Editor: ChieuNinh_dd.LQD
Chưởng quầy cũng có chút kiến thức, thấy Sở Chước nghe xong bối cảnh Thủy Linh Đồng, vẫn chưa thất kinh, người như vậy bình thường không phải có chổ dựa, thì chính là thực lực cường đại, không sợ bất luận cường giả nào.
Theo hắn, Sở Chước tu vi bậc này ở trước mặt người tu luyện Hóa Thần cảnh không là gì, vậy hẳn là có chổ cậy vào.
Đại Hoang giới rất lớn, ở ngoài Thủy Linh Vực còn có mười bảy vực, người trong vực nào mà không có kẻ trâu? Không chừng lai lịch bối cảnh nữ tu này đồng dạng bất phàm, cho nên mới không sợ thế lực sau lưng Thủy Linh Đồng.
Trong khoảnh khắc đó, chưởng quầy đã cân nhắc thay đổi quá độ, thiện ý nhắc nhở: "Cô nương trong lòng vẫn nên có đong đo, Thủy Linh Đồng cô nương hiện tại khẳng định là trở về phủ thành chủ."
Sở Chước liếc hắn một cái, mỉm cười nói: "Cảm ơn ông, ta hiểu được."
Chưởng quầy thấy nàng phản ứng bậc này, càng thêm thực xác định suy đoán trong lòng, vì thế cũng không xen vào việc của người khác.
Người tu luyện trừ bỏ dốc lòng tu luyện, không hỏi thế sự, trải qua nhiều năm tháng như vậy, có rất ít ngu gốc chân chính.
Sở Chước cảm thấy chưởng quầy này rất khôn khéo, nếu nàng biểu hiện không đúng, chỉ sợ lúc này đã bị bọn họ thỉnh ra khách điếm, phỏng chừng khách điếm trong Cấp Thủy Thành này không dám thu lưu bọn họ, chỉ có thể sống ở ngoài đường.
Nàng mỉm cười, làm như không thấy được người tu luyện khác liên tiếp quét ánh mắt tò mò đến, ôm tiểu yêu thú giả bộ vô hại, tự nhiên ra cửa khách điếm.
Ở sau khi Sở Chước ra ngoài, khách điếm thanh âm thảo luận càng náo liệt, chẳng qua đề tài đã chuyển từ bát quái bốn vị tôn giả trấn sông trước đó tới trên người Sở Chước cùng Thủy Linh Đồng.
Đều đang đoán phủ thành chủ khi nào thì sẽ lại phái người tới đây, mà đến lúc đó Sở Chước lại có cái gì cậy vào, có thể bị đuổi ra Cấp Thủy thành hay không, thảo luận được vô cùng náo nhiệt.
Sở Chước đi ở trên đường cái, truyền âm cho tiểu yêu thú trong lòng:【Nếu Định Hà thần tôn đi tới tìm ta phiền toái, huynh nói ta làm sao bây giờ?】
Phong Chiếu coi thường nói:【Vậy đánh trở về! Dựa vào cái gì bọn họ có thể đánh từ nhỏ đến già, chúng ta bên này không được?】Tranh đấu giữa tiểu bối đó là chuyện thường, người tu luyện nghịch thiên mà đi, vốn không có thời điểm không tranh. Nếu tuổi người tu luyện cao cấp một bó to chỉ là vì thế mà ra tay, vậy cười chết người, coi như là hỏng quy củ, nếu như bị người đánh trở về, căn bản là không chiếm lý.
Phong Chiếu tuy rằng làm việc chưa bao giờ phân rõ phải trái, nhưng chuyện quan hệ tới tiểu cô nương của hắn, ai dám ra tay với nàng, đừng trách hắn không khách khí!
Sở Chước nghẹn cười, xoa bóp móng vuốt lông của nó:【Huynh nói là huynh già?】
【Ta là thần thú, vừa mới trưởng thành, không già.】Phong Chiếu đúng lý hợp tình nói, kiên quyết không tiếp thu rằng mình là một ông già.
