*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Năm mươi năm sau, Bạch Ly Sơn.

Chim Ngũ Vĩ Phượng Tước bay qua trên thiên không xanh thẳm trong suốt Bạch Ly Sơn, lưu lại một đạo sắc thái mỹ lệ.

Dưới Bạch Ly Sơn là núi non chập chùng liên miên không dứt, một con sông dài chạy dọc theo từ Bắc Lưu, chạy vào trong hồ Thiên Sa nằm trong ở dưới Thiên Sơn, mặt hồ nước xanh biếc lay động theo gió, sóng trắng di chuyển dao động di chuyển dao động nối đuôi đuổi nhau đến trên bờ, cọ rửa ra một mảnh bờ thác màu trắng. Cát trắng mảnh dẻ sạch sẽ, trên bờ cát thường có chim hạc màu trắng bay qua, trong hồ ngẫu nhiên vang lên tiếng bọt nước rầm rào, có thể nhìn thấy được cá kỳ quái có hai cánh nhảy ra mặt nước, hai cái cánh như cánh ve nở rộ ánh sáng sáng lạn dưới ánh mặt trời.

Mặt hồ đẩy ra từng tầng sóng, một con huyền quy cực đại từ trong nước trồi lên, an tĩnh bơi lội ở trên mặt nước.

Giữa bầu trời một nhân ảnh bay qua, nhìn đến huyền quy trong hồ, thân hình đột nhiên ngừng lại, chợt bay xuống, rơi trên lưng huyền quy.

Nữ tử mi mục như họa chưa nói đã cười, đầu lông mày khóe mắt đều toát ra ý cười như nước, thanh âm mềm mại: "Huyền Uyên, sao có một mình đệ ở chỗ này? Huyễn Ngu cùng A Kỳ bọn họ đâu?"

Thân hình Uyên Đồ Huyền Quy rất lớn, hơn trăm người đứng trên lưng rùa cũng không thành vấn đề, nó nay chính là một bá trong hồ Thiên Sa, cá kỳ quái trong hồ gặp được nó, ở sau khi công kích liên tục rụng vài cái răng cứng, phát hiện không thể làm gì được nó, thì đành phải coi như không thấy, chỉ cần con huyền quy này xuất hiện ở trong hồ Thiên Sa, thì tụi nó đều tránh đi.

Huyền quy trồi lên mặt hồ lúc này tựa như một khối đất liền loại nhỏ di động trên mặt hồ, người đứng ở trên lung nó nhỏ bé đến không đáng chú ý.

Huyền Uyên nhìn thấy chủ nhân, cao hứng nâng đầu lên, cọ qua chủ nhân, hai cái răng nanh sắc bén trong miệng dưới ánh mặt trời phát ra hàn quang lành lạnh, là dấu hiệu nó cường hãn.

Sở Chước vươn tay vỗ vỗ đầu nó, cảm giác được tâm tình huyền quy vui vẻ truyền qua, không khỏi cũng khẽ cười rộ lên.

Gió nhẹ phất qua mặt hồ, xa xa chim phượng cất tiếng kêu líu lo trong veo.

Ánh mặt trời vừa vặn, nàng cũng không vội mà trở về, nằm ở trên lưng huyền quy, hai tay gối lên trên đầu, nói với bé rùa đã lớn lên: "Huyền Uyên, hôm nay thời tiết đẹp, chúng ta liền ở trong này thêm chút rồi lại trở về được không."

Uyên Đồ Huyền Quy là yêu thú thuộc tính thủy, thân cận chất nước sạch sẽ, từ sau lúc đi đến Bạch Ly Sơn, hồ Thiên Sa này liền trở thành một nơi sinh sống khác của nó, nghe được chủ nhân nói, tự nhiên là rất cam lòng tiếp tục ở lại trong hồ.

Cảm giác được hô hấp của chủ nhân trên lưng rùa dần dần trở nên nhẹ đi, huyền quy rụt tứ chi và đầu tiến vào trong mai rùa, nhìn từ xa xa, giống như nhỏ hòn đảo bồng bềnh trên mặt hồ.

