Trong khi Tiền Cương và Triệu Tư Tề tranh chấp, trong đầu Diệp Tư Phàm vẫn luôn nghĩ đến Mạch Tử. Lần này khu vực cũ được cải tạo, nhà của Mạch Tử cũng nằm trong số đó. Nếu như cậu ấy biết là công ty của mình giải tỏa nhà của cậu ấy thì chắc hẳn Mạch Tử sẽ giận lắm!

Nhớ tới gương mặt vì tức giận mà đỏ ửng của Mạch Tử, vẻ mặt tức giận mà không thể nói gì của cậu, Diệp Tử Phàm liền nhịn không được nhiệt huyết sôi trào, Mạch Tử càng ngày càng mê hoặc hắn, chỉ mới mấy ngày không gặp liền khó chịu. Diệu Tử Phàm thấy mình chẳng khác gì một thằng nhóc mới biết yêu, luôn sợ đầu sợ đuôi, luôn lo lắng không biết làm sao mới nắm bắt được trái tim của người ta.

Nhớ tới hoàn cảnh của Mạch Tử bây giờ, Diệp Tử Phàm cảm thấy thu hồi giải tỏa nhà mới tốt, nếu còn để Mạch Tử và Mạch Bảo ở lại nơi đó thì thật là tệ.

Diệp Tử Phàm sớm đã muốn tìm cho Mạch Tử một nơi ở tốt hơn, hắn đã chuẩn bị sẵn nhà rồi nhưng Mạch Tử luôn kiêng dè hắn, nếu tùy tiện đưa nhà ra thì với tính tình của Mạch Tử hẳn là cậu sẽ cự tuyệt. Lần này nhà Mạch Tử bị giải tỏa xem ra là cơ hội tốt để kéo gần cự ly giữa hai người. Nói không chừng còn có cơ hội để khiến quan hệ giữa hai người tăng thêm một bước.

Diệp Tử Phàm không nhịn được bèn đưa tay sờ lên môi, nhớ đến cảm giác mềm mại của Mạch Tử và phản ứng ngượng ngùng của cậu, không nhịn được mà cong môi.

Hai người kia đều đang chờ đợi Diệp Tử Phàm ra quyết định cuối cùng, thấy thủ trưởng vẫn không có động tĩnh bèn nhìn qua thì thấy Diệp Tử Phàm mặt đầy ý cười không biết đang nghĩ đến cái gì.

Tiền Cương vốn nóng nảy, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Diệp tổng!” Diệp Tử Phàm vẫn không có phản ứng, Tiền Cương lại hơi tăng lớn âm lượng: “Diệp tổng!”

Diệp Tử Phàm đang phiêu du bỗng bị lôi tuột trở về hiện thực, hơi xấu hổ điều chỉnh lại tư thế ngồi rồi hỏi: “Nói đến đâu rồi?”

Tiền Cương vội đáp: “Diệp tổng, là phương án bồi thường, chúng tôi đang đợi ngài ra quyết định cuối cùng!”

Diệp Tử Phàm dùng hai tay chống cằm, trầm tư một lúc rồi bảo: “1:1.1 thì hơi ít, tăng lên 1:1.3 đi, phí quá độ tăng mức 800 nhân dân tệ một người mỗi tháng.” Lúc này Triệu Tư Tề mới hơi nhẹ lòng, quả nhiên Diệp Tử Phàm không khiến anh thất vọng.

Tiền Cương tỏ ra không hài lòng, Diệp tổng làm như vậy không phải không để mặt mũi cho anh ta trước mặt mọi người, không cho anh ta đường lui sao? “Diệp tổng, ngài có muốn suy nghĩ lại không? Nếu bồi thường với mức này sẽ tăng thêm một khoản chi phí rất lớn. ”

Có vài người cũng phụ họa theo Tiền Cương, ánh mắt sắc bén của Diệp Tử Phàm hơi đảo qua, tất cả mọi người liền im lặng.

Giọng nói của Diệp Tử Phàm mang theo rõ ý không vui: “Mọi người quên mất vụ tự thiêu phản đối chính sách giải tỏa ở thành phố A rồi sao? Việc đó cuối cùng bị truyền ra tới trung ương, ồn ào đến cả nước đều biết! Khu nhà cũ đó toàn là người già và những người đã nghỉ hưu hay thất nghiệp, ép người ta đến đường cùng làm ra những chuyện cực đoan thì ai trong số các người có thể chịu trách nhiệm? Tốn thêm chút tiền mà giải quyết được phiền toái không đáng có thì sao lại không làm?”

Mọi người cũng hiểu được Diệp Tử Phàm nói có đạo lý, thấp giọng bàn tán một lúc đều đồng ý với phương án bồi thường này.

Vốn Diệp Tử Phàm thăng chức cho Triệu Tư Tề khiến cho Tiền Cương đã rất khó chịu. Luận kinh nghiệm và khả năng Triệu Tư Tề đều không bằng anh ta, dựa vào cái gì có thể ngồi ngang hàng với anh ta. Giờ lại thêm việc này nữa.

Tuy bồi thường nhiều hay ít cũng chẳng phải là tiền túi của anh ta bỏ ra nhưng đây không phải là vấn đề, mà đây là vấn đề mặt mũi của Tiền Cương. Anh ta đã suy xét vì lợi ích của công ty nhưng tại sao lại không được chấp thuận, trong khi tên Triệu Tư Tề kia chỉ dựa vào chút lòng từ bi giả nhân giả nghĩa đã được Diệp Tử Phàm đồng ý.

Tiền Cương âm trầm ngồi xuống, ánh mắt liếc nhìn Triệu Tư Tề, đúng lúc thấy Triệu Tư Tề mỉm cười nhìn Diệp Tử Phàm. Trong lòng Tiền Cương khẽ giật một chút, sao anh ta lại không nghĩ ra chứ? Triệu Tư Tề có vẻ ngoài mi thanh mục tú, Diệp Tử Phàm lại là gay, hai người làm chung một nơi, không phải là không có khả năng. Nếu không thì Diệp Tử Phàm dựa vào cái gì mà mở đường cho Triệu Tư Tề mọi lúc.

Tiền Cương khinh bỉ nhìn Triệu Tư Tề, ngày thường trông có vẻ đường hoàng đạo mạo lắm, hóa ra lại đi bán mông! Càng nhìn càng thấy Triệu Tư Tề không vừa mắt, đồng thời bất mãn với Diệp Tử Phàm càng lúc càng tăng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play