Sở Chước cười không ngừng được, liền biết tính tình hắn, nay nghe hắn nói ra đúng lý hợp tình, làm cho nàng có thể càng trực quan hiểu biết tính cách hắn.
Quả thật kiêu ngạo, nhưng hắn có vốn để kiêu ngạo.
Sở Chước rất nhanh liền bỏ qua chuyện này, đi dạo ở trong đám người.
Bởi vì tiết Thủy Linh mười năm một lần tới gần, càng ngày càng nhiều người tu luyện chạy tới thành thị bờ sông, làm một thành thị duy nhất bên bờ sông Thiên Hà trên đại lục Thủy Kính, mỗi ngày người tu luyện chạy tới thành Cấp Thủy phải tính bằng đơn vị hàng nghìn, khiến cho thành thị này càng ngày càng náo nhiệt, trên phố lớn ngõ nhỏ kín người hết chỗ.
Nhiều người, sự cố cũng nhiều. ChieuNinh tại: diendanlequydon.com
Thỉnh thoảng có thể nhìn đến một ít người tu luyện mặc đồng phục đặc thù tuần tra đi qua, đây là đội hộ vệ thành Cấp Thủy, lấy người tu luyện Tinh Linh cảnh là chủ yếu, chuyên môn duy trì trị an trong thành.
Sở Chước đi một lát ở trên đường, liền thấy được đám người Hỏa Lân.
Bọn họ cùng một đám người tu luyện chen chúc tại trước cửa hàng mặt tiền một nhà cũng không lớn, duỗi dài cổ nhìn chằm chằm trong tiệm, trong không khí phiêu đãng nồng đậm hương vị tươi mới gay mũi.
Sở Chước nhìn xem liến phốc một tiếng bậc cười.
Tuy rằng đầu người di động, nhìn không tới trong tiệm bán là cái gì, nhưng nhìn bộ dạng những người này, liền biết lại là bán linh thực bí chế gì đó.
Muốn nói phương diện ăn, mặc ở, đi lại, người tu luyện so với thế tục giới càng phồn hoa, đa dạng cũng càng nhiều.
Không phải mỗi một người tu luyện đều chỉ lo liều mạng tu luyện, còn có càng nhiều người yêu thích hưởng thụ, hơn nữa giới tu luyện đủ loại thiên tài địa bảo, thoáng động chút cân não, có thể làm ra càng nhiều đa dạng.
Hỏa Lân thấy rất nhiều người, liền nói thầm hai câu cùng Huyễn Ngu.
Tiếp theo Huyễn Ngu ỷ vào vóc người nhỏ, chen vào trong đám người, một hồi lâu mới chen ra, trong lòng đã ôm vài cái túi ăn, trong túi ăn tràn đầy đều là sò hến đủ mọi màu sắc, chúng nó bất quy tắc cùng một chỗ, vỏ đều mở ra, lộ ra thịt mềm tươi ngon bên trong trải qua gia công.
Đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ chen chúc đi lên, một người một phen nắm lấy ăn, thừa lại thu vào túi trong càn khôn, lưu trữ về sau ăn.
Vừa chia thứ tốt, khi chuẩn bị xuất phát trở về, Hỏa Lân mắt sắc nhìn đến Sở Chước cách đó không xa, lập tức cao hứng vẫy tay: "A Chước."
Ở bên ngoài, một đám người đều kêu tên Sở Chước.
Đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ, Huyễn Ngu nhìn qua đây, vô cùng kinh hỉ, đều chạy tới.
"Chủ nhân." Huyễn Ngu đưa cho nàng thịt sò nhiều màu nàng vừa mua, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: "Chủ nhân ăn, ăn rất ngon, là nghêu sò nhiều màu Linh Tuyền Thủy chưng, đặc biệt ngon."
Sở Chước nhìn thịt mềm trắng như tuyết ở giữa, cũng biết mùi vị không tệ.
