*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Hơn một tháng sau, thiếu chủ Khuyết thị Băng Vân Vực phong trần mệt mỏi đi đến Tuyết Vụ Đảo.
Sở Thanh Giáng và đám người Sở Chước đến bờ đảo đón hắn.
Khuyết Quan Hoành vẫn không phải là tự mình độc hành đi tới, bên cạnh còn có vài tộc nhân Khuyết thị, những tộc nhân Khuyết thị đó đều là dáng vẻ đồng nam đồng nữ ngọc tuyết khả ái, làm nổi bậc bộ dạng anh tuấn cao to lực lưỡng nam tử thành niên của Khuyết thiếu chủ, dáng vẻ bất phàm, sức quyến rũ mười phần.
Sở Chước và Sở Thanh Giáng nhìn chằm chằm Khuyết thiếu chủ từ đầu thuyền nhảy xuống, phát hiện ánh mắt đầu tiên của hắn là nhìn nhìn trong đám người, tuy rằng biểu tình trên mặt rất bình thản, nhưng làm sao không phát hiện hắn đang bị thất vọng.
Sở Thanh Giáng: May mắn Thanh Từ muội muội bị đại tỷ phái đi ra ngoài kinh nghiệm từng trải rồi!
Sở Chước: Khuyết thiếu chủ đáng thương.
Đoàn người chào hỏi lẫn nhau, liền nghênh đón bọn họ tiến vào sơn cốc.
Trên đường vào sơn cốc, là Hồng Đỉnh Đan Hạc —— Bạch Đồng và tuyết điểu ba đầu cùng nhau chở bọn họ bay qua.
Hồng Đỉnh Đan Hạc dáng người tao nhã, như tiên hạc bay múa trong tuyết, gió tuyết tự động mở đường cho nó; tuyết điểu ba đầu một thân lông thịt núc ních, cố gắng theo ở bên cạnh Hồng Đỉnh Đan Hạc, bay ra tư thế nhộn nhạo, đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ trên lưng nó thiếu chút nữa thì đã bị vung bay ra ngoài.
Khi đến sơn cốc, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng Hỏa Lân, Huyễn Ngu đều tát một cái lên ba cái đầu của tuyết điểu ba đầu, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Ngươi với cái dạng ôi thôi này, chả trách năm mươi năm cũng không có biện pháp lừa được nàng dâu!" Mặc Sĩ Thiên Kỳ phỉ nhổ nó.
Tuyết điểu ba đầu đang nhìn chằm chằm Hồng Đỉnh Đan Hạc, nghe được lời hắn nói, phẫn nộ mổ qua, hai cánh bay múa tựa như chim nhỏ phẫn nộ, chẳng qau thấy Hồng Đỉnh Đan Hạc tao nhã giương cánh rời khỏi, thì lập tức vứt bỏ tiểu hỏa bầu bạn ngày xưa, đập cánh, đuổi theo sát theo sau Hồng Đỉnh Đan Hạc.
Tộc nhân Khuyết thị nhìn xem mà buồn cười.
"Xem ra con tuyết điểu ba đầu này sống ở đây rất tốt." Khuyết Quan Bình mỉm cười nói.
"Đúng vậy, nếu không phải có Bạch Đồng ở đây, chỉ sợ nó căn bản không muốn chở người lại đây, tiêu chuẩn tính khí khác thường không giống tính chim." Mặc Sĩ Thiên Kỳ tiếp tục phỉ nhổ.
Một đám người lập tức tiến vào sơn cốc.
Trong sơn cốc hậu nhân Bách tộc nghe nói có khách nhân, đều đi tới xem.
Sở Thanh Giáng giới thiệu tộc nhân Khuyết thị với bọn họ, biết được đây là Âm Nguyệt tộc, hậu nhân Bách tộc rất nhiệt tình khoản đãi bọn hắn.
Bọn họ xuyên qua từ cửa cốc, đi đến đại sảnh đãi khách chỗ sườn núi, dọc theo đường đi, tộc nhân Khuyết thị đều nhìn thấy phòng ở đủ loại kiểu dáng của hậu nhân Bách tộc trong sơn cốc này, trên mặt lộ ra thần sắc cảm thấy hứng thú.
