*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Lục Đạt chảy mồ hôi lạnh ròng ròng ngã ngồi dưới đất, trong nháy mắt đó, hắn gần như cho rằng mình sẽ bị Thiên Âm Quỷ Ong cắn nuốt.
"Lục Đạt, chàng không sao chứ?" Lục Đóa đã chạy tới, một phen xách hắn lên.
Lục Đạt lau mồ hôi, nhận ra phiến không gian này, chính là thứ gì đó vị tiền bối vẫn luôn dùng để giam giữ bọn họ, mặc dù không biết là cái gì, hiển nhiên tính bí ẩn vô cùng tốt, rất an toàn, cũng làm cho hắn nhẹ nhàng thở ra.
Hắn vẫn cẩn thận đưa cho Sở Chước cái chai luôn nắm trong tay, đại khái là Sở Chước xây dựng ảnh hưởng quá sâu, lúc trước cho dù khi đào vong, hắn cũng không buông tay ra, để tránh lỡ buông tay, nhựa Thiên Âm Quỷ Đằng không còn, lại bị nàng đẩy đi lấy một lần nữa, vậy thì thật đòi mạng.
Sở Chước tiếp nhận cái chai, mở ra thời nhất cổ hương vị gay mũi xông vào mũi, không tính khó ngửi, nhưng mà không hề dễ ngửi chút nào. Trong cái chai là nửa bình chất lỏng đậm đặc màu xanh xám, đúng là nhựa Thiên Âm Quỷ Đằng.
Luyện chế một cái Ngọc Trọc Châu, chỉ cần mười giọt nhựa Thiên Âm Quỷ Đằng là được.
Sở Chước rất vừa lòng, vừa lật tay, thì quăng mấy khối Diễm Nguyệt Thạch cho bọn hắn, xem như phần thưởng cho lần này.
Lấy được Diễm Nguyệt Thạch tự nhiên làm cho hai người Ốc Cổ Tộc rất cao hứng, nhưng nghĩ đế Thiên Âm Quỷ Ong bên ngoài, bọn họ lại sợ hãi không thôi. Thiên Âm Quỷ Ong là một loại dị thú có lòng báo thù rất mạnh, không chết không ngừng, chỉ cần ngửi được hương vị, sẽ đồng loạt lao lên, vẫn luôn đuổi theo người, này cũng là nguyên nhân rất nhiều hoang thú không dám chọc Thiên Âm Quỷ Ong.
Sở Chước hờ hững nói: "Không có việc gì, các ngươi chỉ cần nghe lời, ta tự nhiên sẽ không để các ngươi gặp chuyện không may."
Nói xong, nàng thả linh thức ra bên ngoài tìm kiếm, quả nhiên nhìn đến một đám Thiên Âm Quỷ Ong vây quanh vạn pháp đỉnh bay tới bay lui, thỉnh thoảng dùng kim châm có nọc độc đâm lên vạn pháp đỉnh, may mắn vạn pháp đỉnh là bán thần chi khí, ngay cả kiến Hắc Giáp nơi trọng lực đều không thể làm gì nó, kim châm của Thiên Âm Quỷ Ong cũng không tính là cái gì, ngược lại chúng nó còn bị gãy kim châm nọc độc.
Thiên Âm Quỷ Ong mặc dù trí lực không cao, nhưng kim châm nọc độc bị đứt đoạn, cũng làm cho chúng nó phản ứng lại. Tiếp theo không còn dùng kim châm đâm vào vạn pháp đỉnh lạnh như băng mất thăng bằng, mà là giương giương mắt hổ canh giữ ở bên ngoài vạn pháp đỉnh chỉ cần người ở bên trong bước ra, thì không chút khách khí mà châm cho bọn họ nổi cục cả đầu.
Sở Chước quan sát một lát, thấy trong lúc nhất thời Thiên Âm Quỷ Ong cũng sẽ không thối lui, liền an tâm ở trong vạn pháp đỉnh tu luyện.
