"Gặp lại" cái từ này đáng sợ ở chỗ, nó vừa là gặp lại vừa là từ biệt.

Hứa Đình Sinh gặp lại Hạng Ngưng vào năm anh 31 tuổi. Ngày đó, anh đang ngồi trong quán nhỏ anh mở ngay đầu hẻm. Quán nhỏ này đã mở được hơn một năm, xem như là nơi Hứa Đình Sinh dựa vào sống tạm bợ qua ngày. Liên tục lập nghiệp thất bại đã khiến anh mất hết nhuệ khí.

Hứa Đình Sinh đã đầu hàng với số mệnh cũng chẳng còn quan tâm đến ý nguyện của mình nữa. Đại đa số thời gian anh đều chỉ nhìn chăm chú vào màn hình máy tính.

- Ông chủ, cái này bao nhiêu tiền?

Có lẽ bởi vì chết lặng quá lâu nên Hứa Đình Sinh đã quên mất giọng nói này, mặc kệ cho anh đã từng rất yêu chủ nhân của giọng nói ấy.

Nhưng mà anh vẫn còn nhớ rõ cái băng tóc này, kiểu dáng của nó đã cũ nhưng trong tiệm của anh vẫn có, bởi vì người kia đã từng rất thích đeo băng tóc để lộ ra cái trán giống "Phục Hy" mà nghe bảo rằng là vô cùng quý giá. Mà đây lại chính là kiểu dáng mà người ấy thích nhất.

Phần lớn thì Hứa Đình Sinh đều không thích tiếp xúc ánh mắt với khách hàng, bởi vì anh sợ người khác sẽ nhìn thấu sự khó khăn của anh. Nhưng cuối cùng thì anh vẫn ngẩng đầu nhìn cô gái mua chiếc băng tóc kia. Không phải là vì chờ mong người ấy xuất hiện, chỉ là... Được rồi, là anh đang chờ mong, chỉ dừng lại ở sự chờ mong này, hi vọng được nhìn thấy người ấy một cái là tốt rồi.

Ngay một giây Hứa Đình Sinh ngẩng đầu, liền nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, còn có nụ cười cũng vô cùng quen thuộc, cô ấy thay đổi rất ít, rất rất ít, mà có lẽ cũng chẳng thay đổi gì.

Người xưa hình dung trường hợp tự đa tình rất chuẩn xác, ví dụ như "trong lòng xót xa". Cảm giác chua xót tràn lên trong lòng ngực, giờ này khắc này nước mắt không kìm được mà vô thức lăn xuống.

- Làm sao lại trở về đây?

Hứa Đình Sinh lên tiếng. Đây là thành phố mà cô đã học đại học, cũng là thành phố mà bọn họ gặp nhau rồi yêu mến nhau.

- Em tham gia một khóa huấn luyện ở chỗ này.

Hạng Ngưng đáp lời.

- Bây giờ em dạy học ở đâu? Lúc ấy anh tra được là em thi đậu rồi, thi viết đứng thứ ba, phỏng vấn cũng thứ ba, điểm kiểm tra sức khỏe cũng đạt, nhưng anh lại không tìm được em đang dạy ở trường nào. - Hứa Đình Sinh nói.

- Tiểu học Văn Ngạn.

Hạng Ngưng vừa trả lời vừa trả tiền, quá trình này làm cho Hứa Đình Sinh rất luống cuống. Anh kiểm tra thối lại một ít tiền thừa, nhưng Hạng Ngưng rất khách khí, cô đẩy ngược về, bởi thế càng khiến cho Hứa Đình Sinh anh quẫn bách và luống cuống hơn.

Hạng Ngưng bước về cửa ra vào.

- Em đã kết hôn chưa?

Hứa Đình Sinh không tự chủ được mà hỏi. Hạng Ngưng quay đầu mỉm cười, khẽ lắc đầu.

- Có thể... Có thể đứng lại một lúc không?

Hứa Đình Sinh đứng lên, giơ tay lên rồi lại buông xuống, không biết nên đặt ở đâu nữa.

- Không được. Em chỉ... muốn gặp anh một chút, còn nữa, muốn nói cho anh biết vốn dĩ em vẫn luôn cho rằng anh sẽ đến tìm em.

Hạng Ngưng quay người quá nhanh, Hứa Đình Sinh còn chưa kịp thấy rõ gương mặt cô, cô đã bật dù rồi tiến vào trong màn mưa đêm.

Đầu óc Hứa Đình Sinh trống rỗng mất một phút, sau đó anh mới lấy điện thoại ra gọi cho Hoàng Á Minh và Phó Thành, trong điện thoại, Hứa Đình Sinh nói:

- Cô ấy xuất hiện, ngay vừa rồi, một phút trước, ở trong tiệm của mình.

Bọn họ nghe xong đều hiểu được, với tư cách là bạn tốt nhất trong mười mấy năm qua, bọn họ biết rõ tình huống mấy năm nay của Hứa Đình Sinh bao gồm cả chuyện tình cảm.

- Nhanh đuổi theo đi.

Bọn họ lần lượt nói.

- Đuổi theo sao? - Hứa Đình Sinh nói.

- Đương nhiên là đuổi theo, cô ấy quay về gặp cậu đã nói rõ cô ấy cũng không nỡ bỏ.

- Được.

Cũng là một cuộc đối thoại nhưng lặp đến hai lần.

Hứa Đình Sinh đứng dậy, vội vàng đụng ngã chiếc ghế sau quầy thu ngân.

"Rầm..." Mấy vị khách vẫn đang đi dạo trong tiệm đều quay đầu nhìn anh.

- Ông chủ, anh không trông quán nữa sao? - Khách hàng lên tiếng đùa.

Những lời này đã nhắc nhở Hứa Đình Sinh về cuộc sống hiện tại, tình cảnh hiện tại của anh, trong đầu còn có một giọng nói vang lên: "Đuổi theo thì sao? Nói gì với cô ấy? Dựa vào cái gì để giữ cô ấy lại?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play