũng may Lương Triệt định lực tốt, sợ lần đầu tiên làm cô bị thương nên kiềm chế lại.
Cùng Minh Thù tại phòng tắm lề mề một hồi lâu mới ôm người ra thả trên giường.
Lương Triệt không biết từ chỗ nào lấy ra một tuýt thuốc, muốn bôi thuốc cho Minh Thù.
Minh Thù: "..."
Cô không có yếu đuối như vậy!!
Bôi thuốc cái gì!!!
Con mẹ nó ngươi liền muốn nhân cơ hội này chiếm tiện nghi của trẫm!
Tâm cơ!
Cho nên thẳng nam Thù vô cùng quả quyết cự tuyệt.
Lương Triệt: "???"
Hắn lại làm sai chỗ nào?
Nữ nhân làm sao lại khó phục vụ như vậy!
Lương Triệt rót cho cô một ly sữa bò: "Uống xong ngủ tiếp."
Đối với ăn uống, Minh Thù từ trước đến nay đều không cự tuyệt.
Một hơi uống hết sữa bò rồi ngã người ngủ.
Ngày thứ hai, Minh Thù có chút run chân, thời điểm vừa xuống giường xém chút ngã quỵ.
Lương Triệt vịn cô: "Anh đã nói là phải bôi thuốc."
Minh Thù dưới thân khó chịu, cô tê một tiếng: "Anh... Một tháng không cho chạm vào em!! Cầm thú!"
Lương "cầm thú" Triệt: "..."
Minh Thù với bộ dạng này cũng không muốn ra ngoài.
Lương Triệt ra ngoài lấy bữa sáng vào cho cô.
Trước kia Minh Thù ăn điểm tâm đều tích cực hơn so với người khác.
Còn chưa chuẩn bị xong, hai mắt cô đã toả sáng ngồi trên bàn chờ.
Hôm nay đột nhiên muốn Lương Triệt đưa vào, mẹ Văn hơi nghi hoặc tiến vào nhìn cô một cái, thấy cô không có việc gì liền nhìn cô với thần sắc đã hiểu rõ.
Minh Thù: "..."
Không phải mẹ ruột! Ta không có yếu như ngươi nghĩ!!
Giữa trưa Minh Thù được mẹ Văn nấu canh cho —— thập toàn đại bổ?
Dù sao Minh Thù cũng không biết là thứ gì, còn uống rất tốt.
-
Thiên hạ 2 vừa khai mạc liền được không ít người chú ý.
Trong lúc đó anti-fan của Minh Thù lại bành trướng một vòng.
Bọn anti-fan này lấy việc bôi đen cô làm tôn chỉ, nhưng lại mỗi ngày đều lên tivi xem phim của cô.
Nếu như Oscar có giải " Anti-fan nhiều nhất ", nhất định là Minh Thù.
Anti-fan coi như xong.
Liền ngay cả phóng viên nhìn thấy cô cũng vô cùng đặc biệt.
Phóng viên nhìn thấy những nghệ sĩ khác liền như ong vỡ tổ phun lên.
Nhìn thấy cô...
"Ta đi, Văn Địch tới."
"Nhanh tản ra."
"Alo, cái gì? Có chuyện gấp phải xử lý, tốt tốt tốt, tôi lập tức tới ngay..."
Phóng viên cấp tốc tản ra, sợ bị cô bắt lấy.
Đào tin xấu của cô?
Cô có tin xấu gì để cho ngươi đào.
Tin xấu của cô tràn lan khắp trên mạng, người ta thấy cũng đều không muốn xem.
Bọn hắn cùng chụp hoặc là chụp cô ăn cái gì trên khắp thế giới.
Hoặc là chụp cô cùng tiểu bạch kiểm kia ân ân ái ái, vung thức ăn cho chó.
Bên người cô ngoại trừ tiểu bạch kiểm kia, liền ngay cả giống đực sống... A, không đúng, Thôi Nhị thiếu của tập đoàn Hằng Phong... A phi! Hiện tại Thôi tổng thỉnh thoảng có thể bên cạnh cô hoạt động một chút.
Nhưng cái hoạt động này chỉ giới hạn tại nơi cách xa ba mét.
Nói đến tiểu bạch kiểm.
Chúng phóng viên liền vô cùng tức giận!
Thân là đồng nghiệp, hắn lại đi tìm nghệ sĩ làm kim chủ, cái này mẹ nó không phải đi đường tắt sao?
Bọn họ có phải cũng nên đi tìm một nghệ sĩ làm kim chủ hay không?
Minh Thù cũng rất phiền muộn.
Phóng viên đều mặc xác cô.
Cô có phải là nghệ sĩ giả không?
-
Thời điểm Thiên Hạ 2 phát sóng.
Minh Thù lần nữa nổi như cồn.
Mà vị Mộc Mộc này được đưa lên làm nữ chính cũng nhận không ít cơn mưa lời khen.
Có công ty tìm tới cô ký kết, chuyện này thật lâu trước kia Thôi Nhị thiếu đã cùng cô nói qua, bất quá lúc ấy cô cũng không có đáp ứng.
Mộc Mộc hỏi ý kiến của Minh Thù, Minh Thù để chính cô tự cân nhắc.
Ký kết công ty có chỗ tốt có chỗ xấu.
Nghệ sĩ vừa cất bước đều chọn ký công ty.