Sở Chước kiên nhẫn mười phần, hai người Ốc Cổ Tộc thì lo sợ bất an, qua mấy ngày, phát hiện Thiên Âm Quỷ Ong vẫn luôn không thể đột phá thứ đồ không biết này không biết tiến vào công kích bọn họ, cho nên cũng yên lòng.
Sau đó bọn họ liền nhàm chán rồi.
Người Ốc Cổ Tộc tôn trọng tự do, phóng thích thiên tính, ký khế ước vợ chồng, thì giữa tình lữ nhiệt tình như lửa, không có việc gì thì sẽ cởi sạch y phục làm lớn một trận, dưới ban ngày ban mặt cũng không thành vấn đề, cho dù có những người khác đứng xem, cũng sẽ không trở ngại bọn họ nhiệt tình. Nhưng từ sau khi bị Sở Chước dùng trọng kiếm uy hiếp, lá gan hai người dù có lớn, thì cũng không dám làm cái loại chuyện này trước mặt của nàng, lại không có biện pháp tu luyện, cho nên cực kì nhàm chán.
Hai người Ốc Cổ Tộc chỉ có thể chờ đợi Thiên Âm Quỷ Ong bên ngoài nhanh chóng rời đi.
Chỉ là nơi vạn pháp đỉnh đang đứng cách vách núi đen rất gần, lại là hang ổ của Thiên Âm Quỷ Ong, chúng nó có thể cuồn cuộn không ngừng mà bổ sung quỷ ong tuần tra, rất có người tư thế ở bên trong không ra, thì chúng nó sẽ không chịu rút lui rời khỏi, còn không biết phải đợi bao lâu.
Một tháng sau, Sở Chước lại quan sát, phát hiện Thiên Âm Quỷ Ong vây quanh ở vạn pháp đỉnh rốt cục giảm đi rất nhiều.
Có thể thấy được Thiên Âm Quỷ Ong tuy rằng thích mang thù, nhưng trí lực cũng không cao, vạn pháp đỉnh ở trong mắt chúng nó, chỉ giống như tảng đá cùng hoa hoa cỏ cỏ ven đường không thể động, chỉ cần thời gian lâu, chúng nó cũng sẽ không còn hứng thú, sau đó dần dần quên đi thiên địch —— đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lục Đạt cùng Sở Chước kéo thù hận không xuất hiện. ChieuNinh tại:
Như thế lại qua hai tháng, Thiên Âm Quỷ Ong giống như đã có thói quen vạn pháp đỉnh tồn tại, ngẫu nhiên chỉ có mấy con Thiên Âm Quỷ Ong chuyển động vây quanh nó, Thiên Âm Quỷ Ong khác nên làm sao thì làm đó.
Sở Chước đứng lên, nói với hai Ốc Cổ Tộc nhàm chán đến sắp nổi mốc: "Có thể rời khỏi rồi."
Lục Đạt và Lục Đóa vừa nghe, nhất thời tinh thần phấn chấn, bọn họ cảm thấy lại chờ tiếp, nhất định sẽ nghẹn chết.
Sở Chước nhìn thoáng qua Thiên Âm Quỷ Đằng cách đó không xa trên vách núi đen đến Thiên Âm Quỷ Ong trên dây mây, nói với bọn họ: "Sau khi rời khỏi đây, các ngươi nhất định phải chạy trước, tốc độ có thể có nhanh được bao nhiêu thì có bấy nhiêu nhanh, nếu để cho Thiên Âm Quỷ Ong đuổi theo, ta sẽ không chịu trách nhiệm."
Hai người Ốc Cổ Tộc nghe mà sắc mặt xanh thảm xanh mét.
Sở Chước tâm niệm vừa động, thu hồi vạn pháp đỉnh, ba người xuất hiện ở dưới vách núi đen cách đó không xa.
Trong nháy mắt bọn họ xuất hiện, Thiên Âm