Nàng cười tủm tỉm lấy một khối thịt sò nhiều màu, trước róc lấy một khối thịt mềm đút cho Phong Chiếu, mình cũng ăn một khối, hương vị tươi ngon hiện ra ở trên đầu lưỡi, thế mới hiểu được đám gia hỏa vừa rồi vì sao tình nguyện chen chúc xếp hàng với người ta, cũng phải đi mua.
Vì thế một đám người ở bên đường chọn một chỗ ít người yên lặng, vừa ăn vừa trò chuyện.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ tò mò hỏi: "Sở tỷ, sao cô cũng đi ra? Tầm Châu ca đâu?"
"Tầm Châu ca ở khách điếm, mọi người biết đó, huynh ấy luôn luôn không thích loại náo nhiệt này." Sở Chước nở nụ cười, tiếp tục đút thịt mềm cho Phong Chiếu: "Còn có, vừa rồi ta khả năng gây chuyện rồi, có thể sẽ có phiền toái, cần Huyền Ảnh ra mặt mới được."
Nháy mắt, tất cả mọi người nhìn qua, vẻ mặt ngạc nhiên.
Nói bọn họ gây sự thì còn được, Sở Chước làm sao có thể gây sự đây? Nàng sẽ chỉ ở khi bọn họ gây sự, gánh ở phía trước thu thập cục diện rối rắm cho bọn họ, thoạt nhìn rất tin cậy.
Lập tức một đám người đều hưng phấn lên, đều thăm dò: "Sở tỷ, tỷ làm cái gì?"
"Có phải hay không lại có cái muốn đánh?" Hỏa Lân hỏi.
"Muốn đệ đi nghiền chết bọn họ hay không?" Huyền Ảnh ngốc ngốc hỏi.
"Muội kéo bọn họ vào ảo cảnh, để cho bọn họ tiêu diệt lẫn nhau." Huyễn Ngu cũng tranh nhau biểu hiện.
Sở Chước: "... ..."
Phong Chiếu vừa lòng nói:【Chẳng qua là một ngu xuẩn không có mắt, thế nào Thủy Linh Vực nhiều ngu xuẩn như vậy, cũng không biết nhìn sắc mặt người khác.】Hiển nhiên là muốn nhắc tới lúc trước ngốc yêu nào đó sông Thiên Hà đồng dạng khiêu khích hắn không thành, bị hắn đánh một trận quăng đến vực ngoại chi cảnh.
Mọi người phốc phốc cười rộ lên.
Cũng không trách Phong Chiếu không để đối phương vào mắt, thật sự là chênh lệch cảnh giới, người tu luyện cao cấp sẽ không để người tu luyện cấp thấp vào mắt, người tu luyện cấp thấp khiêu khích, ở trong mắt bọn họ, giống như là kiến càng lay cổ thụ, không biết tự lượng sức mình, ai sẽ soi kỹ con kiến càng đó lớn lên là bộ dạng gì? Nếu không phải bồi Sở Chước bọn họ đến Thủy Linh Vực tìm rùa, chỉ sợ hắn cũng quên việc nhỏ này.
Sở Chước đơn giản nói một lần chuyện lúc trước.
Sau khi nghe xong, Mặc Sĩ Thiên Kỳ đặc biệt tức giận nói: "Nữ nhân đó đầu có phải làm bài trí hay không, vậy cũng quá bá đạo rồi! Sở tỷ cô gì cũng chưa làm, nàng ta liền muốn kêu đánh kêu giết."
"Đúng đấy! Cho dù lão tử nàng ta là tôn giả Hóa Thần, chúng ta cũng không sợ." Hỏa Lân đếm trên đầu ngón tay: "Đến lúc đó đánh một hồi."
Đang nói, đột nhiên liền thấy một đám hộ vệ thành Cấp Thủy đi đến hướng bọn họ.
Cầm đầu là một gã người tu luyện Tinh Linh cảnh tầng chín, chỉ kém một bước xa liền có thể tấn cấp Thánh Đế cảnh.