Sau đó không lâu, giữa bầu trời lại có một người bay qua.

Áo trắng như tuyết, che khuất khuôn mặt hình dáng kiên nghị tuấn lãng.

Tiếp theo người nọ nhảy xuống, đi đến mai rùa.

Huyền Uyên thò đầu ra, liếc mắt nhìn một cái thấy người đến, lại tiếp tục rụt đầu về, làm cho thân thể di động ở trên mặt nước, thuận theo dòng chảy.

Người tới một bộ áo trắng, bên hông buộc thắt lưng bằng ngọc màu vàng, tuấn mỹ không ai sánh bằng, một đôi mắt sáng nhìn nữ tử gối lên mai rùa thản nhiên yên giấc, trong mắt lướt qua ý cười, vén y bào lên, ngồi vào bên cạnh nàng, cứ như vậy nhìn chằm chằm dung nhan của nàng khi ngủ.

Trời xanh, mây trắng, gió nhẹ, ánh mặt trời, ven bờ hồ, cá kỳ quái...

Thời tiết thật tốt.

Nam nhân nhìn một lát, như là có chút không hài lòng, ngay sau đó biến thành một con tiểu yêu thú hơi lớn hơn bàn tay một chút, chui vào trong lòng Sở Chước.

Sở Chước theo bản năng ôm hắn, mở mắt ra, đối diện với một đôi dị đồng tử trừng đến tròn vo, sau đó hôn xuống nhúm lông trắng trên trán của hắn, cười nói: "Huynh trở về bao lâu rồi?"

【Vừa mới.】Tiểu yêu thú cọ cổ nàng, hô hấp phất qua bên gáy của nàng.

Hắn vừa mới trở về từ vực ngoại chi cảnh, liền đi tìm nàng, nghe nói nàng đi trong rừng hoang thú kinh nghiệm từng trải, nào biết đâu chạy tới thì phát hiện người không ở đó, lại chạy về, khi tới hồ Thiên Sa địa bàn cá kỳ quái thì nhìn thấy nàng. Hiếm khi thấy nàng có vẻ nhàn nhã như thế, trong lúc nhất thời không đành lòng gọi nàng dậy, lại không nghĩ tới vẫn đánh thức nàng rồi.

Tiểu yêu thú có chút ảo não cố gắng củng cổ nàng.

Sở Chước bị chòm râu hai bên má của tiểu yêu thú chọc cho hơi nhột, khi vừa cười ra tiếng, liền cảm giác được trời cao đột nhiên tới dị tượng, chân trời ẩn ẩn có tiếng sấm truyền đến.

Nàng sợ đến vội đứng bật dậy, nhìn lại phương hướng của dị tượng.

Phong Chiếu nhảy đến trên vai nàng, ngẩng đầu nhìn xem, nói:【Là lôi kiếp hóa rồng.】

Sở Chước nghe xong, sắc mặt đại biến, cả kinh nói: "Là Hỏa Lân, nàng muốn hóa thuồng luồng thành long." Không có chút chuẩn bị, làm cho nàng kinh hãi, cũng không cách nòa bảo trì nhàn nhã lúc trước, nhảy bật dậy, bay đi hướng Bạch Ly Sơn.

Trong hồ huyền quy chậm rì rì nhìn một lát, mặt nước hiện lên một cột nước, nâng cao thân thể của nó, đồng thời thân thể cao lớn của nó nhanh chóng nhỏ đi, bay đi hướng linh thú túi bên hông chủ nhân, tiến vào trong túi linh thú, chỉ lộ ra một cái đầu.

Sở Chước khẩn trương chạy tới, đợi khi nàng trở lại Bạch Ly Sơn, lôi kiếp hóa rồng đã hạ xuống tầng đầu tiên.

Chín chín tám mươi mốt tầng lôi kiếp hóa rồng, tầng đầu tiên

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play