*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Trước sơn cốc có mấy tà tu tuần tra.
Tà tu bị khống chế đành phải trơ mắt nhìn Hỏa Lân cứ dắt hắn đi vào như vậy, mà mấy đồng bạn trong sơn cốc đó thế nhưng cứ như không nhìn thấy bọn họ, nhất thời tuyệt vọng luôn.
Hắn vốn còn ký thác đồng bạn tại nơi canh giữ ở Cửu U Tử Diễm có thể phát hiện hắn, tiện đà cứu hắn ra, nhưng hiển nhiên nhóm người này thủ đoạn rất cao, bọn họ có được một thứ gì đó có thể ẩn tàng hơi thở tự thân, thế nhưng có thể công khai gặp thoáng qua cùng người tuần tra, những người đó thậm chí không biết đã có người từ ngoài đến xâm nhập đến nơi của Cửu U Tử Diễm.
Sau khi tiến vào sơn cốc, trong một cỗ nóng bức có xen lẫn hơi thở tà ác đập vào mặt.
Bọn người Bích Tầm Châu cùng Huyễn Ngu, Mặc Sĩ Thiên Kỳ có chút không khoẻ.
Sở Chước thấy thế, đều thu bọn họ vào trong vạn pháp đỉnh, mà trên người nàng cũng che phủ một tầng dị thủy, để chống cự cực nóng nơi đây.
trên người tà tu đó thì lại mồ hôi chảy ròng ròng như nước, hiển nhiên chịu không nổi độ ấm nơi đây, nhưng bị Hỏa Lân khống chế, không nghe lời chỉ có chết, nên chỉ có thể kiên trì đi vào.
Âm chướng trong Cửu U Tử Địa cũng không nồng, dường như âm chướng ở đây, đã bị dị hỏa cắn nuốt.
Phóng mắt nhìn lại, có thể nhìn đến trên bề mặt u ám, mơ hồ nhảy lên hỏa diễm màu đen, chúng nó nhợt nhạt bao trùm trên mặt đất, đông một đám, tây một đống, khe khẽ đong đưa, mắt thường nhìn lại, giống như ngay cả không khí đều đang vặn vẹo.
Uy lực Cửu U Tử Diễm bên cạnh sơn cốc cũng không cực đại, hơn nữa có vẻ thưa thớt.
Sở Chước bọn họ dọc theo địa phương không có tử diễm thiêu đốt, cẩn thận đi tới.
Cửu U Tử Diễm phát ra một loại hơi thở tà ác, trong vặn vẹo giống như muốn cắn nuốt hết thảy vật tốt đẹp thế gian, càng là đi vào trong sơn cốc, hỏa diễm Cửu U Tử Diễm càng mãnh liệt, uy lực cũng càng cao.
"Nơi này làm sao có thể có nhiều dị hỏa như vậy?" Sở Chước có chút kinh dị.
Hỏa Lân vỗ vỗ tà tu: "Hỏi ngươi đấy."
Tà tu bị nhiệt độ của tử diễm huân nướng đến thân thể càng thêm khô quắt, giống như bị liệt hỏa quay nướng thành khô, thoạt nhìn càng xấu, mồ hôi trên người hắn chảy ra lại bị hong khô, cả người cực độ không thoải mái, dục vọng cầu sinh làm cho hắn miễn cưỡng hồi đáp: "Ta, ta cũng không biết, nghe nói thật lâu trước kia, nơi này cũng chỉ có tử diễm tồn tại, vẫn luôn sinh sôi không ngừng."
Sở Chước như có chút suy nghĩ nhìn tử diễm màu đen nở rộ nhiệt liệt chỗ sâu trong sơn cốc, chúng nó sinh ra từ lòng đất, tựa như thiêu đốt chính mình ở xa xôi, nhưng cuồn cuộn không ngừng, không có một ngày tắt đi. Phàm là dị hỏa trong thiên địa, sinh ra đều đã có nhân tố nhất định, hoặc là bởi vì biến dị nào đó, hoặc là hoàn cảnh dựng dục, mà những dị hỏa này, đều sẽ có một căn nguyên.
Số lượng Cửu U Tử Diễm nhiều, ra ngoài dự đoán của nàng, nhưng mà Sở Chước đoán, một chỗ tử diễm nơi này, nhất định sinh ra linh trí, mới có thể duy trì nhiều tử diễm nở rộ như vậy, sinh sôi không ngừng.
Đương nhiên, cái này đều không quan hệ với bọn họ, Sở Chước là người tu luyện thuộc tính thủy, không dung hợp dị hỏa, Hỏa Lân có chân linh chi hỏa của Long tộc, chân linh chi hỏa khắc tà, tự nhiên sẽ không đi chủ động cắn nuốt loại dị hỏa tà ác này.
Đoàn người cẩn thận đi tới.
Rõ ràng khoảng cách chỉ có mấy ngàn trượng, bọn họ lại đi ước chừng một lúc lâu.
Mỗi một bước, đều phải cẩn thận dưới chân, tránh đi hỏa diễm màu đen bao trùm trên mặt, những hỏa diễm màu đen đó tuy rằng đều không có uy lực mạnh nhất, nhưng nếu như dính lên một chút, cũng sẽ làm cho người ta bị thương, kẻ nặng thì khả năng sẽ nhân cơ hội cắn nuốt sinh mệnh lực con người.
"Cái sơn động kia, liền ở phía trước." Tà tu giọng điệu khô khốc, cả người thoạt nhìn suy yếu vô cùng.
[email protected]~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d
Hỏa Lân liếc mắt nhìn Sở Chước một cái, vỗ một viên linh đan cho hắn.
Sắc mặt tà tu rốt cục tốt lên rất nhiều.
Theo phương hướng tà tu chỉ nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy một cái sơn động.
Sơn động cũng không lớn, chỉ cho phép ba người đi vào, bên trong nhìn không tới đáy, không biết sâu cạn, nhưng mà hơi thở phát ra từ chổ cửa động cũng biết, uy lực tử diễm nơi này càng lớn hơn bên ngoài nữa, cũng càng nguy hiểm.
Sở Chước bọn họ vượt qua tử diễm bên cửa động, cẩn thận thăm dò xem xét vào bên trong.
Trong sơn động nhan sắc tử diễm rất đậm, gần đến như màu đen và thâm, nhìn như an tĩnh thiêu đốt, uy lực phát ra lại cực kỳ đáng sợ.
Ánh mắt bọn họ chần chứ từng tấc ở trong sơn động, ở nơi cách cửa động chừng ba mươi trượng, rốt cục nhìn đến một khối ngọc bản cổ xưa bị khói lửa màu đen thiêu đốt.
Ngọc bản đó bị Cửu U Tử Diễm đốt cháy như thế, thế nhưng không có chút vỡ tan, tuy rằng cổ xưa, cũng làm cho người ta hiểu rõ thứ này không giống tầm thường. Quả thật theo như lời của tà tu, uy lực tử diễm chung quanh quá mức lợi hại, cho dù tà tu phát hiện khối ngọc bản này khác thường, muốn lấy ra