Sở Chước thấy thế, nói với Hỏa Lân bọn họ: "Mọi người xem, tìm phiền toái muốn tới rồi." Giống như tuyệt không ngoài ý muốn, đặc biệt dường như ở chỗ này chờ người.
Hỏa Lân hai mắt sáng lên, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng là dáng vẻ nóng lòng muốn thử, Huyền Ảnh vẻ mặt thuần khiết hàm hậu, Huyễn Ngu trốn sau lưng Sở Chước nhìn, chuẩn bị tùy thời làm chút ảo thuật để cho bọn họ xinh đẹp.
Người tu luyện cầm đầu lạnh lùng nhìn bọn họ, ánh mắt rơi xuống trên người Sở Chước, xác định cái gì đó, mới lạnh lùng nói: "Vị cô nương này, thành chủ chúng ta cho mời." ChieuNinh:{\|}
[email protected]#$ &^* @lequydonD^d^l^q^d
"Thành chủ các ngươi có chuyện gì sao?" Sở Chước vẻ mặt hòa khí.
"Đi là được, không cần dong dài." Người tu luyện cầm đầu tuy rằng giọng điệu băng lãnh, cũng không dấu khinh miệt trong đó.
Thái độ này làm cho đám người Hỏa Lân không thích, nháy mắt liền nổ.
Hỏa Lân cười lạnh nói: "Ta biết các ngươi đến làm gì, có phải vị Thủy Linh Đồng cô nương chủ động khiêu khích lại kỹ không bằng người, đành phải trở về viện binh hay không? Thành chủ các ngươi muốn mời người cũng nên để một người thân phận cao chút đến!"
Người tu luyện cầm đầu có chút tức giận, lúc này, Huyền Ảnh đi tới, tuy rằng vẻ mặt thuần khiết hiền lành, nhưng trên người tu vi thuộc về người tu luyện Thánh Đế cảnh không cho phép nghi ngờ.
Sắc mặt đội hộ vệ thành Cấp Thủy hơi đổi, không nghĩ tới trong bọn họ có người tu luyện Thánh Đế cảnh, ngược lại hiểu rõ lúc trước Sở Chước vì sao kiêu ngạo đánh trả như thế, đánh cho đại tiểu thư phủ thành chủ bọn họ khóc sướt mướt trở về cáo trạng.
Nếu không phải thành chủ gần đây vội vàng chuyện tiết Thủy Linh, không muốn rắc rối phức tạp, chỉ sợ đã tự mình tới đây.
Người đội hộ vệ thâm trầm liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, lập tức rời khỏi.
Hỏa Lân không nghĩ tới bọn họ bỏ đi được rõ ràng như vậy, đều có chút há hốc mồm: "Sao không đánh?" Nó còn chuẩn bị đánh một trận đây này, hồi lâu không lung lay hoạt động gân cốt, xương cốt đều cứng ngắc rồi.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng có chút bất mãn.
Huyền Ảnh xuất ra nghêu sò nhiều màu chưng linh tuyền, chậm rãi gặm.
Sở Chước không ngoài ý muốn kết quả này, cười nói: "Có Huyền Ảnh ở, biết rõ đánh không lại, bọn họ sẽ không động thủ. Nghe nói thành chủ thành Cấp Thủy là Thánh Đế cảnh, ở trước khi chưa thể chọn ra người tu luyện lợi hại hơn đối phó chúng ta, bọn họ sẽ không động thủ."
Đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng tuyệt không lo lắng Thủy Linh Đồng báo thù.
Trên Đại Hoang giới, người tu luyện phía trên Hóa Thần cảnh thuộc loại người tu luyện cao nhất, Thần Hoàng cảnh lại tồn tại như trong truyền thuyết, rất ít sẽ xuất hiện. Chỉ có Thánh Đế cảnh xem như lực lượng trung kiên các vực, rất nhiều thế lực tổng hợp thực lực lại, so đấu là người tu luyện Thánh Đế cảnh.
Định Ba tôn giả có lợi hại đi nữa, cũng không ở thành Cấp Thủy, Sở Chước cũng không sợ bọn họ.