Mộc Mộc suy nghĩ hồi lâu cuối cùng cũng lựa chọn ký kết công ty.
Bất quá cũng không có chọn công ty của Thôi Nhị thiếu.
Làm Thôi Nhị thiếu phiền muộn kể khổ với Minh Thù bên này.
Có công ty nâng đỡ, độ nổ tiếng của Mộc Mộc không ngừng tăng lên, rất nhanh liền thành tiểu hoa đán đang được ăn khách nhất.
Bạn học của Mộc Mộc vẫn còn đang vì tiền đồ phát sầu.
Cô đã bắt đầu phun toả hào quang.
Làm không ít người ghen tỵ.
Đương nhiên cũng có người mặt dạn mày dày tìm Mộc Mộc giúp đỡ.
Tính tình kia của Mộc Mộc, người khác nói vài câu hữu ích liền không đành lòng cự tuyệt.
Nhưng xuất lực không có kết quả tốt, Minh Thù thấy cô ăn thiệt thòi mấy lần mới giáo huấn cô.
Về sau Mộc Mộc liền kiên cường hơn nhiều.
Làm người nên kiên cường tới thời điểm liền muốn kiên cường.
Lương thiện quá mức chính là mềm yếu.
Đương nhiên lúc này sẽ kèm theo các loại lời khó nghe.
Rất nhiều người chính là không muốn nghe thấy những lời này nên lựa chọn tiếp nhận các loại yêu cầu của người khác, cố gắng duy trì chúng ta vẫn là bạn bè giả tạo.
Nhưng mà cô cũng không nghĩ một chút, nếu như cô không có năng lực này những người kia sẽ để ý đến cô sao?
Bọn họ nhìn trúng căn bản không phải là con người của cô.
Thời điểm cô nghèo túng bọn họ sẽ không chút do dự xoay người rời đi.
Người như vậy, dù cô đối với họ tốt cỡ nào cũng sẽ không được báo đáp cái gì.
Bọn họ không phải bạn bè của cô.
-
Minh Thù sau đó có đóng thêm mấy bộ phim truyền hình, bất quá càng về sau rõ ràng tác phẩm của cô càng giảm bớt.
Một năm nhiều lắm là ra một bộ.
Mỗi ngày mọi người nhìn thấy chính là cô đi khắp thế giới loạn lắc.
# toàn thế giới đều thỉnh thoảng gặp Văn Địch #
[ cần cô trở về đóng phim, cô không đóng phim, làm sao chúng tôi bôi đen cô! ]
[ thân là diễn viên vậy mà cô lại không làm việc đàng hoàng như thế! ]
[ có đạo đức nghề nghiệp hay không! ]
Văn Địch V: Không phải là các người để tôi cút ra khỏi giới giải trí sao? Tôi đây không phải thỏa mãn các người sao? Các người không nên quá phận a! Tôi cũng sẽ có lúc tức giận! Tôi nóng giận, có thể ăn ba bát!
[ toàn thể anti-fan:... ]
Bọn họ sai rồi.
Bất quá có thể ăn ba bát là cái quỷ gì?
Nhóm Anti-fan tâm tắc, Lương Triệt cũng rất tâm tắc.
Cô liền không thể bồi mình nhiều hơn một chút?
Mỗi ngày đều chạy khắp nơi.
Thường thường là mỗi lúc trời tối còn ở cùng một chỗ, ngày thứ hai liền không thấy ai.
Cuối cùng Lương Triệt chỉ có thể đem phòng làm việc giao cho người khác quản lý, hắn chỉ cần ở nhà lấy tiền.
Cả ngày đuổi theo cô vợ nhỏ đi khắp nơi.
Cô vợ nhỏ quan trọng nhất.
Cô vợ nhỏ quan trọng nhất.
Cô vợ nhỏ...
CMN cô chạy cái gì nha! Lúc nào mới cùng lão tử đi kết hôn a!!
Cuối cùng giấy chứng nhận kết hôn vẫn là mẹ Văn thúc giục nhiều lần, Minh Thù mới bất đắc dĩ cùng hắn đi lĩnh chứng.
Hôn lễ?
Lương Triệt ngược lại là muốn làm.
Nhưng Minh Thù ngại phiền phức, đem hôn lễ đổi thành hưởng tuần trăng mật.
-
Minh Thù ở thế giới này đợi đến nhiều năm, đem linh hồn thể của Kỳ Ngự mang về Tháp Thiên Khải, tàn hồn bị cô thu tại trong một khối ngọc.
Lúc này cô đang đứng tại tầng thứ mười.
Nơi này có không ít giới môn kim sắc.
Trước mặt cô là một giới môn đang chậm rãi biến mất, đây chính là giới môn cô vừa rời khỏi.
Cô nhìn về hướng Vạn Kính Sơn một chút.
Tiến vào giới môn, thời gian bên này cơ hồ là đứng im bất động.
Cho nên Minh Thù cũng không phải rất lo lắng cho hắn.
Cô nhìn về phía phiến giới môn thứ hai.
Kéo áo khoác với tư thế soái khí.
Trẫm có thể!
Tiểu yêu tinh ở chỗ nào chỗ đó có đồ ăn vặt mê người a!!
Tiệm ăn kế tiếp!
X kế tiếp!
*
Vi diện thứ 38 hoàn tất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT