*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Khi xuyên chiến hạm tiến vào đại lục Quảng Nguyên, Mặc Sĩ Thiên Kỳ vô cùng kích động.
Ở đại lục Quảng Nguyên hắn có rất nhiều người quen biết, trừ bỏ người đại lục Tấn Thiên đi vào đại lục Quảng Nguyên phát triển ra, thì còn có rất nhiều bằng hữu đại lục Quảng Nguyên. Năm đó khi rời đi Linh thế giới, không biết khi nào sẽ lại trở về, nên không nói thêm cái gì cùng những bằng hữu đó, chỉ nói đến bên ngoài rèn luyện, nào nghĩ đến khi cách xa hai trăm năm, sẽ lại trở về chốn xưa.
Sở Nguyên Thương thì lại bảo trì trái tim bình thường.
Hắn đã biết biết Sở Chước năm đó làm hết thảy cho người Sở gia đại lục Tấn Thiên, cùng với người tu luyện đại lục Tấn Thiên rốt cuộc đi ra Huyền thế giới, đi vào Linh thế giới phát triển.
Tuy nói đây là chuyện trong đoán trước, lại muốn mau hơn một chút so với trong tưởng tượng của hắn.
Năm đó Sở Khai Hà vì theo đuổi tu vi càng cao, khi tính toán rời đi đại lục Tấn Thiên, vì không cho hậu duệ Thần tộc phát hiện tính đặc thù của ngũ phòng Sở gia lưu lại tại đại lục Tấn Thiên, đặc biệt bày ra một tầng cấm chế vô cùng bí ẩn ở ngoài đại lục Tấn Thiên, cấm chế này trong khoảng thời gian ngắn tuy rằng hạn chế người đại lục Tấn Thiên bị đối ngoại thăm dò, nhưng cũng bảo hộ đại lục này.
Nếu như không có Yến Nhã Chính sau đó lại vào nhầm đại lục Tấn Thiên, Sở Chước có khả năng sẽ đi theo con đường đời trước, mạo hiểm từ trong thông đạo không gian một cái bí cảnh mà rời đi, trải qua một màn cực kỳ nguy hiểm, mới thuận lợi đến Linh thế giới.
May mắn, cuối cùng Sở Chước bình an không có việc gì mà rời đi.
Người đại lục Tấn Thiên cũng rốt cuộc đi ra khỏi Huyền thế giới, đi vào Linh thế giới phát triển.
Ở trước khi người ngũ phòng Sở gia rời đi đại lục Tấn Thiên, thì đại lục Tấn Thiên chỉ là một đại lục Huyền thế giới linh khí loãng, ngăn cách với thế nhân, đông đảo người tu luyện thậm chí còn không biết ở ngoài đại lục còn có đại lục, ở ngoài thế giới còn có thế giới.
Cuối cùng, tiềm lực của người tu luyện đại lục Tấn Thiên là vô cùng, bọn họ vẫn tìm được cơ hội đi tới thế giới càng cao cấp tu hành.
Khi xuyên chiến hạm tiến vào đại lục Quảng Nguyên, vẫn chưa đi lối vào thông đạo không gian chính quy, mà là một chỗ không gian hơi bạc nhược không người nào đó.
Cho nên Sở Chước bọn họ cũng không gặp được người tu luyện các thế lực bảo hộ thông đạo không gian, tiết kiệm rất nhiều phiền toái.
Xuyên chiến hạm một đường đi tới trấn An La mà người Sở gia cư trú.
Trên đường, Mặc Sĩ Thiên Kỳ nghĩ đến cái gì đó, lải nhải nói cùng Sở Chước: “Không biết Dịch Chấn hiện tại như thế nào, năm đó khi chúng ta rời đi, ta cho hắn một đám linh đan, hẳn là bán rất khá đi? Hiện tại hắn hẳn là cũng tìm được luyện đan sư luyện đan cho hắn ……”
Sở Chước mặt mày chứa ý cười, nói: “Nếu huynh muốn biết tình huống của hắn, có thể gửi cho hắn cái tin tức. Nhưng mà, nhất định sẽ dọa hắn nhảy dựng.”
Dịch Chấn tuy rằng tam quan bất chính, nhưng lại là một người thông minh, vô cùng hiểu được nắm lấy cơ hội, năm đó nương theo linh đan Mặc Sĩ Thiên Kỳ luyện, làm hắn xông ra một con đường ở trong dòng chính Dịch thị Tây Đình. Hắn biết đám người Sở Chước không dễ chọc, đối với người đại lục Tấn Thiên tới đại lục Quảng Nguyên phát triển thì rất là khách khí, ngầm có thể giúp một phen thì sẽ giúp một phen, kết cái thiện duyên.