Thấy một trận không thể đánh, một đám người đều vô cùng tiếc nuối, thẳng đến khi nhìn thấy trên đường khắp nơi đều là đồ ăn ngon, mới vô cùng cao hứng tiếp tục chém giết mua sắm.
Thẳng đến đèn rực rỡ thắp lên, một đám người mới về khách điếm.
Khi về sân viện bọn họ bao xuống, trên đường gặp được vài thiếu niên thiếu nữ trên người có yêu loại đặc thù.
Sở Chước chú ý tới, trong đó có yêu loại đặc thù bán yêu, bộ dạng đều cực kì tú lệ, vóc người đơn bạc, lộ ra một loại hương vị điềm đạm đáng yêu, rất có một phen tư vị.
Sở Chước nghĩ đến thái độ người tu luyện đối với bọn họ, trong lòng đã có chút suy đoán.
Mấy thiếu niên thiếu nữ bán yêu đó nhìn thấy một đám người Sở Chước, nhanh chóng tránh đến bên cạnh, cố gắng thu nhỏ lại tồn tại của mình. Thẳng đến sau khi bọn họ đi qua, mới vụng trộm nâng mắt lên, cẩn thận nhìn qua, ánh mắt rơi xuống trên người Sở Chước.
Sở Chước quay đầu xem qua, chống lại ánh mắt bọn họ, bọn họ sợ tới mức giống như thỏ con, quỳ rạp trên mặt đất lạnh run.
Đám người Mặc Sĩ Thiên Kỳ quay đầu nhìn đến, có chút sững sờ, sau đó nhịn không được than thở.
Đợi trở lại sân viện, Mặc Sĩ Thiên Kỳ liền nói cùng Sở Chước: "Sở tỷ, chúng ta hôm nay ở bên ngoài, hỏi thăm qua trên người những ... bán yêu có yêu loại đặc thù, bọn họ kỳ thực cũng không xem như bán yêu, mà là một loại..." Nói tới đây, trên mặt hắn lộ ra một loại thần sắc vô cùng vi diệu: "Dùng phương pháp đặc thù riêng biệt chế tạo ra."
Cái gọi là thủ đoạn đặc thù, có liên quan cùng Thiên Hà.
Trong sông Thiên Hà sinh tồn vô số yêu tu thuộc tính thủy, những yêu tu này dựa vào Thiên Hà mà sinh, Thiên Hà tồn tại, cho bọn hắn thân phận cùng địa vị chí cao vô thượng, ngay cả nhân tu trên đất bằng cũng chỉ có thể lui ra sau.
Yêu tu sông Thiên Hà hàng năm giao tiếp cùng nhân tu, học xong một ít tập tính nhân tu, bọn họ không chỉ có làm ra tứ đại tôn giả trấn sông này nọ, còn làm ra quý tộc Thuỷ tộc. Làm quý tộc, tự nhiên phải có nô lệ hầu hạ, chỉ là bình thường yêu thú cũng không sẽ muốn đánh dấu ấn nô lệ lên.
Có người tu luyện vì lấy lòng yêu tu Thiên Hà, liền ra chủ ý, dùng một loại đổi hình đan, đổi hình một ít yêu thú bộ dạng xinh đẹp chưa mở trí sông Thiên Hà.
Loại yêu thú dùng đổi hình đan này sau đổi hình, có được hình người, nhưng trên người lại giữ lại một ít đặc thù yêu thú, bị người tu luyện Thủy Linh Vực gọi là bán yêu. Bán yêu trí lực không cao, mà tu vi cực thấp, tính cách nhu thuận, kiêm hai trong một dung mạo tú lệ, tư thái động lòng người, vô cùng thích hợp trở thành người hầu nô lệ.
Nô lệ là không có nhân quyền, ở Thủy Linh Vực, bán yêu như vậy, có thể mặc người đánh giết, đã chết lại dùng đổi hình đan biến hóa là được, người tu luyện cũng không coi bọn họ trở thành đồng loại mà đối đãi, càng giống một loại ngoại tộc. ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
Sở Chước cho dù trong lòng sớm có suy đoán, lúc này trong lòng cũng có chút ghê tởm.