Tuy chỉ là một góc sơn cốc, nhưng vẫn làm cho lòng tộc nhân Khuyết thị có cảm khái.
Tuyết Vụ Đảo vốn là một động tiên, lại có Bách tộc tụ cư, vận khí thiên thành, ở tại nơi đây, ngay cả thể xác và tinh thần đều thư sáng rộng rãi bao la rất nhiều, lại càng có ích trên phương diện tu hành.
Khuyết Quan Hoành nói: "Ngày đó Sở tiền bối tuyển chọn nơi đây tụ cư, thật sự không thể thích hợp hơn, Âm Nguyệt tộc chúng ta có lẽ cũng nên di cư một ít tộc người tới đây."
Hậu duệ Thần tộc nhìn chòng chọc vào Bách tộc, muốn tàn sát tiêu diệt Bách tộc phục hưng Thần tộc, đây là một quá trình lâu dài, hậu duệ Thần tộc kiên nhẫn mười phần, nguyện ý tiêu tốn trăm năm, ngàn năm, vạn năm, trăm ngàn năm qua thực hiện cái mục tiêu này, hậu nhân Bách tộc bị bọn họ nhìn chăm chú, nếu thực lực cường hãn thì còn tốt, nếu giống như Nguyệt Nữ tộc không tranh sự đời lại không có sức chiến đấu, thì sớm hay muộn gì cũng bị diệt tộc.
Âm Nguyệt tộc xem như ẩn cư ở trong nhân tộc, thực lực có vẻ cường hãn, mới có thể xông ra thanh danh cùng thế lực như thế ở Băng Vân Vực, nhưng cũng không thể không đề phòng. Bọn họ cũng lo lắng những hậu duệ Thần tộc vào một ngày nào đó sẽ nhìn chòng chọc vào Khuyết thị, vì tính toán cho hậu thế Khuyết thị, dù sao cũng phải lưu chút huyết mạch, Tuyết Vụ Đảo không thể nghi ngờ là nơi tốt để đi.
Ý tưởng của Khuyết Quan Hoành tự nhiên nhận được mọi người tán thành, nhưng mà Sở Thanh Giáng vẫn cứ thấy hắn rắp tâm bất lương, chẳng lẽ không phải bởi vì Thanh Từ muội muội lựa chọn đến Tuyết Vụ Đảo, hắn mới có thể sảng khoái quyết định di dời tộc nhân tới đây như vậy?
May mắn Thanh Từ muội muội ra ngoài kinh nghiệm từng trải rồi.
Đi đến phòng tiếp khách sườn núi, đám người Sở Thanh Sương cùng Vũ Bá Hiền sớm nhận được tin tức, đứng tại chỗ sườn núi nghênh đón bọn họ.
Lại là một phen ôn chuyện, sau đó đoàn người chuyển qua phòng đãi khách.
Mới vừa rồi ngồi xuống, Khuyết Quan Hoành liền nghiêm túc nói: "Lần này chúng ta tiến đến, trừ bỏ muốn đến xem nơi Nbách tộc tụ cư, cũng mang một ít tư liệu văn hiến Khuyết thị lưu trữ tới đây, khả năng có điều giúp đối với mọi người." Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don=ChieuNinh
Nói xong, hắn vung tay áo, mấy bản thư sách ố vàng xuất hiện ở trên mặt bàn.
Ở giới tu luyện, bình thường người tu luyện đều dùng thẻ ngọc để chứa đựng tư liệu, chỉ cần đặt thẻ ngọc ở trên trán dùng linh thức đảo qua là có thể xem được, cực ít có người sẽ dùng loại đồ như sách giấy này. Bởi vì sách giấy rất khó bảo tồn, tuy rằng có thể sử dụng một ít tài liệu đặc thù chế thành sách giấy, nhưng tài liệu sang quý khó chế, tóm lại không thuận tiện như thẻ ngọc.
Tầm mắt mọi người rơi xuống trên thân mấy