Hắn là một người thông minh, nhất định sẽ không làm việc tự hủy hoại.
Cho nên Sở Chước cực kỳ yên tâm đối với hắn.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nghĩ nghĩ, lại cự tuyệt: “Trước nhìn xem tình huống đi, nếu hắn làm tốt lắm thì không cần liên hệ, nếu hắn lại nổi lên ý xấu gì……”
Vậy đừng trách hắn không khách khí.
Tuy rằng vừa lòng người hợp tác Dịch Chấn này, nhưng Mặc Sĩ Thiên Kỳ biết Dịch Chấn thật sự không phải là người tốt.
Sở Chước thấy hắn lòng có tính toán, thì cũng không nói nhiều, nói sang chuyện khác: “Vậy huynh muốn về đại lục Thiên Thượng Hải nhìn xem sao?”
“Đương nhiên.” Mặc Sĩ Thiên Kỳ lập tức nói: “Có thể mà nói, ta muốn trở về nhìn xem. Hơn nữa……” Hắn nhấp môi, thoạt nhìn vô cùng nghiêm túc: “Năm đó khi rời đi, chúng ta đáp ứng qua Cung Ngọa Vân, nếu như có thể gặp được đồ vật tinh lọc huyết vụ, sẽ lưu ý cho hắn. Khi ở Hồng Mông, thật ra ta cũng tìm được không ít thứ tốt, đối với tinh lọc huyết vụ đều hữu dụng, có thể đưa chút trở về cho hắn.”
Đại lục Thiên Thượng Hải chưa loại trừ hết huyết vụ, ảnh hưởng đối với Thiên Thượng Hải vô cùng to lớn.
Huống hồ, Thiên Thượng Hải còn có ba Nguyệt Nữ tộc còn sót lại sinh sống, còn có sư môn của hắn, hắn đều muốn đi thăm.
Xuyên chiến hạm có tốc độ vô cùng mau, thực nhanh đã đến trấn An La.
Sở Chước để xuyên chiến hạm dừng lại ở một chỗ núi rừng không người ngoài trấn An La, mọi người đi ra xuyên chiến hạm, giống như người tu luyện tầm thường chạy tới trấn An La.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Sở Nguyên Thương đều cẩn thận mà thu liễm hơi thở trên người. Dđlequydon&ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Lực lượng của bọn họ đối với Linh thế giới mà nói quá mức khổng lồ, không động thủ thì thôi, nếu như động thủ, toàn bộ đại lục căn bản không cách nào thừa nhận nổi. Cho nên mấy ngày này, bọn họ chỉ có thể giống như một quần chúng, tốt nhất cái gì cũng không làm.
Sở Chước cùng Phong Chiếu thật ra lại không có nỗi sầu lo này, đây là chỗ tốt lưu lại một bộ phận lực lượng.
Sau khi tiến vào trấn An La, Sở Chước cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều phát hiện, trấn An La so trong trí nhớ càng náo nhiệt hơn.
Thậm chí Sở Chước phát hiện, quần áo trang sức trên người của rất nhiều người tu luyện trên đường, rất có truyền thống của các thế lực của đại lục Tấn Thiên, nghiễm nhiên tựa như một cái tổ hợp thế lực đại lục Tấn Thiên bản thu nhỏ lại.
Sở Chước mơ hồ có chút suy đoán.
Bọn họ một đường vừa đi vừa nhìn, đi tới nơi Sở gia tụ cư ở trấn An La.
Nơi Sở gia tụ cư không có biến hóa gì, nhưng Sở Chước nhạy bén phát hiện, phạm vi nơi tụ cư lớn hơn nữa, giống như đất đai phụ cận Sở gia đều mua về, Sở gia vào ở trấn An La đã tiến thêm một bước mà mở rộng địa bàn, nghiễm nhiên có xu thế trở thành tổ trạch.
Đang nghĩ ngợi tới, ba người đã đi vào cửa chính Sở gia.
Cửa có hai người tu luyện thủ vệ, một người là Không Minh Cảnh, một người là Linh Quang Kính.
Hai người nhìn đến ba người đi thẳng tới, thần sắc có chút cảnh giác, chỉ vì hơi thở trên người ba người này cao thâm khó đoán, tuy nhìn không ra tu vi của bọn họ, nhưng lại biết đối phương nhất định là người tu luyện cao giai.
Hai người này đều là gương mặt xa lạ, Sở Chước nghĩ thầm, hẳn là đệ tử Sở gia khác ở đại