"Đổi hình đan là cái gì? Giống biến hóa đan sao?" Sở Chước nhịn không được hỏi.
"Đương nhiên không giống." Mặc Sĩ Thiên Kỳ coi thường nói: "Biến hóa đan cần cỏ biến hóa mới có thể luyện chế, chỉ có yêu thú sau mở trí mới có thể biến hóa, mà yêu tu sau biến hóa cùng nhân tu cũng không khác biệt. Đổi hình đan thì lại không phải vậy, nó dùng cho trên người yêu thú chưa mở trí, đây là cưỡng chế chuyển đổi, nghe nói tỉ lệ thất bại vô cùng cao, những yêu thú không thể thành công chuyển đổi thành hình người, cuối cùng kết quả đều rất thê thảm."
Sở Chước như có chút suy nghĩ: "Đổi hình đan này không biết là người nào nghiên cứu ra, huynh nghe qua sao?"
"Ta cũng lần đầu tiên nghe nói, trước kia cũng không biết thế gian này còn có đổi hình đan." Mặc Sĩ Thiên Kỳ vuốt cằm: "Luyện đan sư nghiên cứu ra đổi hình đan cũng là một thiên tài, đáng tiếc lại tạo nghiệp chướng."
Sở Chước nhìn hắn bộ dạng tức giận bất bình, liền biết hắn tương đối không cho là đúng thứ đổi hình đan này, vươn tay vỗ vỗ bờ vai của hắn, coi như an ủi.
Làm một đan si tam quan chính trực, cũng đừng trách hắn xem thường đổi hình đan, quả thật là vật hạ lưu.
Hắn thích nghiên cứu các loại linh đan ngạc nhiên cổ quái, cực ít sẽ dùng ở trên người sinh linh vô tội, đây là điểm mấu chốt hắn làm một gã luyện đan sư kiên trì.
Mọi người đặt thứ ăn ngon hôm nay mua ở bên ngoài tới trước mặt Bích Tầm Châu, thuận tiện nói tới chuyện Thủy Linh Đồng ái nữ thành chủ thành Cấp Thủy.
Bích Tầm Châu nghe xong, nhịn không được nhìn về phía Sở Chước, nhìn thấy tiểu yêu thú đang oa ở trong lòng Sở Chước để nàng cho ăn, lại mặt không chút thay đổi dời ánh mắt, cũng tuyệt không lo lắng.
Nếu Thủy Linh Đồng không phục, lại đánh lên, một mình Sở Chước có thể đối phó nàng ta.
Nếu nàng ta thỉnh trưởng bối phía sau ra mặt, vậy cũng đừng trách bọn họ ra tay, không đạo lý bọn họ phải đứng im cho người khi dễ đi? Bằng không, Phong Chiếu ủy khuất mình giống con tiểu yêu thú mà đi theo Sở Chước, chẳng phải là rất vô dụng?
Cho nên Bích Tầm Châu đối với hành vi Sở Chước hôm nay gây chuyện, tuyệt không tức giận.
Đây cũng là sức lực của bọn họ.
Hôm sau, khi phủ thành chủ xuất động một gã người tu luyện Thánh Đế cảnh tới, muốn mang Sở Chước đi, Huyền Ảnh không khách khí đánh người bay ra.
Hỏa Lân dường như ngại chuyện không đủ náo nhiệt, ở bên cạnh thét to: "Nghe nói tiết Thủy Linh của Thủy Linh Vực các ngươi thần kỳ như thế nào, hấp dẫn người tu luyện mười tám vực hướng tới không ngừng, chúng ta tới tham gia tiết Thủy Linh, mở mang tầm mắt, không muốn sinh sự cùng chư vị, nhưng không có nghĩa là chúng ta sợ phiền phức, nếu như các ngươi không phục, chúng ta có thể phụng bồi."
Hết chương 363.